← Ch.0389 | Ch.0391 → |
Chương 374
Được." Tô Khiết trả lời, cúp điện thoại, sau đó đi đến sảnh, đợi hai bảo bối đi ra.
Nguyễn Hạo Thần vẫn luôn giữ khoảng cách với cô, đứng ở phía sau, cách cô không xa Anh không có ý trốn tránh, nhưng Tô Khiết từ đầu đến cuối đều không quay đầu lại, vì vậy không hề nhìn thấy anh.
Điều này cũng khiến Nguyễn Hạo Thần khá buồn bực.
Sự chú ý của cô lúc này hoàn toàn đặt lên cuộc điện thoại, đặt toàn bộ lên người mà cô muốn đón, không hê chú ý đến những thứ khác.
Anh rất muốn biết người cô đến đón rốt cuộc là ai? Rốt cuộc là ai mà lại khiến cô sốt ruột như vậy?
Đường Minh Hạo từ bé đã rất tự lập, lúc này một tay kéo vali của mình, một tay kéo vali của Đường Vũ Kỳ.
Hành lý của Hứa Dinh Dinh khá nhiều, nhưng vẫn để ra một tay để dắt Đường Vũ Kỳ, sợ Đường Vũ Kỳ sẽ đi lạc.
Mẹ, con muốn đi vệ sinh." Đi được nửa đường, Đường Vũ Kỳ dừng lại, nhìn Hứa Dinh Dinh, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy, bình thường lúc Tô Khiết không có ở đây, hai bảo bối đều gọi Hứa Dinh Dinh là mẹ.
Bảo bối, rất gấp sao?" Hứa Dinh Dinh nhìn thấy sắp ra đến cửa rồi, không biết bé con có thể nhịn được một lúc không.
Dù sao lúc này cô dẫn theo hai bảo bối, còn có rất nhiêu hành lý, cô sợ một mình cô sẽ không thể trông coi được, nếu như bé Kỳ có thể kiên trì một chút, đợi ra ngoài gặp Khiết Khiết sẽ không có vấn đề gì.
Vâng." Đường Vũ Kỳ dùng lực gật đầu, dáng vẻ có chút đáng thương, dường như không thể nhịn được nữa.
Được rồi, chúng ta đi vào nhà vệ sinh trước." Mặc dù lúc này còn có một đống hành lý lớn nhỏ, nhưng Hứa Dinh Dinh vẫn quyết định dẫn bảo bối đi vệ sinh trước, cho dù thế nào cũng không thể để bảo bối nhịn đến mức không thể chịu được nữa!
Bất kể thế nào cũng không thể nhịn hỏng bé cưng, hơn nữa, Hứa Dinh Dinh cũng lo lắng đứa bé nhỏ như vậy chỉ sợ sẽ không nhịn được tiểu ra quần.
Đường Vũ Kỳ chỉ mới bốn tuổi, Hứa Dinh Dinh không yên tâm để một mình cô bé đi, nhưng cô cũng không yên tâm để một mình Đường Minh Hạo ở ngoài.
Đường Minh Hạo là bé trai, từ nhỏ trưởng thành sớm, nhất định sẽ không vào nhà vệ sinh nữ.
Con cũng muốn đi xi xi." Đường Minh Hạo dường như nhìn ra Hứa Dinh Dinh khó xử, không đợi Hứa Dinh Dinh mở miệng bèn trực tiếp chạy vào nhà vệ sinh nam.
Hứa Dinh Dinh muốn cản cũng cản không kịp.
Hứa Dinh Dinh bèn dẫn Đường Vũ Kỳ vào nhà vệ sinh nữ, cô giúp Đường Vũ Kỳ giải quyết xong lại không nhìn thấy Đường Minh Hạo, Hứa Dinh Dinh biết Đường Minh Hạo từ nhỏ đã ngoan ngoãn hiểu chuyện, nếu ra rồi, nhất định sẽ ở đây đợi cô, sẽ không chạy lung tung.
Cho nên, Minh Hạo nhất định là vẫn chưa giải quyết xong, vẫn chưa ra.
Chỉ là, năm phút trôi qua, vẫn không nhìn thấy Đường Minh Hạo bước ra.
Chào anh, anh có thể giúp tôi xem thử bên trong có một cậu bé hơn bốn tuổi hay không không?" Hứa Dinh Dinh gấp gáp, nhìn thấy một người đàn ông vừa khéo từ nhà vệ sinh nam bước ra, bèn tiến tới cản lại, khách sáo cầu xin sự giúp đỡ của anh ta.
Hứa Dinh Dinh ban đâu còn chưa nhìn mặt người đó, nói xong ngẩng đầu mới nhìn rõ dáng vẻ anh ta, nhất thời cô trực tiếp cả kinh.
Sao lại là anh ta? Sao lại khéo như vậy?
Phản ứng đầu tiên của Hứa Dinh Dinh chính là bất giác cúi đầu, cô cũng không biết tại sao mình phải cúi đầu, lần trước Tịch Xuyên cũng không nhận ra cô.
← Ch. 0389 | Ch. 0391 → |