Vay nóng Tinvay

Truyện:Cô Dâu Siêu Quậy - Chương 068

Cô Dâu Siêu Quậy
Trọn bộ 110 chương
Chương 068
Chạm mặt (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Lazada


Hanky nghe đến hai chứ " Băng Nhi" không khỏi kinh ngạc.

-Băng Nhi, cháu lớn thế rồi sao, trời ơi xinh đẹp hơn cả mẹ cháu nữa. Nhưng cháu đến tìm ta chắc hẳn......

-Thưa bác khoan hãy hỏi cháu, bác có thể cho cháu biết người con trai này sao lại ở đây. Nó nhìn về phía hắn lòng nhói đau, người con trai nó hằng nhớ thương đang ở trước mặt nhưng lại không thể đến bên được.

Ánh mắt của nó nhìn hắn khiến ông bất giác nhíu mày " ánh mắt chan chứa yêu thương" chỉ có thể có giữa hai người yêu nhau hay là người mình yêu thôi chẵng lẽ..........

-Băng Nhi người con trai này chính là người cháu yêu phải không? Hanky hỏi nhưng biết trước câu trả lời, ánh mắt đó không thể nhầm lẫn được.

Nó hơi giật mình trước câu hỏi của ông nhưng cũng mỉm cười nhẹ bàn tay nắm chặt hít một hơi thật sâu.

-Bác à, đúng như bác nói chuyện của cháu và anh ấy dài dòng lắm ạ, bác biết mà cháu còn mối thù của ba mẹ cháu không để tình yêu chi phối được, yêu thì sao chứ giờ thì cũng vô ích thôi.

Hanky nhìn nó đau lòng, quả thật lúc nghe tin ba mẹ của nó cũng là bạn thân của ông bị hãm hại còn bị hại chết thì rất tức giận muốn trả thù nhưng vì Lâm Bội Duy quá gian xảo đã uy hiếp nên ông mới từ bỏ đỉnh cao của sự nghiệp mà về đảo nia này khi nghe tin đứa con của bạn thân mình còn sống và được người quản gia đang nuôi nấng rất vui và khi nghe lời đề nghị của người quản gia là thôi miên về kí ức của nó. Và ông không ngờ 15 năm sau nó lại quay lại đây tìm ông.

-Thôi được Chàng trai này là do đứa cháu gái của ta nhờ thôi miên để quên đi một cô gái tên Lưu Tiểu Vi, ta nghĩ cái tên Lưu Tiểu Vi có phải là tên giả của cháu đúng không Băng Nhi. Ông cười nhìn nó rồi nói.

Quả như nó nghĩ đúng là Lam Anh rồi, vậy Lam Anh là cháu của hankyrocker sao? Thôi không nghĩ nữa nó tự chấn tĩnh lại nhịp tim không thôi đập nữa.

-Bác thôi miên anh ấy đi ạ, cháu không muốn anh ấy phải đau lòng và tổn thương vì cháu nữa.

-Được, ta cần cháu giúp một chút.

-Vâng bác cứ nói. Nó mỉm cười.

-Cháu đỡ chàng trai đó dậy đi, ta sẽ tiến hành thôi miên. Ông thở dài một cái " cháu của tôi sao lại khổ thế này".

Mỉm cười thay cho lời đồng ý nó tiến tới, khoảng khắc thấy gương mặt hắn tim nó lại đập mạnh hơn. Đôi tay mềm mãi khẽ và đôi chút rụt rè sờ lên gương mặt tuấn mĩ của hắn.

Bao nhiêu nỗi nhớ nhung như được giản tỏa nó ôm trầm nấy hắn nước mắt rơi tự bao giờ miệng mấp máy.

-Hàn Phong em đã nhìn thấy anh!

Không gian chìm vào im lặng, Hanky cũng chỉ biết đứng đó nhìn và ông biết điều bây giờ mình có thể làm là nên im lặng.

" Con đã yêu và đã yêu rất sâu đậm Băng Nhi à "

-Con xin lỗi đã làm phiền bác bắt đầu đi. Một lúc lâu sau nó cất tiếng giọng nói cho thấy sự đau khổ chất chứa.

-Được.

******

-Cô là ai. Hắn đang trong nhà của Hanky khi tỉnh dậy đập và mắt là hình ảnh một cô gái với khuôn mặt như thiên thần nhưng lại sắc sảo như hoa hồng lại mang vẻ thuần khiết của sương mai một nhan sắc hiếm có.

-Không có gì đâu, anh không cần biết tôi là ai? chỉ là vô tình chạm mặt mà thôi. Nó lạnh lùng nói nhưng ánh mắt của nó không thể che dấu đước tia yêu thương về phía hắn.

" Hàn Phong kể từ bây giờ em và anh sẽ là hai người xa lạ, em yêu anh điều đó không thay đổi anh là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng. Cái chết của ba mẹ em có chết em cũng không thể quên. LÂM BỘI DUY TÔI SẼ KHIỄN ÔNG TRẢ GIÁ, Lyn tôi xin lỗi bà tôi không còn cách nào khác, có thể bà sẽ hận tôi nhưng Lưu Tiểu Vi đã không còn nữa rồi tôi giờ là Băng Nhi, nhưng mãi mãi bà vẫn là người bạn tốt nhất của tôi, cái này là ba của bà nợ tôi."

Yêu thương là món quà tuyệt vời nhất.

Vì thế đứng đánh mất nó để không phải hối hận

*****************còn nữa***

Cám ơn các bạn đã ủng hộ mình. Mình xin nhắc lại nếu có sai sót các bạn phải nó đó nha

Hắn càng khó hiểu hơn, người con gái trước mắt anh có gì đó rất khác thường giống như là đang cố che dấu một cảm xúc rất lớn,

Nó nhìn hắn lần cuối cố gắng nhìn kĩ và cất vào trái tim của mình, nụ cười nhẹ lại hiện diện trên môi khoe ra má lúm đồng tiền.

-Tôi đi trước. Chỉ nói có thế nó đứng lên nụ cười thu lại, quay bước đi.

Nó rất muốn quay đầu lại nhưng lí trí lại không cho phép.

-Ơ. Hắn cảm giác có một chút hụt hẫng nhưng nguyên nhân tại sao hắn cũng không thể lí giải.

Rất muốn níu giữ em lại

Nhưng không biết vì sao anh phải làm như thế

" Cô gái này bí ẩn thật".

Hắn giờ mới nhận ra mình đang ở một nơi lạ hoắc lạ hơ, nhìn khung cảnh xung quanh cho thấy hắn đang ở một bãi biển khá vắng.

Bao nhiêu dấu chấm hỏi chứ thể xuất hiện.

Tại sao mình lại ở đây?

Tại sao cô gái ấy lại ở cùng mình?

............

-Rốt cuộc Hàn Phong này đang ở nơi quái quỉ gì thế này. Hắn hét lên đầy bức xúc.

-Cậu đang ở đảo Nia. Một giọng nói điềm đạm cất lên ngay lập tức gây sự chú ý của hắn.

-Ông là ai, tại sao tôi lại ở đây. Hắn hỏi ngay lập tức.

-Tôi cứu cậu đấy chàng trai ạ, hình như cậu bị chìm tàu. Hanky đã tạo một bộ nhớ mới cho hắn, và cái lí do chìm tàu ấy cũng vậy.

Hắn cố gắng tìm kí ức rồi à lên một tiếng, rờ túi quần để lấy điện thoại ra, nhưng chẳng thấy đâu.

-Điện thoại của cậu bị hư, tôi đã sửa lại rồi, nó đây. Hanky mỉm cười nhìn hắn " biết mình bị rới xuống nước thì điện thoại nào mà còn nữa mà tìm, đúng là ngốc mà".

-Cám ơn ông. Hắn cười rồi đón lấy điện thoại từ tay của ông.

Lập tức gọi cho trợ lí.

" Alo"

" Trợ lí Trường à, tôi đây Hàn Phong ông tới đào Nia đón tôi nha. Công ty còn rất nhiều việc cần tôi giải quyết nữa"

" Ơ nhưng thưa chủ tịch tại sao ngài lại ở đảo ấy vậy, chẳng phải bây giờ ngài đang ở thành phố sao"

" Tôi bị chìm tàu bị dạt vào hòn đảo này, thôi không nói nhiều nữa tới đón tôi đi".

Bỏ điện thoại vào túi hắn dựa vào tường cố gắng nhớ ra tại sao mình lại chìm tàu.

Theo hắn nhớ thì hắn đang đi du lịch và không may bị chìm nhưng theo phong cách của hắn thường ngày là phải báo cho trợ lí Trương biết để biết mà thu xếp nhưng theo thái độ của ông ta giống như là chẳng biết gì hết.

" Kì lạ, rất kì lạ".

Hanky đứng đó nhìn hắn xem phản ứng. Ông đã xóa đi kí ức về việc hắn yêu nó và chỉ để lại là hắn có hôn ước và vị hôn thê của hắn tên Lưu Tiểu Vi và hắn không yêu nó và quyết liệt từ chối cuộc hôn nhân này. Tất cả những điều đó nó đã yêu cầu Hanky làm, nhưng ông đã lén bổ sung thêm một chút về nó, ông đã tạo thêm một phần kí ức về một người con gái hắn yêu và cô gái đó mang tên Băng Nhi.

"Nếu cậu và Băng Nhi có duyên thì sẽ gặp lại, ta chỉ có thể giúp như vậy thôi".

**********end chap 22************

Cám ơn các bạn ủng hộ, cũng may chị họ của mình có máy tính mình mượn để đăng một ít nhưng chị họ của mình về nhà rồi nên đành khi nào mình về lại thành phố nhất định sẽ đăng bù. À mình đang viết truyện mới hi vọng các bạn ủng hộ tên truyện là.

Cô ấy... là thiên thần!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-110)