Truyện:Cô Gái Thích Khóc - Chương 11 (cuối)

Cô Gái Thích Khóc
Trọn bộ 11 chương
Chương 11 (cuối)
Kết thúc
0.00
(0 votes)


Chương (1-11)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Ba năm sau

"Duệ Duệ, cẩn thận không ngã."

Trong đình viện, Tống Tinh Tinh thở hổn hển, chạy theo phía sau đứa con trai hiếu động.

Duệ Duệ mới vừa đầy hai tuổi thét trói tai, thân thể nhỏ bé béo núc ních chạy khắp nơi vòng quanh đình viện.

Âu Dương Vận Hàn không đành lòng thấy vợ vì đuổi theo đứa con trai hiếu động mà mệt mỏi, hắn vỗ vỗ tay, hấp dẫn lực chú ý của con trai, "Duệ Duệ, tới đây ba ở nơi này."

Duệ Duệ vừa một hồi thét chói tai, giống như đoàn xe lửa không dừng được, chạy về hướng Âu Dương Vận Hàn, chẳng qua chạy đến một nửa, thân thể nho nhỏ mất thăng bằng, ngã nhào trên mặt đất.

Duệ Duệ không khóc nhưng Tống Tinh Tinh lại đau lòng chạy tới, kéo con trai dậy, phủi đất trên người hắn, nóng lòng kiểm tra toàn thân trên dưới, "Có chỗ nào đau không? Duệ Duệ?"

"Ba ~~" Duệ Duệ lắc đầu, cố gắng tránh thoát khỏi tay Tống Tinh Tinh, chạy về hướng Âu Dương Vận Hàn, "Ôm thật cao, ôm thật cao."

Âu Dương Vẫn Hàn cười, dùng đôi tay vững chắc bế con trai lên, đem hắn quẳng lên cao, Duệ Duệ thét chói tai, cười khanh khách, vui vẻ.

Hắn ôm con trai vào trong ngực, nhìn tháy thân thể nhỏ xinh của vợ đang từ nhà đi ra, trên tay cầm khăn lông, xem ra cô mới chạy vào nhà lấy khăn lông.

Đem bụi đất trên người con trai phủi sạch sẽ, Tống Tinh Tinh đứng lên, muốn cầm khăn lông đi giặt, lại bị Âu Dương Vận Hàn ngăn cản "Anh đi cho, em chơi với Duệ Duệ đi."

"Không sao, " cô dịu dàng cười "Để em đi giặt cho."

"Chớ tranh cùng anh, anh tới bồi hai người ngay." Âu Dương Vận Hàn mỉm cười, kéo vợ qua, cúi đầu khẽ hôn môi cô.

Vào trong nhà đem khăn lông đi giặt, Âu Dương Vận Hàn đi ra phòng khách, nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng dáng một lớn một nhỏ đang chơi đùa cùng nhau, không khỏi thỏa mãn nở nụ cười. Hắn nhẹ nhàng thở ra, trong lòng tràn đầy cảm tạ, cảm tạ ông trời, quyết định của mình là chính xác, có Tinh Tinh, có Duệ Duệ, cuộc đời của hắn chính là hai chữ "Hạnh phúc", hai người họ chính là tất cả của hắn.

Tầm mắt của hắm chuyển tới bức hình ba người chụp chung trong phòng khách. Đó là hình năm ngoái gia đình họ đi chụp, hắn ôm Duệ Duệ mới một tuổi, Tinh Tinh kéo cánh tay của hắn, cười đến rực rỡ. Đây là người nhà thân ái của hắn, nhìn hình, hắn cảm nhận được hương vị của hạnh phúc.

Tầm mắt hắn lại chuyển tới ảnh chụp bên cạnh, một khung ảnh tinh sảo mà người trong hình là —— hắn cùng Duyệt Lăng chụp chung. Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng hắn, hắn cũng không quên Duyệt Lăng, chẳng qua hiện tại, Duyệt Lăng cũng trở thành hồi ức để hắn nhớ lại, hắn biết nếu trên trời cô có có linh thiêng sẽ phù hộ cho hắn vui vẻ, bảo vệ ba người họ.

"Ba ~~"

Thanh âm của Duệ Duệ truyền vào phòng khách, Âu Dương Vận Hàn quay đầu nhìn lại, thấy con trai đang vẫy vẫy cả hai cánh tay, muốn hắn mau mau đi ra.

Hắn cười, đi tới cửa trước, đẩy cửa ra, gió mát nhẹ nhàng khoan khoái thổi qua mặt hắn, hắn thoải mái hít sâu, hôm nay khí trời thật đẹp.

"Ba ~~" Duệ Duệ không cam lòng bị lơ, cố gắng hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Thấy con trai đang cố gắng leo cây, Tống Tinh Tinh ở một bên bảo vệ, Âu Dương Vận Hàn đi tới, gốc cây đại thụ kia là do Duyệt Lăng trồng, nó càng ngày càng phát triển mạnh mẽ, gió nhẹ lúc này thổi qua đại thụ, lá cây phát ra một tiếng xào xạc, tựa hồ phối hợp với tâm tư của hắn đồng ý với ý nghĩ của hắn......

HẾT


Crypto.com Exchange

Chương (1-11)