← Ch.1048 | Ch.1050 → |
Chương 1050
Thật ra chuyện này không thể hoàn toàn trách Cố Nam, phải nói kế hoạch của Cố Nam coi như không có kẽ hở, muốn trách thì trách đối thủ của Cố Nam là Tô Khiết. Tô Khiết chính là chuyên gia về phương diện này.
Viên Quân Hạo rất nhanh chạy đến, Viên Quân Hạo đi tới, ánh mắt rất tùy ý quét qua, khi nhìn sang Tô Khiết, ánh mắt đó có hơi…
"Cung tông trưởng, ông Đường, ông Cố, các ông đây là có chuyện gì?" Ánh mắt của Viên Quân Hạo chỉ liếc qua Tô Khiết, sau đó di chuyển đến người của mấy người đó, lông mày của anh ta hơi nhướn lên: "Xảy ra chuyện lớn gì rồi? Ấy vậy mà kinh động đến mấy vị? Mấy vị đều đã nhiều tuổi rồi, đã trải qua sự dày vò như vậy chưa?"
Sau đó hai mắt của anh ta lại lần nữa nhìn sang Tô Khiết: "Thiết nghĩ vị này chính là khách mời thần bí đó của nhà họ Đường, ừm, khá thần bí, nhìn bộ dạng này, mắt mũi đều không nhìn thấy, cô không sợ phiền chết mình à, đây là xấu quá không thể gặp người sao?"
Miệng lưỡi của người này rất độc, nói chuyện cũng hơi móc máy, ừm, thật sự thâm, có điều, lời này của anh ta vừa dứt, bèn nói rõ anh ta không biết Tô Khiết, trước đây chưa từng gặp mặt.
"Cậu đừng nói kháy, xem thử quần áo trên người của người này có phải của cậu không." Đường Vân Thành cắt ngang lời của anh ta, trực tiếp nói rõ mục đích gọi anh ta đến đây.
Nghe thấy lời của Đường Vân Thành, ánh mắt của anh ta lúc này mới chuyển sang người thợ mộc đó, hai mắt của anh ta hơi híp lại: "Quần áo của tôi, sao lại ở trên người anh ta?"
Lời này của anh ta coi như trực tiếp thừa nhận rồi.
Trong lòng Tô Khiết âm thầm có hơi buồn cười, thật sự cô nhìn ra, người này vừa đến thì liền nhìn thấy bộ quần áo đó là của anh ta rồi.
Hoặc nên nói anh ta trước khi đến chắc đã biết rồi.
Chỉ là anh ta cố ý giả vờ không nhìn thấy, sau đó còn rảnh rỗi nói chuyện, nên nói người này nói chuyện phiếm còn khá thú vị, nhìn giống như móc máy, nhưng câu nào cũng có tác dụng.
Kỹ năng diễn xuất của người này không tồi.
"Cái này phải hỏi cậu mới đúng, quần áo của cậu không thấy nữa, cậu không biết sao?" Đường Vân Thành rõ ràng không có chú ý quá nhiều, chỉ thuận theo lời của anh ta mà tiếp một câu.
"Ừm, tôi đương nhiên là biết, hôm qua, Triệu Lại Tử làm bẩn quần áo của tôi, nói muốn giặt sạch giúp tôi rồi sẽ trả lại cho tôi, nhưng bây giờ quần áo của tôi sao lại xuất hiện ở người của người này rồi?" Lông mày của Viên Quân Hạo nhướn lên, sau đó nhìn sang một người ở đây: "Triệu Lại Tử, anh giải thích cho tôi, chuyện này là sao?"
Triệu Lại Tử bị anh ta gọi đó chính là người trước đó chụp hình của Tô Khiết.
"Tôi, tôi cũng không biết có chuyện gì? Liệu có phải lúc tôi phơi quần áo bị người khác trộm đi không?" Triệu Lại Tử lúc này đứng ở đó, sống lưng thẳng đứng, nhưng hai chân lại hơi run rẩy.
"Khi phơi quần áo bị trộm mất? Thân hình này của anh ta, trong nhóm có rất nhiều người sêm sêm với anh ta, sao lại khéo trộm quần áo của tôi chứ? Hơn nữa còn trộm quần áo bị anh làm bẩn, cầm đi rồi làm gì?" Khóe môi của Viên Quân Hạo nhếch lên, cười như không cười nhìn anh ta.
"Cái này, cái này? Tôi cũng không biết chuyện gì nữa?" Triệu Lại Tử căn bản không thể trả lời, nhất thời trán bắt đầu toát mồ hôi.
"Người này trước đó còn chụp ảnh của cô nhóc này làm chứng cứ cho chúng tôi xem, chuyện này cũng quá khéo rồi." Ông cụ Lý cũng bổ sung một câu.
"Lúc đó, chúng tôi căn bản muốn đi, chính cậu ta kéo chúng tôi quay lại xem náo nhiệt, lúc đó khi cậu ta chụp bức ảnh này thật ra là người đó đưa văn kiện cho cô Đường." Một người khác vào lúc này cũng hoàn hồn lại, nói ra tình huống cụ thể lúc đó một lượt.
← Ch. 1048 | Ch. 1050 → |