Đi sâu vào trong
← Ch.04 | Ch.06 → |
Cuối cùng cũng đi vào, cảm giác bị cắm vào toàn bộ thật tuyệt, cô gái nhỏ dưới thân còn quá ngây ngô non nớt nhưng lại có một loại thần bí dụ hoặc làm Mạc Thiên Trạch trầm mê đến chết cũng không muốn buông ra.
Bóp lấy eo thon của Kiểm Kiểm, tạm dừng hai phút để cảm thụ khoái cảm co rút, thân thể mềm mại trong lòng ngực anh còn hơi run rẩy, anh thu hồi ánh mắt vài phần điên cuồng lại, môi bạc dán lên cổ thiếu nữ.
Đặt xuống vài nụ hôn nhỏ vụn, còn có chút thương tiếc mềm nhẹ, dần chuyển từ phía cổ xuống thân, thỉnh thoảng còn dùng răng khiêu khích khẽ cắn xương sống lưng, nhận thấy tiểu huyệt bao bọc lấy nam căn càng ngày càng chặt, Mạc Thiên Trạch nở nụ cười.
"Kiểm Kiểm muốn chú động sao?"
Tư thế quỳ vừa rồi đã bị anh biến thành kiểu Quan Âm ngồi trên đài sen, khiến cho tiến vào càng sâu, Kiểm Kiểm bị bắt ngồi ở trên đã không còn sức lực, mờ mịt dựa vào ngực Mạc Thiên Trạch, mãi đến khi bị hôn kịch liệt hơn, cô mới khó chịu run rẩy lên.
"Không, đừng cử động!"
So với ngón tay, nguyên cả côn th*t tiến vào to hơn quá nhiều, cắm vào trong thân thể của cô, lấp đầy quá mức làm cô có chút sợ hãi.
"Bất động? Nhàm chán đến vậy sao?"
Vừa nói xong, Mạc Thiên Trạch liền chậm rãi động đậy, tốc độ không lớn nhưng côn th*t dừng lại lại bắt đầu trừu động lên, tầng tầng nếp uốn thịt non, khiến anh lần thứ hai mất khống chế.
"Chú... chú cắm tôi thật là khó chịu, chậm, chậm một chút!"
Đôi mắt Kiểm Kiểm phiếm hồng, nhịn không được cúi đầu nhìn xuống dưới thân, tức khắc khuôn mặt liền hồng đỏ lên.
Cô cư nhiên lại nuốt toàn bộ côn th*t vào, nhìn kích cỡ này thế mà lại bằng cỡ cổ tay của cô, so với tay cô trắng nõn thì nó khó coi hơn nhiều, nam căn dữ tợn cực kỳ đáng sợ, giống như con rắn tham ăn vậy, gấp gáp không chờ nổi chui vào giữa hai chân cô.
"Kiểm Kiểm ngoan, nhịn một chút, đợi lát nữa chú mới có thể đi sâu vào trong em."
Mạc Thiên Trạch đắm chìm trong khoái cảm là cực kỳ nguy hiểm, giọng nói thấp thuần dễ nghe đến mê người, khi nói chuyện, hơi thở cực nóng phả vào tai Kiểm Kiểm, cô theo bản năng muốn tránh lại bị Mạc Thiên Trạch cắn nhẹ vào vành tai, đầu lưỡi ướt mềm với hàm răng thay nhau cắn mút cô.
"Ưm... chú, đừng cắn, cảm giác thật kỳ quái."
Âm thanh mang theo tiếng khóc, Kiểm Kiểm cũng bất chấp côn th*t ở dưới thân, đang định duỗi tay muốn đẩy Mạc Thiên Trạch ra thì đã bị nam nhân giữ chặt lấy hai tay.
"Tay nhỏ của Kiểm Kiểm thật vướng, lần sau chú dùng dây lụa trói em lại được không? Vải lụa màu đỏ nhất định rất thích hợp với em."
Vừa nói Mạc Thiên Trạch vừa tưởng tượng cảnh trói chặt da thịt trắng như tuyết này của thiếu nữ lại giống như lễ vật, nhất định sẽ cực kỳ xinh đẹp. Hô hấp trong nháy mắt như tăng thêm, bàn tay bắt đầu du tẩu trước ngực thiếu nữ.
Không có bộ ngực kiêu ngạo của nữ nhân trưởng thành, tay chạm vào là cặp vú nhỏ mới phát dục, xúc cảm lại trở nên dị thường, phối hợp với tiểu huyệt kẹp chặt dưới thân, Mạc Thiên Trạch như bay vào thiên đường.
Tiết tấu vẫn thong thả ra vào như cũ, dần dần làm Kiểm Kiểm có cảm giác không giống nhau, quy đầu mỗi lần vào đều đâm rất sâu, bắt đầu còn có chút đau đau, nhưng dần dần cô lại cảm thấy ngứa ngứa.
"Chú, chú mau dừng lại!"
Theo động tác dâm loạn, lưng của thiếu nữ nhỏ đột nhiên muốn hạ xuống lại bị Mạc Thiên Trạch cưỡng bách thít chặt, động tác càng lúc càng nhanh, côn th*t đỏ tím nhầy nhụa lại lần nữa ra vào.
"Kiểm Kiểm cảm nhận được không? Đại quy đầu của chú đang ở bên trong thân rất sướng đúng không, muốn chú làm nhanh hơn không?"
Hỏi chỉ như lấy lệ, không có nửa điểm phải nghe theo ý tứ, eo cường tráng dựa vào vách tường ra vào càng lúc càng nhanh, còn mơ hồ vang lên tiếng nước, Mạc Thiên Trạch đỏ mắt.
"A! A, thật là khó chịu, từ bỏ, từ bỏ!"
Thanh âm thiếu nữ đã mềm oặt đi, hàm răng cắn chặt môi, giọng nói đứt quãng giống như tiếng kêu của mèo nhỏ, ngồi quỳ ở trong lòng nam nhân, bị côn th*t cắm lên lên xuống xuống, nước mắt lã chã rơi.
Kích thích với tư thế bẻ hai chân Kiểm Kiểm ra rồi kẹp lại, Mạc Thiên Trạch càng thao mạnh hơn, nhục huyệt cực nóng hút anh càng ngày càng sướng, làm anh muốn bắn lập tức.
"Thật muốn cả đời đều cắm bên trong không ra, Kiểm Kiểm có phải cũng muốn ăn côn th*t chú cả đời không?"
Đại khái là cao trào sắp tới, động tác của Mạc Thiên Trạch càng không có nửa phần thương tiếc, đâm thật mạnh vào trong, còn có d*m thủy ấm áp, cắm đến Kiểm Kiểm kêu thét lên, banh thẳng hai chân muốn thoát ra.. Truyện Nữ Cường
"Em không chạy thoát được đâu, Kiểm Kiểm cảm thụ tinh dịch đi, tôi nhất định phải bắn tới tận cùng bên trong của em."
Thời gian giao cấu đã rất dài, một đợt cao trào đã đến, làm Kiểm Kiểm vừa khoái cảm vừa sợ hãi, muốn giãy giụa lại bị nam nhân ấn ở lại trên côn th*t, làm thế nào cũng không rời đi được, chỉ có thể bị anh cuồng loạn đâm vào hai ba trăm cái, tiếp nhận tinh dịch lễ rửa tội.
Tinh dịch nóng bỏng phun vào trong chỗ sâu nhất của nhục huyệt, Kiểm Kiểm ngửa đầu thê lương kêu một tiếng rồi té xỉu trong lòng ngực Mạc Thiên Trạch.
Quá trình bắn tinh đại khái giằng co hơn một phút, Mạc Thiên Trạch chậm rãi rút côn th*t ra, hỗn hợp tinh dịch cùng với d*m thủy chảy ra làm ướt cả thảm nhung dưới thân.
Mà lần đầu tiên thiếu nữ cao trào, hoa huy*t bị thao mở rộng mãi không thể khép kín, tàn dư khoái cảm khiến cho môi âm hộ sung huyết còn rùng mình, thật sự cực kì dâm đãng, Mạc Thiên Trạch nhìn xong thiếu chút nữa lại không nhịn được.
"Kiểm Kiểm của tôi còn quá nhỏ, nếu lại làm nữa, phỏng chừng sẽ phải nghỉ ngơi một tháng mất." Tay quệt lấy hỗn hợp d*m thủy cùng tinh dịch ái muội rồi nhét vào miệng Kiểm Kiểm không ít.
"Bảo bối của tôi ngủ ngon."
Sau hôm đó, Mạc Thiên Trạch không chạm vào Kiểm Kiểm nữa, mà lần đầu tiên cô gái nhỏ bị thao như vậy, mấy ngày nay làm gì cũng không tiện, bước đi từ trên giường đến toilet cũng đủ làm hai chân cô phát run không đứng thẳng được, làm tình xong đã mấy chục tiếng đồng hồ mà cô vẫn cảm giác hạ thân cứ phình lên rất đáng sợ.
Căn phòng to như vậy lại không có cửa sổ thậm chí còn không có đồng hồ, Kiểm Kiểm cảm thấy cuộc sống sinh hoạt quá tăm tối, mỗi ngày Mạc Thiên Trạch đều đưa cơm tới ba lần, mỗi lần đến anh đều dùng cách hôn môi để đánh thức Kiểm Kiểm, nụ hôn ướt át xua tan đi cơn buồn ngủ của thiếu nữ sau đó bắt đầu đút cho cô ăn.
Rất nhiều lúc Kiểm Kiểm đều cảm thấy bên trong người nam nhân này có thể là tâm lý biến thái, sự thật chứng minh đúng là như thế.
"Chú, tôi, tôi..."
Như mọi khi, đưa đồ ăn tới xong, Mạc Thiên Trạch sờ sờ đầu Kiểm Kiểm chuẩn bị rời đi, tựa hồ như hạ quyết tâm, thiếu nữ lớn gan gọi anh.
"Hả? Bảo bối của tôi sao vậy?"
Mạc Thiên Trạch mặc đồ ở nhà vẫn cực kì anh tuấn, một cái giơ tay nhấc chân cũng có thể khiến nữ nhân điên cuồng, đôi mắt đảo qua cô gái nhỏ đang ngồi quỳ trên giường lớn, nở một nụ cười hòa ái.
Kiểm Kiểm còn hơi sợ, theo bản năng cắn ngón trỏ của mình, khuôn mặt nhỏ mỹ lệ tràn ngập chân thành, nhìn nam nhân cao lớn, nhỏ giọng nói: "Chú có thể cho tôi ra ngoài không? Tôi sẽ không chạy, tôi sẽ ngoan ngoãn mà."
Cô bị nhốt quá lâu, lâu đến nỗi đã nhớ không rõ thời gian, thậm chí ngày sinh nhật của mình nếu không phải Mạc Thiên Trạch nhắc nhở, khả năng cô cũng sẽ không nghĩ đến thời gian lại trôi chậm thế.
Không có ban ngày hay đêm tối làm cô như rơi vào ảo giác.
Đối với khẩn cầu từ nội tâm thiếu nữ, chẳng biết Mạc Thiên Trạch có cho không, anh bưng khay đặt lên bàn rồi ấn điều khiển từ xa, cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, anh rời đi cũng không quay đầu lại.
Anh hờ hững làm Kiểm Kiểm thất vọng tới cực điểm, thật vất vả mới có dũng khí, mà bây giờ lại biến mất hầu như không còn, cô nằm sấp trên giường khóc rống lên.
Cô rất nhớ cha mẹ, nhớ bạn bè, nhớ cả thiên nhiên nắng mưa bên ngoài kia...
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
← Ch. 04 | Ch. 06 → |