Vay nóng Tima

Truyện:Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi - Chương 64

Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi
Trọn bộ 98 chương
Chương 64
0.00
(0 votes)


Chương (1-98)

Siêu sale Lazada


"Sáng sớm ngày mai, tin tức này đảm bảo sẽ khiến mọi người kinh ngạc." Tần Phong che miệng cười hì hì, trong mắt phát ra ánh sáng hả hê."

Âu khi giải quyết xong mọi chuyện, Tần Phong đứng lên, nâng cái bụng đã nhô cao, trở lại phòng ngủ.

Bò vào trong ổ chăn ấm áp, Tần Phong khẽ ngáp một cái."Ai, hôm nay mệt quá, ngày mai còn phải xem màn kịch vui, thật không muốn ăn thêm gì nữa. Tiểu bảo bối của mẹ, ngày mai con không nên quấy rối mẹ nha."

Nói xong, Tần Phong nhắm mắt lại, từ từ tiến vào mộng đẹp.

Gió đêm se lạnh đột nhiên thổi bay rèm cửa sổ, khiến cánh cửa đung đưa.

Đột nhiên, một bóng người màu đen nhảy vào qua cửa sổ, lưu loát đi vào phòng, rón rén đến trước giường. Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng tà mị, nóng bỏng chăm chú nhìn tiểu nhân nhi mê người trên giường kia.

Mà người trên giường cũng không biết nguy hiểm đang đến gần, cô khẽ lầu bầu một tiếng, lật người ngủ tiếp, trong giấc mộng, cô khẽ nhăn chân mày, lo lắng giãy giụa.

"Mặc!" Một tiếng gọi khẽ phát ra, khiến người đứng bên mép giường cho là cô đã nhìn thấy hắn, nên khẩn trương cúi đầu. Nhưng đợi một lát sau, hắn mới phát hiện tiểu nhân nhi trước mặt vẫn đang ngủ say.

Hắn không khỏi khẽ cười: "Xem ra trong lòng tiểu Phong Nhi vẫn còn nhớ đến mình, ngay cả nằm mơ cũng mơ thấy mình."

Thì ra, bóng đen này không phải ai khác chính là Lâm Vũ Mặc. Vừa kết thúc một đêm bận rộn, sau khi chia tay với mọi người ở bến tàu, hắn liền không trì hoãn phi xe chạy đến biệt thự nơi Tần Phong đang nghỉ dưỡng.

Nếu không phải nhờ mẹ nhắc nhở, hắn đúng là không nghĩ đến việc liên lạc với tổ thu thập tin tức của Bằng Trình. Quả nhiên, lão bà hắn từng liên lạc qua điện thoại với Bằng Trình một thời gian. Mà Lý đại ca cũng giúp hắn tra ra chỗ ở của Tiểu Phong Nhi. Nếu không phải tối nay có kế hoạch quan trọng, hắn sẽ lập tức bay đến chỗ cô.

Lưu loát cởi y phục trên người, Lâm Vũ Mặc leo lên giường lớn.

Theo đệm lún xuống, thân thể Tần Phong cũng trượt vào trong ngực Lâm Vũ Mặc.

"Tiểu Phong Nhi, ngủ thôi." Lâm Vũ Mặc ôm chặt cô vào trong ngực, cưng chiều nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mê người của cô.

Rốt cuộc hắn cũng tìm thấy tiểu Phong Nhi, gần hai tháng nay, vì muốn tìm được cô, hắn cơ hồ đã lật tung cả Địa cầu. Nhưng dù hắn cồ gắng thế nào cũng không thu được chút tin tức nào của cô, khiến tim hắn sắp bị cô hành hạ đến chết.

Ai...!!!

Tiểu Phong Nhi đúng là khắc tinh của hắn a!

Hắn thật sợ sẽ không còn được gặp lại Tiểu Phong Nhi, lo lắng đến mức, cả ngày ăn không ngon, ngủ không yên, cả người gầy đi mấy cân, khiến mẹ hắn nhìn mà cũng đau lòng. Vốn mẹ còn oán giận hắn khiến tiểu Phong Nhi bỏ đi, nhưng về sau, liền bắt đầu khuyên can hắn, muốn hắn nghĩ thông một chút. Bà còn nói, Tiểu Phong Nhi sẽ sớm trở lại, cô cũng sẽ mang cháu nội bảo bối của bà cùng về.

Nhưng những lời của mẹ đối mới hắn mà nói chẳng có chút tác dụng, một ngày không nhìn thấy Tiểu Phong Nhi, tim hắn liền một ngày không được an bình.

Hôm nay, rốt cuộc nhìn thấy Tiểu Phong Nhi rồi, tâm tình hắn thật kích động.

Tình nhân nhỏ của anh, cô vợ nhỏ của anh, người anh yêu duy nhất trong cuộc đời này, anh rốt cuộc có thể ôm em trong ngực rồi.

Lâm Vũ Mặc xúc động ôm sát hông cô, trong hốc mắt thậm chí còn có hơi nước.

Tần Phong mơ mơ máng màng cảm thấy bên cạnh có nguồn nhiệt quen thuộc, vì vậy liền theo thói quen hướng đến gần nguồn nhiệt kia. Mặt cô áp lên một bề mặt ấm áp, cảm giác thật là thoải mái a! Vừa ấp áp lại vừa dày rộng. tưah như được dựa vào trong lòng ba, Tần Phong đem khuôn mặt nhỏ nhắn áp vào bưc tường kia, còn không ngừng dụi đầu như con mèo nhỏ.

Cử động không ý thức này của cô khiến Lâm Vũ Mặc như bị hành hạ, khiến hắn hận không thể một hớp ăn cô vào bụng. Khi tay cô xoa khuôn ngực dày rộng của hắn, hô hấp hắn ngày càng dồn dập.

Hắn cười tà nhìn tiểu nhân nhi trong ngực, hô hấp nóng rực phun vào trên mặt Tần Phong, khiến tay cô vô thức đưa lên trên, muốn đẩy dòng khí nóng này ra.

Tay nhỏ bé của cô sờ soạn lên cằm Lâm Vũ Mặc mấy lần, mới cảm thấy có gì không đúng, đây là cái gì? Trên giường cô khi nào thì xuất hiện một vật cứng rắn lại ấm áp thế này?

Tần Phong kinh ngạc mở to mắt, liền rơi vào tròng mắt tà mị của ai kia.

"A!" Nhận ra người trước mắt là ai, Tần phong bị dọa sợ hét toáng lên.

"Đây là mơ! Nhất định không phải là thật." Tần Phong không tin nhắm hai mắt lại, không chịu tin tưởng mình đã nhìn thấy hắn.

"Ha ha ha!" Lâm Vũ mặc nhìn bộ dáng này của cô, không khỏi cười lớn. Tiểu Phong Nhi của hắn, sao lại đáng yêu như vậy a?

Tần Phong lặng lẽ mở một kẽ hở hẹp, nhìn quanh ra ngoài, thế nhưng vẫn nhìn thấy bóng dáng vẫn thường đi vào giấc mộng của cô. Cô không tin cắn răng sờ lên lồng ngực rộng lớn trước mắt, thế nhưng cảm thấy nhịp đập mạnh mẽ của trái tim.

Nhận ra đây không pải là mộng, cô tức giận, dùng sức đấm một cái lên ngực hắn, lập tức để lại một dấu đỏ lớn.

"Ai yêu! Tiểu Phong Nhi, em muốn mưu sát chồng sao?" Lâm Vũ Mặc làm bộ gào khóc hỏi. Tiểu Phong Nhi sao lại xuống tay mạnh như vậy a, suýt nữ thì bầm hết cả da hắn. Hắn buồn bã nhìn Tần Phong.

"Hừ! Anh còn dám tới đây? Tần Phong tôi không thiếu nam nhân, anh chạy về với nữ nhân của anh đi." Tần Phong trừng mắt nhìn Lâm Vũ Mặc, tức giận nói.

"Nữ nhân của anh không phải là Tiểu Phong Nhi sao? Em xem anh là nghe lời em nha, cút ngay đến bên cạnh em." Lâm Vũ Mặc cười hì hì lấy lòng nói.

"Tôi mới không cần làm nữ nhân của anh." Tần Phong đẩy Lâm Vũ Mặc ra, cúi đầu xuống muốn đứng dậy rời đi. Vừa nghĩ tới đêm cô rời đi, hắn cũng mới nữ nhân khác yêu đương trong phòng, lòng cô lại khổ sở, đau giống như bị kim châm. Tần Phong cô cho dù yếu đuối cũng không nguyện cũng nữ nhân khác chung một chồng, nam nhân không chung tình, cho dù hắn giỏi cỡ nào, cô cũng không cần.

"Không được! Em chỉ có thể làm nữ nhân của anh. Đời này cũng đừng nghĩ trốn tránh." Lâm Vũ Mặc cường thế ôm hông cô, mang theo khí phách không cho phép phản đối nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Phong.

"Tôi có thể làm nữ nhân của bất cứ kẻ nào cũng không nguyện làm nữ nhân của anh." Tần Phong tức giận trừng mắt nhìn Lâm Vũ Mặc nói.

Ngựa không nhai lại cỏ, cô mới không cần trở lại bên cạnh hắn. Lại nói cô trở lại làm gì? Nhìn hắn cùng nữ nhân khác tình chàng ý thiếp sao?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-98)