Vay nóng Tinvay

Truyện:Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Băng Hoả - Chương 075

Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc Băng Hoả
Trọn bộ 100 chương
Chương 075
Người cô ấy yêu là tôi (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)

Siêu sale Shopee


"Quá khoa trương rồi nên không muốn đeo!" Cô trừ muốn đến trường còn muốn đi đến công ty luật học tập, mang theo chiếc nhẫn sáng loáng như vậy rất không thoải mái. Hơn nữa bị các bạn cùng lớp cũng như đồng nghiệp nhìn thấy, nhất định sẽ nói cô khoe khoang, không dễ dàng thân quen với mọi người.

Nói xong, Duy Y nhìn tay Kiều Ngự Diễm, hắn đeo trên tay chiếc nhẫn giống y đúc. Mà sắc mặt hắn, ngày càng ảm đạm. Duy Y có chút chột dạ.

Xem ra Kiều Ngự Diễm rất tức giận.

"Đeo trên tay làm nhiều việc cũng như học tập đều không dễ dàng, hơn nữa dễ dàng đánh mất hoặc làm hư. Một chiếc nhẫn kim cương lớn như vậy, nếu như bị người xấu cướp thì sao?" Duy Y nhìn sắc mặt Kiều Ngự Diễm, không có một tia biến hóa, chứng minh vẫn còn tức, hơn nữa hắn không nói lời nào, càng khó chịu hơn.

Suy nghĩ một chút, Duy Y lại nói "Nếu như anh thật sự muốn em đeo, vậy thì mua một chiếc nhẫn bạc là được rồi."

Lúc này nhân viên đưa thức ăn lên, cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người. Nhưng sắc mặt Kiều Ngự Diễm vẫn có tốt.

Duy Y cảm thấy cô không cần thiết lấy lòng hắn, dù sao cô không thích hắn. Nếu như có thể làm c ho hắn ghét cô thì càng tốt. Nhưng vừa nhìn thấy hắn nhíu mày, trong lòng cô cũng có chút sợ, cảm giác đây chính là khả năng áp bức bẩm sinh của hắn mà thôi.

Bản thân Kiều Ngự Diễm giống như một vương giả, vô luận đứng chỗ nào, hắn đều là tiêu điểm chú ý của mọi người, nhưng lúc trước mặt cô, hắn giống như không có khí thế như vậy. Có khi trong lúc lơ đãng, Duy Y sẽ thấy một mặt bất đồng của Kiều Ngự Diễm, một mặt luôn làm cô hoảng sợ vô cùng.......

Hai người yên lặng ăn, sắc mặt Kiều Ngự Diễm không tốt như cũ, thế nhưng đều là hắn giả bộ.

Bởi vì hắn nghe Duy Y giải thích, mặc dù không phải rất hài lòng với giải thích này, nhưng ít nhất đó là một loại bày tỏ của cô. Nếu là ngày trước, cô tuyệt ý sẽ không để ý đến hắn, vùi đầu ăn xong liền phủi mông đi về.

Đây chẳng phải là cô tiến bộ sao? Hắn chỉ có thể giải thích như vậy thôi. Trong lòng âm thầm cười trộm, tiếp tục ăn.

Đúng lúc không khí giữa hai người không ra gì thì có hai người nam nữ đi vào phòng ăn. Nhìn lại đó là Thượng Đức Chu Đổng.

Chỗ của Kiều Ngự Diễm gần cửa sổ, cũng không có vắng vẻ, cho nên Chu Đổng vừa tiến vào liền nhìn thấy bọn họ.

Nói thế nào Kiều Ngự Diễm cũng là khách hàng lớn của Chu Đổng, hơn nửa có bao nhiêu người muốn có quan hệ với tổng giám đốc Kiều, Chu Đổng có thể làm luật sư đại điện cho Kiều Thị, đó là hắn tốn bao tâm huyết mới có được, luật sư đại diện cho Kiều Thị không chỉ có mình hắn. Dĩ nhiên, nghiệp vụ bình thường hắn đương nhiên không phải trực tiếp nói với tổng giám đốc Kiều. Nhưng đứng trên phương diện khác, laut65 sư đại diện vẫn sẽ báo cáo với tổng giám đốc Kiều, mà may mắn, hắn cùng Kiều Ngự Diễm cũng có chút quan hệ.

Có lẽ trong giới luật sư, hắn được xem là có danh tiếng, nhưng chỉ giới hạn trong giới luật sư, không giống như Kiều Ngự Diễm, thường được đăng báo, TV, dáng dấp lại anh tuấn, thủ đoạn buôn bán cao, không chỉ có tiếng ở trong nước, dù là ở Á Châu, ở thế giới cũng có địa vị nhất định.

Về phần Kiều Ngự Diễm đột nhiên muốn giới thiệu một người vào làm việc trong công ty hắn, Chu Đổng càng biết cơ hội của mình đã tới, có thể để tổng giám đốc đích thân giới thiệu với mình, thân phận người kia nhất định rất đặc biệt, quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn.

Vốn dĩ hắn còn chưa biết cô học sinh tên Duy Y có thân phận gì, sau đó tổng giám đốc Kiều đính hôn, hắn mới biết thì ra lai lịch của Duy Y cũng không nhỏ. Tổng giám đốc Kiều để mắt hắn mới để vị hôn thê tới văn phòng hắn làm việc.

Tóm lại là có Duy Y dựa vào công ty hắn học tập, cô hội của hắn về sau hắn nhất định phải nắm chắc.

Chu Đổng vừa nhìn thấy hai người Kiều Ngự Diễm, liền cùng bạn gái đi đến trước bàn bọn họ.

"Tổng giám đốc Kiều, thật là trùng hợp! Lại gặp nhau ở đây!"

Âm thanh đột nhiên cắt đứt bữa ăn cơm của bọn họ, Kiều Ngự Diễm giương mắt nhìn, phát hiện ra lại là Chu Đổng công ty luật Thượng Đức, mặc dù không thân quen với hắn, nhưng bây giờ Duy Y đang ở trong công ty người ta học tập, Kiều Ngự Diễm suy nghĩ một chút đứng dậy bắt tay với hắn.

"Xin chào, Chu Đổng!"

Duy Y đang cúi mặt ăn đồ ăn ngon cũng giương mắt nhìn, thấy ông chủ của mình, cũng không khỏi đứng lên. Mà cô phát hiện, một cô gái đứng sau lưng Chu Đổng lại là Chu Mẫn Sắc.

Chu Đổng, Chu Mẫn Sắc, nhìn lại tuổi của bọn họ, Duy Y lập tức tính toán, thì ra Chu Mẫn Sắc là con gái Chu Đổng. Khó trách Chu Mẫn Sắc chán ghét luật pháp như vậy, lại cứ thi vào khoa luật.

"Có quấy rầy hai người dùng cơm không nếu chúng ta ngồi cùng nhau?"

Không thể không nói, Chu Đổng rất biết nắm chặt cơ hội, thấy Kiều Ngự Diễm khách khí với mình, hoàn toàn không có khuôn mặt lạnh lùng lúc làm việc, cộng thêm hiện tại không khí không tồi, liền mởi miệng muốn ngồi chung một chỗ.

"Không có, vậy thì ngồi cùng nhau đi." Mặc dù mặt Kiều Ngự Diễm có chút không muốn, nhưng tính toán lại là vì Duy Y, để cho nhân viên chỉnh lại vị trí.

Duy Y ngồi bên cạnh hắn, Chu Đổng cùng Chu Mẫn Sắc ngồi cùng nhau.

"A đúng rồi, quên giới thiệu với hai người, đây là con gái tôi Chu Mẫn Sắc, là sinh viên đại học G, cũng là khoa pháp luật, Duy Y biết chứ?"

"Biết, chúng cháu chung lớp." Khoa pháp luật có bốn lớp, vừa vặn bọn họ chung lớp.

"Ha ha, vậy thì thật là trùng hợp, Duy Y, về sau cháu cần tiếp xúc nhiều hơn với Mẫn Sắc, Mẫn Sắc nhà chú cái gì cũng tốt, nhưng không biết nói chuyện, người cũng tùy hứng......."

"Ba, ba nói cái gì vậy, sao lại nói xấu con với người ngoài!" Chu Mẫn Sắc làm nũng với Chu Đổng, càng thêm bất mãn nhìn Duy Y một cái, cuối cùng ánh mắt mới rơi trên người Kiều Ngự Diễm.

Trên mặt thậm chí có chút xấu hổ, bao nhiêu đàn ông ưu tú. Trước kia cô ta đọc rất nhiều bài báo về Kiều Ngự Diễm, từ hoàn cảnh gia đình, con người rồi đến sự nghiệp, đều đứng đầu trong mọi thứ, nhưng tại sao đàn ông ưu tú như vậy lại đính hôn với Duy Y chứ?

Tám phần báo chí đều nói là hôn nhân chính trị, cô ta thấy Kiều Ngự Diễm đầy mị lực như vậy cũng sẽ không coi trọng Duy Y dáng người không có, dung nhan cũng không.

Không sai, trong mắt Chu Mẫn Sắc, Duy Y không biết trang điểm. Bởi vì cô còn ăn mặc như học sinh cấp ba, áo sơ mi cùng quần jean, tóc mãi buộc thành đuôi ngựa. Mà cô ta không như vậy, sau khi lên đại họ cô ta liền học trang điểm, mặc dù quần áo không phải loại đắt tiền nhất nhưng cũng rất hợp thời.

Hơn nữa cô ta còn lớn trước tuổi so với con gái cùng tuổi, 90, 60, 90, số đo ba vòng đẫy đà không biết có bao nhiêu cô gái hâm mộ.

Nhìn lại Duy Y, cô đứng chung một chỗ với Kiều Ngự Diễm, căn bản không có xứng đôi.

Hừ, đính hôn thì sao? Kết hôn còn có ly hôn! Cô ta không tin với mị lực của cô ta lại không hấp dẫn được tầm mắt của người đàn ông đứng đầu này.

"Chu Đổng, Y Y làm việc tại văn phòng ông biểu hiện thế nào?" Kiều Ngự Diễm lơ đãng trò chuyện.

"Duy Y cô bé này thật không tệ, cần cù và thật thà, học giỏi, tính lĩnh ngộ cao, có rất nhiều việc chỉ cần nghe một chút liền hiểu, là cô bé rất có thiên phú." Lúc này nhân viên đưa đồ ăn lên.

"Ừ, vậy thì tốt, sau này vẫn mong Chu Đổng quan tâm nhiều."

"Đó là lẽ đương nhiên, Duy Y giống như một hạt mầm, làm sao tôi có thể không vun trồng chứ?" Thật ra thì Chu Đổng nói thật lòng, đầu óc luật sư vốn tinh thông lại nhanh nhạy. Mà Duy Y mặc dù không nói nhiều, nhưng đầu óc của cô so với ông còn nhanh hơn, nhìn một chút trong cuộc sống bình thường là có thể thấy được.

"Cám ơn Chu Đổng!" Duy Y ngồi một bên, nghe Chu Đổng khen, hơn nữa còn đánh giá cao như vậy, trong lòng rất vui.

Ngày đầu tiên đi học, thầy giáo đã nói làm một luật sư phải có đầu óc nahnh nhạy, tốc độ phản ứng phải nhanh. Nếu không sớm chuyển ngành khác đi.

Lúc này Kiều Ngự Diễm phát hiện DUy Y không động vào đồ ăn trên bàn, liền biết cô không thích phần ăn này rồi, lại gọi nhân viên phục vụ đặt món thị bò bít tết cho cô.

Duy Y biết thịt bò bít tết này là gọi cho cô, cũng không ngăn cản, bởi vì thật sự cô không thích thịt dê, một chút cũng không muốn ăn.

Thịt bò bít tết được đưa lên, Kiều Ngự Diễm giống như mọi ngày, giúp Duy Y cắt thịt bò rồi mới để trước mặt cô.

Mà hành động này làm đỏ con mắt Chu Mẫn Sắc. Chu Đổng cũng không biết tâm tư của con gái, nói hai người rất ân ái, rất xứng đôi.......

Dùng xong bữa ăn chính đã tám giờ tối, Chu Đổng cảm thấy hiếm khi mới có cơ hội tiếp xúc với Kiều Ngự Diễm, lại suy nghĩ một chút. Bởi vì Duy Y thái độ của Kiều Ngự Diễm không lạnh lùng như bình thường.

Vì vậy liền đề nghị đi đến quán cà phê gần bờ biển một chút, mặc dù Kiều Ngự Diễm có chút mệt mỏi, nhưng còn muốn ở bên cạnh Duy Y một lúc, mặc dù không phải là thế giới của hai người, nhưng hắn rất thỏa mãn. Nếu như không phải hôm nay có Chu Đổng cùng con gái ông ấy ở đây, Duy Y nhất định đòi hắn đưa cô về nhà.

Vì vậy bốn người lại đi đến tiệm cà phê gần bờ biển.

Gió mùa thu thổi đến, có chút lạnh, nhưng khung cảnh làm cho người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu. Duy Y cảm thấy chỗ này so với sân thượng chung cư tốt hơn nhiều, trước mắt là biển, mặc dù không thể thấy được cảnh tượng ở xa, nhưng có thể cảm nhận được hương vị cảu biển, cô có thể quên ba người bên cạnh.

Trước kia cô cũng đến biển chơi, cùng anh Trạch Vũ, Kiều Y còn có Ngô Soái và Tiểu Cương. Nhớ thời điểm ở cùng anh Trạch Vũ, cô mới mười một tuổi, anh Trạch Vũ mười lăm mười sáu tuổi, anh Trạch Vũ chôn cô trong cát, chỉ lộ ra cái đầu, sau đó không biết lấy đâu ra giấy dán kín mặt cô, để cô phơi một tiếng mới thả cô ra, kết quả trên mặt cô in hình tờ giấy. Vừa khóc vừa chạy đi tố cáo làm cho ba mẹ dở khóc dở cười.

Từ đó cô đem mặt đi học hơn một tuần lễ mới hết

Còn nữa, lần cô đến đây năm mười tám tuổi, căn bản cô không biết bơi, anh Trạch Vũ dạy cô tập bơi ở đây, chuyện cũ lần lượt tìm về trong đầu cô.

Thời gian tôt đẹp như vậy, cô nghĩ đến liền rơi nước mắt. Thời gian tốt đẹp như vậy sẽ không trở lại nữa, cô biết, kể từ khi cô có người đàn ông này bên cạnh, tất cả mọi thứ tốt đẹp của cô đều bị người đàn ông này phá hủy.

"Y Y, trà sữa của em!" Kiều Ngự Diễm đưa trà sữa tới trước mặt cô, mà Duy Y kể từ sau khi ngồi xuống, vẫn dữa vào lan can nhìn ra phía biển, hắn không nhìn được nét mặt của cô.

"Cám ơn!" Duy Y không quay đầu lại.

Kiều Ngự Diễm có chút thất vọng, nhưng bởi vì có Chu Đổng cùng Chu Mẫn Sắc ở đây, hắn cũng không biểu hiện ra.

Phần lớn đều là Chu Đổng cùng Kiều Ngự Diễm nói chuyện với nhau, có lúc Chu Mẫn Sắc sẽ xen vào đôi câu, mà Duy Y chỉ nhìn về phía biển, chìm trong suy nghĩ sâu xa của chính mình.

Chu Đổng nhìn con gái mình, có chút nghi ngờ, bình thường con gái ông không thích ông nói chuyện với người kahc1, cô nói đều là người lớn nói chuyện, cô ngồi một bên sẽ rất nhàm chán.

Nhưng hôm nay con gái không giống như vậy, không chỉ nghe ông nói chuyện chính trị, cổ phiếu, xe cộ, có lúc còn nói vài câu, phát biểu ý kiến cùng quan điểm của mình.

Lại nhìn vẻ mặt của cô lúc đối diện với Kiều Ngự Diễm, Chu đổng lập tức hiểu.

Nếu quả thật như thế, không thể tốt hơn, con gái mình cũng không kém Duy Y, nếu như có thể đoạt lấy Kiều Ngự Diễm.......

Đúng lúc này có một đôi nam nữ hướng về phía bọn họ đi tới.

Đôi nam nữ này cũng rất xuất sắc, đưa lưng về phía ánh đèn, bóng dáng hướng về phía Duy Y cùng Kiều Ngự Diễm.

"Tổng giám đốc Kiều, đã lâu không gặp!" Giọng nói quen thuộc đột nhiên xuất hiện, đem Duy Y đang trong suy nghĩ xa xôi kéo trở lại.

"Anh Trạch Vũ!" Duy Y không tự chủ đứng lên.

"Duy Y, em cũng ở đây à?" Thật ra Bạch Trạch Vũ đã sớm thấy Duy Y "Anh với chị Sultana ra ngoài ăn, thật là trùng hợp, lại gặp ở đây."

Hôm nay thật là trùng hợp, chỗ này cách chỗ bọn họ bình thường hoạt động có chút xa.

"Tổng giám đốc Kiều không ngại nếu chúng tôi ngồi cùng chứ?" Người nói chuyện là Sultana.

"Ngồi đi!" Chỗ này khá lớn có thể chứa sáu người.

Nếu như hôm nay Kiều Ngự Diễm không đồng ý cho bọn họ ngồi chung một chỗ, hắn rất hiểu rõ Duy Y, đợi lát nữa Duy Y sẽ chạy tới ngồi chung với hai người đó, sau đó bỏ rơi mình, có lẽ lúc về cùng không chào hắn một tiếng.

Dù sao trong lòng hắn, Bạch Trạch Vũ một ngón tay cũng không bằng, hắn cũng chỉ dùng đao cắt Bạch Trạch Vũ tạo ra đau đớn cho cô mà thôi.

Cái bàn hình tròn, lúc Bạch Trạch Vũ cùng Sultana ngồi xuống, Duy Y phải chuyển đến gần Chu Mẫn Sắc, sau đó đưa lưng về phía biển, bên phải là Kiều Ngự Diễm, vừa đúng lúc Sultana ngồi bên trái Kiều Ngự Diễm. Cứ như vậy, Duy Y ngồi đối diện Bạch Trạch Vũ. Gió biển từ phía sau lưng thổi đến, đánh vào cô thể nhỏ gầy của cô. Bởi vì là mùa thu, ban ngày cũng không lạnh lắm, Duy Y chỉ một một chiếc quần jean, nhưng đến buổi tối, ngồi bên bờ biển, đột nhiên cảm thấy có chút lạnh.

Kiều Ngự Diễm nhìn ra điểm khác lạ, đưa tay nắm bàn tay nhỏ bé của cô, phát hiện tay cô lạnh băng "Chỗ này hơi lạnh, cóm uốn đi về bây giờ hay không?"

"Không, không cần, em....... thích chỗ này!" Cô nhìn về phía Bạch Trạch Vũ, cô thích Bạch Trạch Vũ ở đây, cảm giác giống như quay lại tuổi thơ, giống nhau là bãi biển, giống nhau là anh Trạch Vũ ở đây.......

Nhìn tầm mắt cô, sắc mặt Kiều Ngự Diễm đột nhiên lạnh như băng, nhưng vẫn đứng dậy lấy áo khoác của mình choàng lên người cô.

"Tổng giám đốc Kiều thật là quan tâm chăm tóc Duy Y nhà chúng tôi!" Nhìn mắt Bạch Trạch Vũ cũng không tốt hơn chút nào. Kiều Ngự Diễm nhất định là cố ý, cố ý cầm tay Duy Y trước mặt hắn, cố ý choàng áo khoác cho Duy Y. Bởi vì những động tác này hắn không thể làm, mà Kiều Ngự Diễm có thể thản nhiên làm trước mặt hắn.

Tới bây giờ hắn vẫn chưa công nhận bọn họ là hôn phu hôn thê.

"Y Y là vị hôn thê của tôi, tôi không quan tâm chăm sóc thì ai quan tâm chăm sóc chứ?" Kiều Ngự Diễm ngưng mắt nhìn Bạch Trạch Vũ hỏi.

Ngoại trừ Chu Mẫn Sắc không biết gì, ai cũng nhận ra không khí càn rỡ giữa hai người. Mà Chu Mẫn Sắc chỉ nhìn thấy một người con trai anh tuấn nữa, trong lòng không khỏi vui vẻ.

Đáng tiếc bên cạnh người con trai anh tuấn này có một mỹ nữ đầy mị lực, cô ta không cam lòng, những người này giống như quen Duy Y, hơn nữa quan hệ rất tốt.

"Ha ha, tình cảm của tổng giám đốc Kiều và Duy Y khiến mọi người hâm mộ nha!" Chu Đổng ngồi bên cạnh lên tiếng, phá vỡ không khí càn rõ này "Tổng giám đốc Kiều, hai người này là?"

"Đây là phó tổng giám đốc tập đoàn Rayne chi nhánh Hoa Nam Bạch Trạch Vũ, đây là quản lý nhân sự của công ty tôi Sultana! Hai người này là chị và anh của hôn thê tôi." Thật ra Kiều Ngự Diễm cũng không muốn giới thiệu bọn họ, dù sao Sultana là quản lý cấp dưới của hắn, lại xuất hiện với kẻ địch của mình Rayne, cảnh tượng như vậy có phải lá rất kỳ lạ không?

"Đây là Chu Đổng của công ty luật Thượng Đức. Tổng giám đốc công ty Duy Y đang thực tập." Giới thiệu như vậy, Kiều Ngự Diễm đúng là giữ mặt mũi cho Chu Đổng.

"Xin chào, không nghĩ tới người mới nhậm chức phó tổng giám đốc của Rayne tuổi trẻ tài cao như vậy, cậu Bạch thật khiến tôi mở rộng tầm mắt......."

Chu Đổng không nói gì thêm nữa, bởi vì nếu nói thêm sẽ làm tổn hại đến Kiều Ngự Diễm.

Thời gian trước công ty con của Kiều Thị ở Anh xảy ra biến cố, tổn thất hơn một trăm triệu, tin tức đã sớm lan truyền trong giới kinh doanh.

Chu Đổng đứng dậy bắt tay đồng thời đưa danh thiếp của mình với hai người.

"Làm gì có, Chu Đổng thật khách khí. Còn làm phiền Chu Đổng chăm sóc Duy Y của chúng tôi!" Bạch Trạch Vũ nhận lấy dan thiếp khách khí nói, trong lời nói của hắn ý tứ đem Duy Y biến thành người của mình, mà không phải người của Kiều Ngự Diễm.

"Phải! Duy Y trời sinh chính là làm luật sư, phải là tôi rất vui vì có học trò như vậy mới đúng. Ha ha......" Đối với Duy Y mới học năm nhất vẫn chưa thể trợ giúp gì nhiều cho ông, nhưng sau lưng cô lại có thể mang lại lợi ích lâu dài cho ông.

Chu Đổng là một người tinh ranh, mặc dù chỉ gặp Duy Y vài lần, hơn nữa cô là trợ lý của luật sư Phương, lại nói thành học trò mình, theo nghề luật sư của ông mà nói là trăm ích chứ không hại.

"Trong giới kinh doanh đã sớm nghe qua danh tiếng Chu Đổng, vẫn chưa có cơ hội gặp, hôm nay thật may mắn!" Sultana cũng khách khí nói. Cô ta cũng không biết Chu Đổng làm việc với Kiều Thị. Dù sao Kiều Thị có mấy trăm người, Chu Đổng cũng không phải ngày ngày đến công ty, chỉ là lúc cần thiết mới đến Kiều Thị.

"Làm gì có, thật ra thì cũng giống như cô Sultana vì Kiều Thị phục vụ, chỉ là tính chất công việc của chúng ta khác nhau mà thôi, tôi là luật sư đại diện cho Kiều Thị."

"Vậy sao? Vậy chúng ta thật là có duyên! Duy Y, sao em theo Chu Đổng học tập mà không nói với chị một tiếng, chị mời em ăn mừng!" Sultana chuyển chủ đề sang Duy Y.

"Thật ra thì chưa được lâu, vẫn chưa tới một tuần, đang muốn nói cho hai người biết."

Sau đó, mỗi người một câu ngồi nói chuyện, Chu Mẫn Sắc hoàn toàn bị gạt sang một bên. Cơ hội cô ta chen vào để nói cũng không có. Chỉ có thể ngồi nhìn Duy Y thành tiêu điểm của mọi người.

"Anh Trạch Vũ, chị Sultana, hai người còn nhớ chuyện ở bãi biển lúc trước không?"

"Nhớ, làm sao không nhớ được chứ, khi còn bé chúng ta thường ra đay chơi. Sau đó lớn lên, chị Sultana lên đại học liền không để ý hai chúng ta." Bạch Trạch Vũ cười nói, giống như trở về khi đó, mấy đứa nhóc trong chung cư đến đây chơi đùa.

"Có sao? Chị nhớ vẫn thường đi với mấy đứa đó, chị còn nhớ có một lần, em cậu cầm một con cua chết đi hù Duy Y, Duy Y lúc đó còn nhỏ nên bị dọa sợ khóc, lại chạy đi mách mẹ câu, ha ha....... Khi đó cậu vẫn còn là một cậu nhóc béo tròn." Sultana cũng nhớ lại nói, những chuyện nhỏ kia, giống như mới vừa xảy ra ngày hôm qua, khi đó cái gì cũng không hiểu, tuy nhiên rất vui vẻ.

"Em nhớ rồi, anh Trạch Vũ có chọc em như vậy, sau này làm hại em không dám ăn cua."

"Khi đó còn nhỏ chưa hiểu chuyện."

Ba người trò chuyện rất vui vẻ, hoàn toàn quên mất ba người ngồi bên cạnh.

Nhất là biểu hiện của Kiều Ngự Diễm rất lạnh lùng, nhìn ba người kia, mỗi người một câu, hoàn toàn xem hắn không ra gì. Hai người khác nói không sao cả, nhưng Duy y thì không được.

Sau khi Bạch Trạch Vũ vừa xuất hiện, tầm mắt Duy Y vẫn đuổi theo Bạch Trạch Vũ, nói chuyện luôn nhìn Bạch Trạch Vũ, đem hắn để qua một bên.

Đối xử phân biệt như vậy làm sao hắn có thể chịu được? Huống chi Duy Y còn là vị hôn thê của mình.......

"Y Y, muộn rồi, anh đưa em về!"

"Nhưng mà......." Duy y có chút không muốn, trò chuyện với anh Trạch Vũ và chị Sultana vui như vậy, làm sao nói đi là đi.

"Sắp mười một giờ rồi, ngày mai em còn phải đi học." Kiều Ngự Diễm lạnh giọng nói, lần đầu tiên hắn nói chuyện lạnh lùng với cô như vậy.

"Đúng thế, Duy Y, hôn nay thế là đủ rồi, có rãnh rỗi chúng ta nói chuyện cũng không muộn." Bạch Trạch Vũ đồng ý nói.

"Vậy cũng được, anh Kiều, anh không cần đưa em về, em đi xe anh Trạch Vũ về là được." Anh Trạch Vũ mới mu axe, cô chưa có ngồi qua xe của anh ấy.

"Tổng giám đốc Kiều, Duy Y nói đúng, tôi ở trên nhà cô ấy, không làm phiền đến tổng giám đốc Kiều." Bạch Trạch Vũ cố ý nói những lời Kiều Ngự Diễm không thích nghe. Hơn nữa trong lời nói của hắn còn có hàm ý, không làm phiền người khác.

"Đưa vị hôn thê về nhà là trách nhiệm của vị hôn phu, to cho là như vậy." Kiều Ngự Diễm đứng dậy cũng nhân tiện kéo Duy Y.

"Y Y chúng ta đi thôi."

Không khí lần nữa đọng lại, vẫn không đề cập đến Chu Đổng cùng Chu Mẫn Sắc, nhìn thấy trường hợp như vậy liền lấy cơ rời đi trước.

Nếu biết bọn họ, tranh giành nhau người yêu, sau này vẫn còn có cơ hội gặp mặt. Lúc này ông không nên xen vào, bo bo giữ mình mới là đạo lý đúng.

Vì vậy đưa Chu Mẫn Sắc đi tính tiền liền rời đi. Chu Mẫn Sắc thấy sắc mặt mọi người khác lạ, cũng không dám nói gì. Dù sao cô ta cũng là đứa thích nghi hoàn cảnh, biết nhìn sắc mặt người khác mà làm việc.

Chỉ còn lại Bạch Trạch Vũ cùng Sultana ngổi lại, Sultana cũng không nói chuyện, cô ta chỉ quan sát. Bạch Trạch Vũ rất tức giận, cô ta biết hắn hai mươi mấy năm, lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt hắn như thế, giống như muốn giết người đàn ông muốn đưa Duy Y đi.

Nụ cười khẽ trên môi Sultana "Nhìn biểu hiện của Duy Y, cô bé giống như không muốn đi cùng tổng giám đốc Kiều."

Lời này giống như một quả bom, vừa rơi xuống đất tạo thành tổn thương thật lớn, có thể thấy được lực sát thương của Duy Y đối với người đàn ông này lớn bao nhiêu. Từ lúc Bạch Trạch Vũ làm loạn thị trường chứng khoán của Kiều Thị, Sultana cũng biết Duy Y chiếm một vị trí rất quan trọng trong lòng Bạch Trạch Vũ.

Bạch Trạch Vũ có thể vì cô bé mà khiêu chiến đến cực hạn, lại dám giễu võ trước miệng cọp, đây không thể nghi ngờ là một đường chết. Mà không ngờ, Bạch Trạch Vũ toàn thân mà lui. Có thể thấy hắn cũng không phải một người đơn giản.

Đột nhiên, Bạch Trạch Vũ đứng dậy chạy ra ngoài, Sultana chỉ ưu nhã đứng dậy, từ từ đi theo ra ngoài.

Buồn bực lâu như vậy, rốt cuộc cũng có kịch hay xem. Cô ta muốn đi ra ngoài xem hai người đàn ông này chiến đấu.

"Duy Y, đợi đã......." Đúng lúc Duy Y muốn lên xe Kiều Ngự Diễm thì Bạch Trạch Vũ xuất hiện, lôi kéo bàn tay nhỏ bé của cô, kéo sang một bên, không để cho cô ngồi xe Bạch Trạch Vũ.

Bên kia, Kiều Ngự Diễm đang muốn lên xe, thấy một màn như vậy, đóng cửa xe, nhanh chóng đi vòng qua phía Duy Y.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-100)