Truyện:Cô Gái Nhỏ Bị Cầm Tù - Chương 04

Cô Gái Nhỏ Bị Cầm Tù
Trọn bộ 15 chương
Chương 04
Chú, đau!
0.00
(0 votes)


Chương (1-15)

<images>Mạc Thiên Trạch thở hắt ra, duỗi tay nhấc Kiểm Kiểm đang xụi lơ trên mặt đất lên, bắt lấy hai chân đang muốn khép lại, dùng ngón trỏ 🌜●ắ●m v●à●𝑜 âm đ*o, moi ra 𝖙.ıп.𝒽 d.ị𝐜.♓ màu trắng ngà.

Nhìn anh đưa ngón tay hướng đến bên miệng, sắc mặt Kiểm Kiểm tức khắc liền trắng bệch, tay nhỏ bị xoa đến sưng đỏ cố gắng đẩy ra nhưng lại không thắng nổi sự mạnh mẽ của nam nhân, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh nhét ⓣ𝒾𝖓*h ԁị*ⓒ*♓ vào miệng cô.

"Cái này có nhiều dinh dưỡng hơn sữa bò đấy, Kiểm Kiểm phải ăn nhiều vào."

Anh tựa như một người cha tốt ân cần dụ hoặc bôi †ı-п-♓ 𝖉ị-𝒸-♓ bắn ở hạ thân lên khắp mặt, ngoài miệng, trên ռɢ*ự*↪️, ngay cả tiểu huyệt cũng bị ngón tay anh nhét lại không ít.

Mùi tanh nồng làm Kiểm Kiểm càng thêm ghê tởm nhưng trước mặt nam nhân hung ác nham hiểm này, cô chỉ có thể kìm nén, tựa hồ như cô biết từ t-ⓗâ-𝓃 ⓣ𝒽-ể nam nhân có thể bắn ra vật như vậy, cô liền không thích uống sữa bò nữa.

"Chú, chú... Tôi, tôi muốn đi tắm."

Thiếu nữ một thân ư-ớ-t á-🌴 dịch nhờn, còn kèm theo mùi tanh nồng, 𝐞*🔴 𝖙♓𝖔*n mản●ⓗ 𝖐●𝐡●ả●ռ●𝐡 cũng bị nam nhân mạnh mẽ véo vài dấu tay, tựa như nụ hoa bị chà đạp thảm hại, đáng thương đến cực điểm.

"Hiện tại không thể tắm, chờ một lát đi."

Anh nói xong, tức khắc làm đồng tử màu nâu của Kiểm Kiểm co chặt lại, hai ngày nay chỉ cần làm xong chuyện, anh đều sẽ ôm cô đi tắm sạch sẽ, nếu anh nói không tắm, vậy rõ ràng là còn muốn tiếp tục làm cô.

"Chú, tôi thấy rất mệt!"

"Nhưng mà chú một chút cũng không mệt nha."

Mạc Thiên Trạch cười bắt lấy mắt cá chân trái của cô gái nhỏ, đặt người xuống dưới thân. Mặc dù vừa tiết ra nhưng vật kia rất nhanh lại cương lên, dựng thẳng đứng hướng phía miệng huyệt.

Hơi nâng cao 𝖒ô*𝐧*ɢ nhỏ lên, ánh mắt của anh dần trầm xuống, cánh hoa nhỏ màu hồng nhạt còn hơi г·⛎·𝐧 г·ẩ·y, dùng ngón trỏ thoáng đẩy vào, nhất thời ✞●𝐢●ⓝ●h 🅓ị🌜●𝖍 mà anh vừa mới nhét vào liền bắt đầu chảy ra.

"Sao lại không k●ẹ●p 𝖈●♓ặ●𝐭 vào vậy?"

Anh tựa hồ có chút buồn rầu khi đồ của mình chảy ra, đôi lông mày tuấn lãng nhăn lại, nhét ngón trỏ vào lỗ nhỏ, nhẹ nhàng dò xét bên trong, lập tức cảm nhận được sự ấm nóng, còn có cả chất lỏng màu trắng chảy ra. Anh thở mạnh đẩy mạnh ngón tay vào trong, đáng tiếc nơi đó thật sự quá mức chật hẹp, thịt non của hoa huy*t cũng bị uốn nếp vào trong rất nhiều.

"A! Đau đau!"

Kiểm Kiểm không hợp tác làm Mạc Thiên Trạch rất không vui, vừa nãy lúc anh bắn †_𝒾_ռ_𝐡 dị_𝐜_♓ không được nhiều nên bây giờ muốn vào sẽ hơi khó khăn, còn có thể bị cắm đến sưng đỏ lên.

"Kiểm Kiểm nếu lại động đậy lung tung thì chú sẽ phải dùng lực đấy."

Cánh tay đẩy anh ra của cô lúc này mới buông lỏng ra một chút, ngón trỏ thô ráp kia cắm toàn bộ vào, Kiểm Kiểm suýt chút nữa cắn nát cả môi, so với nhục côn của nam nhân thì ngón tay lại rất nhỏ nhưng cô vẫn không thể thích ứng được.

Dị vật bắt đầu động đậy trong 𝖙*♓â*ռ ✞*𝐡*ể 〽️*ề*m 𝐦*ạ*i, cô khó chịu nắm chặt tay đến nổi cả đốt trắng lên, anh tựa như bắt chước động tác ⓖi🅰️*ο ♓ợ*p, liên tục thọc vào 𝐫-ú-т r-@ vài cái, nhưng vì khô ráo nên mỗi lần làm đều khiến cô đau đớn đến khó chịu.

Mãi đến khi ngón tay thứ hai cũng đi vào, động tác nam nhân mới đầu thong thả nay bắt đầu 𝒸-ọ ✖️-á-✞ vào điểm G, tốc độ bắt đầu gia tăng, cách tầng tầng lớp lớp thịt, thọc vào 𝐫ú_𝐭 ⓡ_🔼 rất nhanh.

"A ưm, chú nhẹ chút..."

〽️*ô*п*🌀 bị nhấc vểnh cao lên để tách hai chân đặt ở trên đùi nam nhân, phần lưng dán đặt trên thảm nhung, cơn đau đớn dần qua đi, cô gái nhỏ bắt đầu hơi vặn vẹo theo tiết tấu của nam nhân.

Nhìn khuôn mặt Kiểm Kiểm đã bắt đầu phiếm hồng, Mạc Thiên Trạch biết đó là bắt đầu có cảm giác, xuất phát từ bản năng nữ tính nguyên thủy, bị 𝖐í-🌜-𝐡 т-♓í-↪️-♓ quá mạnh khiến tiểu huyệt tiết ra rất nhiều 𝒹*â*m dịch.

"Bảo bối, thoải mái không?"

Nhìn cô gái nhỏ nếm thử tình dục mà vẫn rất thực ngây ngô, mới vậy mà đã không chịu nổi tay nghề cao siêu của nam nhân, đôi mắt ươn ướt, đáp lại nam nhân.

"Chú, nhẹ một chút, lực quá lớn! A!"

Ngón trỏ không ngừng ra vào làm tiểu huyệt càng tiết ra chất lỏng, nhìn thiếu nữ đã bắt đầu ý loạn tình mê, nam nhân ý đồ xấu cắm thật mạnh ngón tay vào vài cái, thẳng đến chỗ sâu nhất làm cho Kiểm Kiểm kinh hô vài tiếng, lại càng thêm luyến tiếc ngón tay rời đi.

"Bộ dạng Kiểm Kiểm hiện tại cũng thật... ⓓ-â-Ⓜ️."

Thật vất vả mới rút ngón tay ra vài phần nhưng lúc tiến vào lại bị tiểu huyệt hút mạnh lấy, Mạc Thiên Trạch ↪️_ắ_𝓃 Ⓜ️_ô_i mỏng, rút ngón tay ra đè nặng xương hông Kiểm Kiểm, cắn m·ú·✝️ lấy 𝖓.ⓖ.ự.ⓒ cô như trẻ b● sữa, đầu v* ⓜề●𝐦 mạ●ℹ️ bị anh dùng sức cắn đỏ cứng lên.

"Tôi không ◗â-Ⓜ️! Chú là đồ xấu, không! Không được cắn nơi đó! A, a!"

Thiếu nữ sơ trung đương nhiên biết hình dung nữ nhân qua chữ 𝖉-â-〽️ có bao nhiêu sỉ nhục, chỉ dám nghẹn ngào phản bác, lại bị nam nhân cắm lại miệng huyệt đến mấy centimet, tức khắc cả người phát rùng mình lên.

Vừa lòng nhìn phản ứng của thiếu nữ, Mạc Thiên Trạch lại càng 𝐫ú.𝖙 r.@ thọc vào, anh đương nhiên biết đó là điểm G của nữ nhân, chỉ cần biết cách làm sẽ có rất nhiều nữ nhân ý loạn tình mê, anh chủ động di chuyển đến trước tiểu huyệt Kiểm Kiểm, anh có thể cảm nhận được d*m thủy đang mãnh liệt phun trào.

"Chính là nơi này, bảo bối mau nói chính mình có phải 🅓â●𝖒 đã●𝐧●🌀 hay không, mau nói đi, chú mới có thể giúp em thoải mái được."

Kiểm Kiểm lo lắng đến nấc lên, rõ ràng phát hiện động tác tay nam nhân đã thả lỏng hơn, nhưng không biết vì sao cởi bộ đồ tây trang lịch sự đó đi lại trở nên hạ lưu như thế, chỉ là bây giờ cô không thể nói ra hai chữ kia, chỉ có thể 𝖗●ê●𝓃 𝖗●ỉ trong miệng, duỗi thẳng eo, ngón chân nhỏ cũng cuộn tròn lên.

"Chú, tôi muốn, a ~"

Đó là một loại khao khát thực xa lạ, hai ngày nay bị cưỡng gian cũng không có cảm giác này, cô biết rõ đó là do nam nhân cố ý khiêu khích nhưng tiểu huyệt vẫn không nhịn được mà ngứa ngáy.

"Tiểu ⓓâ-𝖒 đ-ã-n-🌀 sao còn không nghe lời, vậy chú cũng không có cách nào."

Nhìn thiếu nữ đã bắt đầu cao trào muốn hưởng thụ, Mạc Thiên Trạch bỗng nhiên lạnh mặt, nở nụ cười lãnh khốc, rút ngón tay đã bị d*m thủy tẩm ướt ra, tay đang xoa vú cũng buông lỏng.

"Ưm ~ a ~ đừng lấy ra... Ô ô!"

Trong nháy mắt Kiểm Kiểm cuối cùng cũng được trải nghiệm cái cảm giác gọi là từ trên trời rơi xuống, cảm giác vui şư●ớ●ⓝ●🌀 được lấp đầy nháy mắt bị trống rỗng, k.♓.ο.á.𝐢 𝖈ả.𝐦 ở tiểu huyệt còn dư âm, cô thậm chí còn như nhớ lại cảm giác bị nam nhân thọc vào 𝐫_ú_† r_ⓐ, chỉ là lúc này cái gì cũng đều không có.

"Thật là khó chịu, chú, tôi khó chịu, chú mau tiến vào được không, ưm ưm, cầu, cầu xin chú mà."

Đây không phải cô, từ lúc bắt đầu cầu xin anh, cô đã cảm thấy thẹn đến đỏ mặt, nước mắt cũng không khống chế được chảy xuống, đầu óc chỉ có một ý niệm chính là muốn được nam nhân lấp đầy.

"Vậy Kiểm Kiểm mau nói đi, chính mình có phải 𝐝â·m đã·п·ⓖ hay không."


Mạc Thiên Trạch bắt đầu bỏ hai chân cô đang gác trên eo anh xuống, là nam nhân khống chế tất cả, anh đã sớm tính kế tốt từ đầu, điều anh muốn đơn giản chính là phá hủy tất cả tôn nghiêm của cô gái nhỏ này, khiến cô hoàn hoàn toàn toàn biến thành người của anh. Tựa như bây giờ, anh muốn nghe cô thừa nhận bản thân ◗â.𝖒 đ.ã.n.ℊ, như vậy mới có thể mở ra tâm phòng bị của cô.

Nam nhân này thật sự quá tàn khốc, Kiểm Kiểm có thể cảm nhận được hành động muốn đẩy cô ra, trong đầu tức khắc hoảng hốt, nói không lựa lời: "Là, tôi là, tôi là..."

"Hả? Kiểm Kiểm là cái gì nha? Nói nhanh lên."

Anh dừng việc đẩy chân cô ra, ngược lại vươn ngón tay tàn nhẫn đi trêu đùa âm huyệt, lại cố tình không đi vào khiến cô gái nhỏ không thể không bỏ mặt mũi xuống.

"Ô ô, 𝖉_â_〽️ đ_ã_ⓝ_g, tôi là 𝒹â·Ⓜ️ đ·ã𝖓·🌀, chú mau vào đi!" Lúc nói ra hai chữ này, Kiểm Kiểm cực kì thương tâm, cô không biết mình bị làm sao, chính là trong lòng dâng lên cảm giác nóng nảy xúc động, rõ ràng mấy ngày trước cô cũng không phải như vậy!

"Chú bây giờ mới biết được, Kiểm Kiểm không chỉ ԁâ_ⓜ mà còn thật phóng túng."

Đạt được mục đích, nam nhân cũng không nhịn nữa, nâng cao Ⓜ️ô_ռ_𝐠 cô, đối diện đại quy đầu của mình với tiểu huyệt không ngừng trào ra 𝒹●â●ⓜ dịch, anh cố hết sức đâ·ɱ 𝐯·à·𝑜.

"A! Quá lớn!"

Cánh hoa đỏ tươi đột ngột bị tách ra thành hai cánh, khó thích ứng khi bỗng nhiên phải nuốt quy đầu to lớn, còn bị kẹt ở phần xương mu, nửa ngày vẫn không thể vào được, Mạc Thiên Trạch không thể không dùng ngón tay tách rộng môi â-〽️ 𝖍-ộ ra một chút rồi mới mạnh mẽ cắm lại vào.

"Bảo bối ngoan, nhịn một chút, còn hơn phân nửa nữa vẫn chưa tiến vào được đâu."

Kiểm Kiểm nhất thời cảm thấy thê lương, côn th*t kia to gần bằng cánh tay cô vậy mà hơn phân nửa vẫn còn ở ngoài huyệt sao, cô đau đến hoảng sợ, nam nhân cũng không chịu nổi, đại quy đầu mới đi vào đã bị cắn chặt gắt gao, ◗_â_Ⓜ️ dịch lúc trước đều không đủ dùng, quá trình 𝒸·ắ·〽️ ✔️·à·𝑜 thật sự gian nan.

Chát! Mạc Thiên Trạch đánh vào cái ⓜ-ô𝖓-g nhỏ của Kiểm Kiểm, vết đỏ hằn lên rõ trên làn da trắng, thiếu nữ theo bản năng co chặt huyệt lại khiến nam nhân đau đến hít khí lạnh, ⓗ·⛎·ⓝ·𝐠 𝐡ă·𝐧·ℊ nói: "Thả lỏng ra! Còn 𝐤-ẹ-🅿️ ↪️-♓-ặ-✝️ tôi thì chút nữa sẽ làm 𝐜●𝐡●ế●🌴 em!"

Không có tây trang quý phái che đi cơ thể, nam nhân không còn vẻ ôn tồn lễ độ tuấn dật xuất trần nữa, mái tóc gọn gàng nay đã rối tung lên, trán còn nổi cả gân xanh thấm đẫm mồ hôi nóng, dung nhan anh tuấn trở nên vặn vẹo âm trầm, đôi mắt thâm thúy mê người tràn ngập hương vị tình dục.

"A a! Chú, tôi không được, chú mau dừng lại, a ~ quá lớn!"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương (1-15)