← Ch.0093 | Ch.0095 → |
Chương 95
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì rất thất đức mà cười: "Trần Vân Phàm làm đủ trò xấu, đây là báo ứng hắn đáng gặp phải. ”
Tiếp đó Cố Bắc Thành lại hỏi Thịnh Hoàn Hoàn sống ở Lăng gia như thế nào: "Tôi đã đến nhà cô, bác gái nói hết cho tôi rồi, Lăng Tiêu có tốt với cô không?”
Cố Bắc Thành chật vật mở miệng.
Ngày hôm sau Thịnh Hoàn Hoàn liền đăng ký kết hôn với Lăng Tiêu, chuyện này đả kích Cố Bắc Thành không nhẹ, anh ta thật sự không ngờ lại nhanh như vậy, làm mình trở tay không kịp.
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: "Anh ấy rất tốt, cũng không khủng bố như bên ngoài đã nói. ”
Đường này là cô tự chọn, dù là sống không tốt, cô cũng sẽ không phàn nàn với người khác.
Cố Bắc Thành nói: "Vậy là tốt rồi, tôi đi làm ở công ty rồi, cảm thấy trước đó vẫn luôn lãng phí cuộc sống. ”
Đáng tiếc, anh ta hiểu chuyện quá muộn.
“Cũng phải, anh sớm nên ổn định. ”
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy Cố Bắc Thành thay đổi, cứ như trải qua chuyện gì, trong vòng một đêm đã trở nên trưởng thành không ít.
Nếu là trước kia, anh ta tuyệt đối sẽ không đi làm ở công ty, ngồi một buổi sáng thôi cũng đã chịu không nổi.
Làm bạn bè, Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy rất mừng vì sự thay đổi của Cố Bắc Thành.
Trò chuyện thêm một lát, Cố Bắc Thành đột nhiên hỏi: "Mộ Tư có liên hệ với cô không?”
Đột nhiên nghe thấy cái tên này, trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn siết chặt, không tự chủ được nắm chặt điện thoại, hô hấp không khỏi trở nên nặng nề: "Không có. ”
Cố Bắc Thành cười lạnh: "Thật muốn biết nếu anh ta biết cô đã gả cho Lăng Tiêu thì sẽ có biểu cảm gì. ”
Tính thời gian thì anh ta cũng sắp trở về.
Không về thì Mộ thị sẽ rối loạn đến lật trời!
“Có thể đừng nhắc đến anh ta không?” Thịnh Hoàn Hoàn nổi giận, gắt lên với Cố Bắc Thành một tiếng rồi cúp điện thoại.
Cố Bắc Thành thất thần nhìn chằm chằm điện thoại, nhếch miệng lên lộ ra chút bất đắc dĩ đau khổ: "Hoàn Hoàn, rốt cuộc cô vẫn không quên được hắn. ”
Sau khi cúp điện thoại, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn luôn mất tập trung, đợi cảm xúc cô bình ổn trở lại thì phát hiện thịt đều đã khét.
Cô chỉ có thể rửa sạch, chùi nồi rồi chiên lại lần nữa, rất nhanh đã có mùi thơm nức mũi.
Ngửi thấy mùi thơm quen thuộc này, Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nhớ đến lúc trước vì học nấu ăn mà cô đã đi gặp không ít đầu bếp nổi danh, tay bị bỏng bị dao cắt không biết bao nhiêu lần, rốt cục cũng luyện thành tay nghề nấu ăn thật ngon.
Mỗi lần trông thấy Mộ Tư ăn say sưa ngon lành, cô càng cảm thấy thành công.
Anh ta nói: "Anh thích cơm em nấu. ”
Cô nói: "Vậy em sẽ nấu cả đời cho anh. ”
Đáng tiếc lúc đó cô còn quá nhỏ, không biết cả đời dài bao nhiêu!
Người đàn ông mà cô nghĩ có thể làm bạn cả đời, cuối cùng cũng chỉ qua là một khách qua đường trong những năm tháng dài đằng đẵng mà thôi!
← Ch. 0093 | Ch. 0095 → |