← Ch.0214 | Ch.0216 → |
Chương 215
Anh ta còn nói là anh ta sao lại cảm giác được lời nói lúc nãy của tổng giám đốc lại không thành thật như vậy, hóa ra là đang tức giận với bà chủ à?
Bà chủ thật là lợi hại, lại có thể làm cho tổng giám đốc tức thành dạng này!
Anh ta đã đi theo bên cạnh tổng giám đốc nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy tổng giám đốc tức giận như này.
Tổng giám đốc với bà chủ đây là đang cãi nhau ư?
Hơn nữa thoạt nhìn hình như là rất nghiêm trọng!
Trên mặt của thư ký Lưu nhiều hơn mấy phần nghiêm túc, tổng giám đốc với bà chủ cãi nhau, anh ta chắc chắn phải giúp tổng giám đốc nghĩ cách giải quyết.
Nếu không thì tâm trạng của tổng giám đốc không tốt, người đầu tiên gặp nạn chắc chắn là anh ta, vào phút này thư ký Lưu tràn đầy ham muốn được sống sót.
Tô Khiết nhìn cuộc gọi bị ngắt, đôi mắt của cô nhanh chóng nhấp nháy, mặc dù cô không nghĩ ra tại sao Nguyễn Hạo Thần lại tức giận, nhưng mà cô biết rõ ràng Nguyễn Hạo Thần đang tức giận, tức giận đến nỗi trực tiếp cúp điện thoại của cô.
Tô Khiết nhẹ nhàng thở dài một hơi, nghĩ nghĩ, vẫn là bấm điện thoại gọi Nguyễn Hạo Thần lần nữa.
Trong phòng làm việc, điện thoại của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên vang lên, thư ký Lưu đang suy nghĩ giải quyết vấn đề này như thế nào thì nhanh chóng ngẩng đầu nhìn qua theo bản năng, sau đó liền nhìn thấy được cái tên đang hiển thị trên màn hình điện thoại của tổng giám đốc.
Thư ký Lưu ngẩn người, lập tức thở dài ra một hơi. Ai nha, bà chủ thật sự là một người có lòng khoan dung lớn lao, một người có hiểu biết, lúc nãy tổng giám đốc nói chuyện không dễ nghe như vậy, còn cúp điện thoại của bà chủ, bà chủ là còn chủ động gọi điện thoại đến!
Thật sự hiếm có, thật sự hiếm có!
Như vậy thì chắc sự tức giận của tổng giám đốc sẽ tiêu tan.
Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy Tô Khiết gọi điện thoại đến, sắc mặt âm trầm trong nháy mắt đã hòa hoãn, khóe môi dường như còn hơi giương lên một nụ cười.
Cô đây là rốt cuộc đã biết sai rồi? Gọi điện thoại đến để kiểm điểm?
Thư ký Lưu nhìn tình huống này, trái tim của anh ta cũng đã hoàn toàn buông xuống.
Thật tốt, thật là tốt!
“A lô. ” Nguyễn Hạo Thần nhìn điện thoại vang lên ba tiếng, sau đó mới nhận.
Khóe môi của thư ký Lưu hơi kéo ra, rõ ràng là trong lòng của tổng giám đốc gấp gáp hơn cái gì khác, còn làm bộ?
Tổng giám đốc, anh cứ như thế này thật sự được à?
“Khi nào thì anh về nhà?” Tô Khiết cảm giác rằng mặc kệ hiện tại mối quan hệ giữa cô với Nguyễn Hạo Thần là gì, cô đều cảm thấy hẳn nên nói rõ chuyện này ra, đương nhiên là có một số chuyện chắc chắn không thể nói rõ ràng trong điện thoại được, cô cảm giác hẳn là sau khi về nhà rồi nói chuyện đàng hoàng với anh lại.
“Tôi vẫn còn một cuộc họp quan trọng, có chuyện gì thì cứ nói đi. ” Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng chớp nháy, lần này Tô Khiết không gọi ông xã nữa, cậu ba Nguyễn nghe thấy không thuận tai. Nhưng mà nhớ đến cô chủ động gọi điện thoại cho anh, chủ động làm cho anh vui lòng, thật ra thì anh cũng đã không phải rất tức giận nữa, nhưng mà anh cảm thấy việc này không thể cứ bỏ qua như vậy được.
← Ch. 0214 | Ch. 0216 → |