Dùng tay
← Ch.02 | Ch.04 → |
"Đau quá! A, không thể vào được!"
Cổ tay của cô bị siết chặt, căn bản không thể động đậy được, hai mắt anh đỏ sẫm như liều mạng cắm mạnh vào trong. Cô thật chặt, quá trình phá thân của hai người đều không dễ chịu, nhưng chung quy anh vẫn đi vào được, lúc máu xử nữ chảy ra, anh ôm chặt cô, ấn chặt hai người lại với nhau.
"Nhớ kỹ, đời này em chỉ có thể là của một mình tôi, là của Mạc Thiên Trạch tôi!"
Sự thống khổ của đêm hôm đó, Kiểm Kiểm cả đời cũng không quên được, nhưng sau này cô mới ý thức được địa ngục chân chính chỉ mới bắt đầu thôi.
Trước đó Mạc Thiên Trạch không hay ở đây qua đêm, nay lại bắt đầu ở lại.
Trong phòng dùng máy sưởi, ngồi ở thảm nhung trắng như tuyết, Kiểm Kiểm dựa lưng vào vách tường được dán hình gấu nhỏ hồng nhạt, cô vòng tay ôm lấy cẳng chân, chôn khuôn mặt nhỏ xuống, nức nở khóc thầm.
Mạc Thiên Trạch đi ra từ phòng tắm, liền đi thẳng tới chỗ thiếu nữ.
Cô thoạt nhìn rất đáng thương, liên tục ba đêm bị anh cưỡng bách chà đạp, cả người bị che kín bởi những vết xanh tím, ngay cả mu bàn chân trắng nõn cũng có dấu răng.
"Kiểm Kiểm sao vậy? Ngoan, uống chút sữa bò đi, để chú giúp em nhé."
Anh lấy bình sữa thủy tinh trên khay, vặn nắp xong cũng không thấy cô gái nhỏ này ngẩng đầu lên, chỉ là động tác run rẩy rất nhỏ của cô cũng không qua được mắt anh.
Đó là sự sợ hãi rất sâu.
Mạc Thiên Trạch cười, đặt bình sữa cạnh chân Kiểm Kiểm, duỗi tay sờ lên mái tóc thiếu nữ, hơi dùng lực một chút liền túm tóc bắt Kiểm Kiểm mặt ngẩng lên.
"A!"
Cơn đau nhức từ chân tóc truyền đến làm Kiểm Kiểm thanh tỉnh lên không ít, bị bắt ngẩng đầu nhìn về nam nhân mặc áo tắm dài phía trước, hàm răng không khống chế được bắt đầu phát run, nước mắt nóng bỏng lại rơi từ khóe mắt xuống, dọc theo gương mặt rồi rơi xuống thảm.
"Nếu không uống sữa bò, vậy uống cái khác."
Nam nhân mặc áo tắm dài nhìn cực kỳ tà mị, cười lạnh rút đai lưng ra, cởi bỏ cái áo tắm màu đen xuống, để lộ hoàn toàn cơ thể hoàn mỹ của mình vào mắt thiếu nữ.
"Tôi không muốn uống cái đó! Không muốn!"
Kiểm Kiểm bị dọa sợ, cô nhìn động tác thoát y của nam nhân liền biết anh muốn làm gì, khuôn mặt nhỏ nhìn thấy nam căn dữ tợn kia, cô như tìm thấy một tia sức lực, đẩy mạnh Mạc Thiên Trạch ra, bắt đầu chạy trốn.
"Lại không ngoan rồi."
Anh cũng không tức giận, nhìn cô gái nhỏ chạy tới chạy lui, anh chỉ cảm thấy dục vọng dưới bụng càng lớn, anh bước nhanh lên phía trước, dễ như trở bàn tay bắt được Kiểm Kiểm, ép cô quỳ bò xuống làm hiện lên cặp mông tròn trịa mê người.
Ở tư thế này, Mạc Thiên Trạch từ phía sau đi tới, ôm lấy vòng eo thon nhỏ của cô, thở hổn hển siết chặt hai tay, bên tai đều là tiếng khóc thút thít xin tha của cô gái nhỏ, anh cũng không quan tâm đến. Sau đó di chuyển nhẹ nhàng nam căn của mình xuống dưới phía dưới hạ thân của cô.
"Chú, chú!"
Anh không trực tiếp cắm vào, mà cọ xát bên ngoài bộ phận sinh dục của cô, nam căn nóng bỏng bất cứ lúc nào cũng đều có thể không cẩn thận cắm vào, cảm giác này làm cho cô vốn đã mẫn cảm càng thêm sợ hãi.
"Kiểm Kiểm cho chú cắm vào được không?"
Môi anh lưu luyến bên tai và gò má cô, đặt xuống những nụ hôn nhỏ nóng rực, lúc hỏi mấy câu này, vừa vặn cắn một cái vào vành tai cô rồi bắt đầu liếm láp nó.
"Ưm, không, không cần, nơi đó vẫn còn đau, không được đi vào..." Nơi mẫn cảm nhất của Kiểm Kiểm chính là vùng quanh tai, nam nhân sớm đã không khống chế được này đương nhiên biết rõ nên mới nhẹ nhàng khiêu khích, cô bị liếm đến đỏ cả mặt lên.
Ôm cả người cô vào trong ngực, ý cười của nam nhân càng đậm, tiếng cười như phát ra từ lồng ngực làm thiếu nữ phía sau lưng càng bất an, sau đó nghe thấy Mạc Thiên Trạch nói.
"Kiểm Kiểm của tôi thật thơm, ngoan, mau mở chân ra, chờ chú cắm vào sẽ thương em thật tốt."
Bàn tay to di chuyển đến trước ngực cô, trong tay vẫn còn có chút khoảng trống, Mạc Thiên Trạch vừa xoa vừa nghĩ, cô gái nhỏ này thật tuyệt, tựa như một tờ giấy trắng, từ nay về sau chỉ có thể tùy ý cho anh tới viết lung tung, xé rách, người khác đều không thể nhúng chàm.
Thiếu nữ mới mười bốn tuổi vẫn chưa quen với dâm ngữ của nam nhân, khuôn mặt nhỏ xấu hổ tràn ngập oán hận, không đợi cô phản ứng, hai chân đã bị nam nhân tách ra từ phía sau.
Nới lỏng tay đang bóp vú, Mạc Thiên Trạch nắm lấy vai Kiểm Kiểm, nhấc cô ngồi lên hông của anh, dùng kiểu tư thế xi tiểu cho trẻ con rồi cứng rắn giữ chặt cô trong lòng ngực.
Nam căn từ phía dưới xuyên lên đến phía trước, cho nên Kiểm Kiểm không muốn ngồi trên hông anh, mà còn ngồi trên côn th*t nữa, tư thế này khiến nam nhân rất dễ mất khống chế.
"Kiểm Kiểm mau nhìn xem, cô bé nhỏ đang ngồi trên chú nhỏ này."
Chú nhỏ? Mí mắt Kiểm Kiểm hơi run nhìn về phía bộ phận sinh dục bị kẹp ở giữa, xấu hổ và giận dữ đến chảy nước mắt, cô chưa từng gặp nam nhân nào vô sỉ, hạ lưu như Mạc Thiên Trạch.
Thấy cô không nói lời nào, anh cũng không bắt buộc, khuôn mặt tuấn dật tiến gần sát má cô, duỗi tay nắm lấy tay phải Kiểm Kiểm, sau đó cười xấu xa di chuyển tay cô xuống phía dưới, năm ngón tay non mịn vừa đụng phải côn th*t đen tím, anh bắt đầu thấy sảng khoái nhắm hai mắt lại.
"A, buông tay buông tay! Tôi không muốn sờ!"
Chính là cái đồ vật to lớn này từng ra ra vào vào phía dưới cô vài lần, khiến cô chảy không ít máu nên Kiểm Kiểm rất sợ thứ này, vì thế vừa nhìn thấy cô đã ra sức giãy giụa.
"Dùng tay nhỏ của em sờ lên nó, bằng không tôi sẽ cắm vào đây, sẽ cắm chết Kiểm Kiểm đấy." Anh bỗng nhiên cười, giọng nói dần trở nên hung dữ, bắt tay cô đặt ở trên côn th*t anh rồi mạnh mẽ cắn lỗ tai cô.
Kiểm Kiểm tức đến phát khóc, bắt đầu lấy tay giúp Mạc Thiên Trạch xoa xoa, nức nở cầu xin: "Chú đừng đi vào, tôi không muốn chết, ô ô!"
Cô biết rõ uy lực của nam căn này, mỗi lần đi vào đều có thể khiến cô như chết đi sống lại, Kiểm Kiểm nghĩ đây còn có thể là vũ khí khủng bố nhất trên thế giới, có thể không nghi ngờ bản thân sẽ chết dưới thứ này.
"Ngoan, nếu sợ thì phải giúp chú xoa xoa nó thật tốt, nó thoải mái sẽ không làm Kiểm Kiểm đau."
Giọng nam nhân trầm thấp có từ tính, tràn ngập dụ hoặc làm cô gái nhỏ thuần khiết như giấy trắng này cũng phải nghe theo anh nói, vội vàng vươn tay nhỏ giúp anh xoa bóp, chỉ là cái thứ này quá to, một bàn tay cô không thể nắm hết được.
Nhìn cô gái nhỏ bắt đầu hơi nóng nảy, Mạc Thiên Trạch cười nói: "Dùng hai tay, nhẹ nhàng xoa."
Đây là lần đầu tiên cô làm như vậy, nam nhân chỉ có thể nhẫn nại dạy dỗ, bắt lấy đôi tay mảnh khảnh đặt ở trên côn th*t, thô sơ nắm chặt rồi chậm rãi lên xuống.
Kiểm Kiểm vất vả lắm mới nhịn xuống được nước mắt mà bây giờ lại suýt chút nữa không kìm được, nức nỏ khóc một tiếng, cũng không biết là chuyện như thế nào, cái đồ vật kia càng xoa càng lớn, bành trướng trong lòng bàn tay vô cùng đáng sợ.
Hơi thở nam nhân bên cạnh càng ngày càng trầm trọng. Lúc nắm lấy tay nhỏ của cô lướt qua chỗ gân xanh, anh thở nhẹ ra một tiếng dị thường, dọa Kiểm Kiểm suýt chút nữa buông lỏng tay.
"Đừng có ngừng! Tiếp tục nhanh lên."
Giọng của anh hơi gằn lên dọa Kiểm Kiểm vội vàng bắt đầu xoa bóp, lúc này mới đổi lấy nụ hôn môi thoả mãn của nam nhân, động tác phía dưới càng lúc càng nhanh, sức lực lại càng không theo kịp, Kiểm Kiểm không dám ngừng lại, vì sao phía dưới nam nhân này lại như vậy...
Cặp mắt ngây ngô nhìn đôi tay nhỏ sờ lên túi trứng của nam nhân, Mạc Thiên Trạch như hít khí lạnh nắm lấy tay cô, nhìn thấy quy đầu còn lớn hơn cả trứng gà kia bắt đầu tiết ra một ít chất lỏng trong suốt, anh đè tay cô xuống làm động tác nhanh hơn vài lần.
"A, a!"
Anh gầm nhẹ bên tai cô, cũng mặc kệ tay nhỏ của cô đã bị xoa sưng lên, mãi đến khi sắp muốn bắn, anh mạnh mẽ đè cô ngã xuống đất, nâng mông nhỏ của cô lên, kéo căng hai chân lộ ra tiểu huyệt sưng đỏ, sau đó hướng phía huyệt mà bắn vào không khí.
Chất lỏng nóng bỏng bắn đầy hạ thân cô, từ cúc huyệt đến hoa huy*t anh đều không buông tha, tựa hồ như làm lễ rửa tội, dùng tinh dịch đem bắn đầy lên người cô gái nhỏ đơn thuần này.
Phải gần một phút sau, anh mới buông cô ra, thả lỏng tay đặt cô gái nhỏ yếu xụi lơ ở trên mặt đất, hạ thân dính đầy chất lỏng màu trắng, cảnh tượng trong lúc nhất thời trông vô cùng dâm mỹ.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
← Ch. 02 | Ch. 04 → |