Vay nóng Tinvay

Truyện:Cô Dâu Siêu Quậy - Chương 083

Cô Dâu Siêu Quậy
Trọn bộ 110 chương
Chương 083
Sợi dây chuyền
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Shopee


Chap 32: Sợi dây chuyền.

Từng đợt gió thôi nhe nhẹ nhưng nó có cảm giác như lạnh đến mức nào vì gió đã không còn thuộc về nó nữa.........

Chirin bước từng bước dài đi về phía trước không khí buổi đêm lạnh buốt. Sở dĩ cậu không đi xe mô tô về vì sợ đi đường nó sẽ rớt xuống đường lúc nào không hay thế nên mới phải bế nó đi như thế này nhưng cũng nhờ như thế....

Chirin biết được mình " say " người con gái này thế nào, mái tóc tỏa mùi thơi nhè nhẹ là mùi của hoa tường vi. Mắt nhắm ghiền vạt áo vest bị trễ xuống lộ ra cả một khoảng... mặt cậu đỏ hết lên cố gắng không nhìn nữa lí trí đang tích cực " làm việc". Chirin dừng lại tại một ghế đá khé đặt nó xuống cởi áo khoác của mình ra mặc vào cho nó.

Thật may cái áo khoác của Chirin dài đến đầu gối cài hết hàng nút, dịu dàng ngắm nhìn nó.

Gió lại thổi mang theo hơi sương đêm bất giác Chirin ôm siết lấy hai vai.

" Phải nhanh chóng tìm một chỗ nếu không Mia sẽ bị cảm lạnh " Nhanh chóng bế nó lên một khách sạn lớn nằm bên kia đường " khách sạn 5 sao" mỉm cười liền đi tới.

-Cho tôi thuê một phòng. Khẽ ho nhẹ giọng cho bớt lạnh Chirin lạnh lùng nhìn cô tiếp tân.

Đúng như theo suy đoán của cậu những người đi ngang qua xì xầm.

-Vợ chồng mới cưới à? Nhìn hạnh phúc nhỉ.

-Nhìn đẹp đôi chưa kìa, ước gì có một người chồng đẹp trai như thế.........

-Im hết đi, các người ăn không rảnh rỗi quá đi lo chuyện của người ta. Chirin quát lên, giờ cậu đã mệt lắm rồi mà còn bị làm phiền nữa.

-Còn cô đưa chiều khóa lẹ lên đi. Ánh mắt như dao găm liền chuyển hướng nhìn cô tiếp tân tóe lửa.

-D... ạ đây ạ. Cô tiếp tân vừa nãy mới nhìn Chirin bằng cả hai trái tim to tổ trảng trên mắt thế mà lại cúi gầm mặt đầy sợ hãi hai tay run run e dè chìa cái chìa khóa phòng.

Cầm lấy chìa khóa, Chirin bước đi về phía cầu thang máy nhanh chóng tìm phòng.

Nhẹ nhàng đặt nó xuống giường một nụ hôn nhẹ trên trán.

-Mia có trời mới biết được anh yêu em nhiều như thế nào, em ở đây một chút anh sẽ đi mua đồ một chút. Vuốt những lọn tóc vướng trên khuôn mặt trắng mịn câu dịu dàng thổ lộ tình cảm của mình.

"Cạch" cửa phòng 100 đóng lại.

Nó như tìm được hơi ấm vùi sâu vào chăn hơn trên môi thấp thoáng một nụ cười.

*************

" Cạch" Cánh cửa phòng 100 mở ra, một thân hình cao lớn từ từ bước vào.

-Haiz mệt thật. Từ từ thả mình xuống giường hắn mệt mỏi nhắm mắt thì.... có cái gì đó cồm cộm nhanh chóng bật dậy ngạc nhiên.

" Phụt" đèn mở sáng chưng từ từ bước lại giường một khối lù lù nổi lên trong chăn, hắn hoảng hốt nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Từ từ hất tung chăn lên, khuôn mặt xinh đẹp của nó hiện lên, hắn trợn tròn mắt.

-Chuyện gì thế này?

Ngạc nhiên bàng hoàng là những gì hắn đang chải qua, hôm nay Mỹ Lệ bận đi tập dợt cho một show thời trang đây cũng là lí do chính mà Mỹ Lệ đến tận New York.

-Cô Wiliam, cô Wiliam. Hắn chợt gọi to, điều bây giờ hắn thấy thiết yếu nhất là lên gọi nó dậy để hỏi cho ra lẽ.

Nó nghe tiếng gọi bất giác giật mình, mem rượu vẫn đang ngấm trong người. Ánh mắt mơ màng từ từ mở ra, khó nhọc đứng dậy chợt.

" Rầm " không may vấp phải cái chăn nó bị bật ngửa về phía sau mà phía sau lại là nền đất cứng...... đang lúc ngàn cân treo sợi tóc một cánh tay đưa ra kéo nó về phía mình.

Cả thân hình nhỏ nhắn nằm gọn vào trong lòng của hắn.

Hơi ấm ấy đã lâu rồi nó chưa được cảm nhận được.... .

-Tại sao cơ chứ, tại sao Hàn Phong anh nói đi tại sao hả? Em đã cố gắng quên anh đi thế mà trong cả giấc mơ anh còn ám ảnh em nữa, anh muốn em đau khổ muốn em bị dày vò đến mức nào nữa đây. Nước mắt đã bắt đầu rồi hai tay ôm siết lấy hơi ấm này, nó không muốn không hề muốn dứt ra.

Nhưng đây không phải là mơ hắn đang ở bên nó và nó đang trong lòng hắn. Những câu nói đầy mùi mẫn đau thương của nó đã lọt vào tai của hắn không sót một chữ nào cả.

-Cô nói gì???? Hắn thật sự không hiểu nó đang nói gì nếu như là do nó nói mớ nhưng nó đã nhắc đến tên hắn, là hắn là Hàn Phong. Hắn có thể cảm nhận được nó đang đau khổ đến thế nào trái tim của hắn dường như đang dáy lên một luồng cảm xúc chính hắn cũng không thể hiểu được.

Chợt hình ảnh của cô gái trong mơ lại hiện về......

" keng" một vật rớt ra tử túi áo của nó, hắn nhíu mày đặt nó lại vào giường đôi mắt vẫn nhắm ghiền nhưng nước mắt lại rơi.

-Một sợi dây chuyền? Hắn cầm cái vật mà nó vừa rớt ra, sợi dây chuyền rất đẹp và độc. Mặt dây hình trái tim làm bằng kim cương, sợi dây làm bằng vằng tráng có đính đá ruby. Chợt hắn sờ phải thứ gì cồm cộm.

-Mặt dây chuyền nó nắp mở. Hắn thốt lên từ từ mở chốt mặt dây hình trái tim từ từ tách ra làm đôi một tâm hình hiện ra trước mắt hắn.

" Đoàng ".

Là hình của hắn. ở phía dưới còn ghi một dòng chứ rất mềm và đẹp.

" Ngọn gió của đời em - Hàn Phong".

Điều đặc biệt rằng gương mặt trong tấm hình là của Hàn Phong 2 năm trước.... .

-Mia mia mia. Chirin trên tay cầm bịch đồ, vừa nãy lúc đi về cậu đi lên phòng phát hiện cửa mở tưởng nó đi ra ngoài tại lúc đi cậu đã khóa cửa rất -cẩn -thận.

Đập vào mắt Chirin là nó đang nằm ngủ nhưng trong phòng không phải có một mình nó mà còn xuất hiện thêm một người mà lại là con trai.

Cảm nhận được máu nóng đang tuôn trào Chirin gằn từng chữ.

-Mày làm gì ở đây.

-Câu này tôi phải hỏi cậu mới đúng. Hắn nhanh tay nhét sợi dây chuyền vào túi quần đứng thẳng dậy điềm đạm hỏi vặn lại Chirin.

-Đây là phòng tôi. Vẫn cái giọng điềm đạm ấy hắn trả lời đều đều.

-Đừng có ngụy biện. Liền sau đó là một cú đấm giáng xuống mặt hắn.

" Bốp" bị bất ngờ hắn lãnh trọn máu từ khóe miệng rướm ra một ít.

Hừ lạnh hắn đâu thể dễ dang bị " ăn hiếp " như vậy.

Thế là cả hai bu vào đánh nhau, kẻ đánh người đá người bị đánh người không bị đánh người bầm mắt trái người chột mắt phải, người đấm vào bụng người đá vào chân.... .

Nó vẫn ngủ và ngủ lâu lâu nhíu mày vì quá ồn ào.

Sau một hồi vật lộn cả hai chàng trai khuôn mặt cực kì hoàn hảo gập người thở dốc. Thế mà nguyên nhân diễn ra sự xô sát này vẫn thản nhiên chìm sâu vào giấc ngủ.

-Cũng giỏi đấy chứ. Chirin cười nhạt biết nhiều loại võ như cậu cứ tưởng không có đối thủ hóa ra là có. Ông cha ta nói không hề sai núi cao còn có núi cao hơn.

-Quá khen. Hắn gật gù hừ ra một tiếng, đánh nhau nãy giờ thế mà vẫn bất phân thắng bại.

Chợt một tiếng " ưm " nho nhỏ vang lên, thu hút sự chú ý của hắn và cậu......... mắt cả hai chàng trai mở to hết cỡ.

-Nóng quá. Nó đã làm một hành động mà bất cứ thằng con trai nào nhìn thấy đều bị kích thích đến từng cơ quan trên cơ thể.

Từng nút áo bị nó giật tung ra một cách nhanh chóng....... đến cái nút cuối cùng nó không tháo ra nữa mà giựt hẳn cái nút rớt xuống đất cũng là lúc cái áo khoác của Chirin nối gót theo.

Đôi chân trần mềm mại hiện rõ đầy quyến rũ.... Nó vẫn " vô tư" xoay người ôm cái gối ngon lành ngủ tiếp cái áo khoác vest ngắn bị nhích lên một chút....

-" Ực" Cả hắn lẫn Chirin vẫn trong tình trạng " bất động" thì bỗng đồng lúc nuốt nước miếng cái ực một cái...... hắn và Chirin vẫn là đàn ông mà thôi đối với mỹ nhân nhất mực quyến rũ xinh đẹp thế này thì làm gì cưỡng lại được.

Trong cơn mơ màng đột nhiên nó lại không thấy nóng nữa mà lại thấy hơi lành lạnh theo quán tính bàn tay trắng nõn mò mẫm lấy chăn đắp lên người mình.

" Xẹt" đấy nó vừa mới khơi gợi lên lửa thế mà giờ ngang nhiên dập tắt nó một cách trắng trợn như thế? Đúng là phong cách quái đạn vô duyên nhất chưa từng thấy. Hắn và Chirin có vẻ hơi tiếc bằng chứng là.

-Haiz. Đồng thanh thở hắt một cái.

-Khoan đã tên khốn này, mày mày dám nhìn cô ấy nói đi mày thấy cái gì rồi. Khi phát hiện ra ánh mắt hắn vẫn nhìn nó Chirin nổi khùng lên ngay lập tức nắm cổ áo của hắn nhấc lên gầm gừ quát.

-Anh cũng thấy rối đấy, tôi nhìn thì cũng đã nhìn rồi, vẻ đẹp có ai cấm không được chiêm ngưỡng đâu. Hắn vẫn điềm tĩnh phong thái bất cẩn trả lời giống như lời buộc tội của Chirin chẳng liên quan gì đến hắn và câu trả lời của hắn như một lẽ thường tình vậy đấy.

-Mày.... . Grrừ à thôi vậy mày nói phòng này là của mày chẳng lẽ tao đi lộn phòng trong khi chiều khóa trong tay tao lại mở được phòng của mày à? Có lẽ trận" giao đấu" vừa nãy khiến đầu óc Chirin "thông hơn" bình tĩnh hỏi chứ không dùng đến nắm đấm nữa.

-Chìa khóa của anh mở được phòng tôi? Đơn giản đây là khách sạn nên chìa khóa phòng đâu phải duy nhất xem chừng lễ tân đưa lộn thì sao. Hắn cười nhạt đầu dựa vào tường từ tốn trả lời.

Có lẽ hắn đang rất bình tĩnh còn Chirin thì quá mất bình tĩnh khiến chính cậu làm mình điên trước mắt người khác - một Chirin nóng tính.

" Cũng có lí " Chirin nghĩ thầm, gương mặt đăm chiêu hết nhìn hắn rồi lại nhìn nó vẫn cuộn tròn trong chăn để.... ngủ.

-Xin lỗi xin lỗi. Chợt nó lại cất tiếng hình như là nói mớ.

-Cô ấy xin lỗi ai vậy. Chirin thắc mắc từ từ lại gần giường bất giác hỏi.

-Đừng đi đừng đi, .... quay về đi, .... đợi em có được không....... bởi vì.... . Giọng nói đứt quãng không thành tiếng mồ hôi trên trán lấm tấm.

-Mia mia mia em sao vậy? Chirin hốt hoảng dùng sức lay nó dậy, điều khiến cậu hốt hoảng là người nó đang rất nóng.

-Chết tiệt, cô ấy bị sốt rồi. Chirin bực dọc lo lắng quát lên.

-Sốt thì phải mua thuốc, anh đi mua thuốc tôi đi lấy khăn đắp cho cô ấy. Hắn nghe nó sốt trong tim có cái gì nhoi nhói nhưng lại mặc kệ xoa cằm nghĩ tới phương án tốt nhất lúc này.

-Đúng rồi thuốc. Chirin như hiểu ra vấn đề mất bình tĩnh phóng ra tí nữa là đập đầu vào cánh cửa.

Hắn đi vào trong lấy ra cái khăn nhúng nước nóng đi ra nhẹ nhàng đắp lên chán nó.

Gương mặt xinh đẹp khẽ nhăn lại.

-Đừng đi đừng đi. Nó đưa tay nắm chặt lấy tay hắn, tiếp tục nói mớ.

-Đừng đi? Cô nói ai đừng đi. Hắn thắc mặc buộc miệng hỏi.

Hắn nín thở như tìm câu trả lời, thế nhưng nó lại không nói gì nữa việc nói mớ cũng dừng hẳn chỉ thấy khuôn miệng xinh xắn mấp máy mấy từ khó hiểu.

-Đúng là quá khó hiểu. Phán một câu " lạnh ngắt " hắn lắc đầu rồi ngồi im chờ Chirin đi mua thuốc về.

" Cạch" tiếng mở cửa vang lên Chirin hớt hải chạy vào trong với bịch thuốc...... to đùng.

-Thuốc nè. Chirin nói không ra hơi tay đưa lên lau mồ hôi.

-Cậu mua cái gì mà lắm thế này tính tế thần linh à. Hắn ngạc nhiên nhìn bịch thuốc rồi lại nhìn Chirin quát lên.

-Trời tối quá vào được tiệm thuốc đúng lúc chủ quán chẳng thấy đâu, thuốc này tôi vơ đại đọc hướng dẫn thấy có liên quan đến bệnh sốt lên.... haiz hầu như cầm lọ nào lên cũng có liên quan hết sợ thiếu lên lấy hết thôi chắc anh cũng biết một chút về y lấy thuốc cho cô ấy uống đi. Chirin khổ sở phân trần, tưởng tượng lại cái lúc như " phát điên" ấy thấy vẫn ớn lạnh.

Hắn không nói gì thêm, nhẹ nhàng nhìn từng loại thuốc.

-Cũng may cậu có lấy đủ đấy, nhưng còn đống thuốc này cậu mang trả đi. Hắn lấy ra ba loại thuốc một là thuốc hạ sốt, giảm đau, và thuốc bổ, còn bao nhiêu đưa về phía Chirin " ra lệnh".

-Không cần đâu tôi đã để lại tiền rồi, còn đống thuốc dư này coi như tặng anh. Vừa nãy lúc đi xuống tôi đã hỏi cô lễ tân và đây.... đúng là phòng của anh.... xin lỗi. Những câu cuối Chirin khó khăn cậu nói từng chữ có vẻ như đã chật vật lắm mới dám nói ra.

-Xin lỗi? Cứ tưởng một người kiêu ngạo như thiếu gia Chirin With không biết nói hai từ này chứ, truyện nhỏ không sao, dù sao cô Wiliam đây cũng là đối tác của tôi. Hàn Phong hơi nhếch môi điềm đạm nói.

Tức giận, nhưng Chirin lại nhịn vì...... cậu sai trước với lại hắn cũng nói đúng không có sai. Đi tới lấy một ly nước ấm đưa cho hắn.

Viên thuốc từ từ ngấm và tan trong cuống họng, nó thấy cơ thể dễ chịu từ từ giấc mơ mở nhạt dần biến mất hẳn giấc ngủ tìm tới.

*************

Ánh sáng le lói ấm áp như nâng niu những vẻ đẹp trong sáng đầy lương thiện, ánh nắng ôm chọn gương mặt xinh đẹp của nó. Hàng mi dài mềm mại khẽ rung rung từ từ mở ra.

-Mình đang ở đâu thế này. Cảm giác từ cơ thể truyền tới cơn choáng cũng dịu dần.

-Cô tỉnh rồi ư? Giọng nói của một cô gái vang lên, nghe kĩ có vẻ cô ấy đang rất tức giận.

Khó nhọc mở mắt, gương mặt xinh đẹp của Mỹ Lệ hiện rõ dần, nó ngạc nhiên.

-Tại sao tôi lại ở đây.

-Cô không cần giả nai nữa? Chủ tịch của Pinky à, cô xinh đẹp thế này tôi có thể nói một câu cô xinh đẹp như một con hồ ly vậy. Cái gì mà nhầm phòng chứ thực chất cô định quyến rũ bạn trai của tôi đúng không? Mỹ Lệ nói như hét lên, ánh mắt đỏ ngầu giận dữ.

-Đây là phòng của Hàn Phong? Nó ngạc nhiên hoàn toàn không thể nuốt nổi những lời lẽ miệt thị của Mỹ Lệ.

-Gọi Hàn Phong thân mật quá ha, tôi khuyên cô nên bỏ ý định đó đi. Mỹ Lệ như bị chọc tiết hết dựng lên, cô vẫn còn nhớ tối lúc cô đi về thấy một người con gái khác nằm lên giường của hắn đã điên tới mức nào.

Nhưng cũng may cô kịp thấy hắn và một người con trai nữa đang nằm ngủ ở trên sofa thì mới tò mò chẳng hiểu gì hết.

Đánh thức hắn, nghe giải thích xong thì chỉ ậm ự cho qua chứ trong lòng cô thì đang điên tiết tới mức nào chắc chỉ có cô mới cảm nhận được.

-Nghe cô nói có vẻ như tôi đã đi nhầm phòng, ngày hôm qua tôi đi bar và có uống rượu có lẽ say nhưng CÓ MỘT NGƯỜI ĐI CHUNG VỚI TÔI xin cô hiểu cho, việc này tôi sai cho tôi xin lỗi. Nhưng không có nghĩa cô có quyền sỉ vả nhân cách của tôi, hồ ly cô thấy tôi và bạn trai cô thân mật lúc nào chưa?

-im lặng.

-Chưa sao? Cô lên nhớ tôi và anh ta gặp nhau chỉ trong vòng chưa đầy 2 ngày lấy đâu ra tình cảm mà cướp bạn trai cô chứ? Xin cô tự trọng một chút nếu như lúc nào cũng sợ mất bạn trai thì tốt nhất cô đem anh ta chói vào giường để khỏi lúc nào cũng đi đánh giá nhân cách người khác. Xin phép. Nó cười lạnh rời giường đi thẳng ra ngoài.

Để lại Mỹ Lệ với đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận, có trời mới biết trong cái đầu đầy mu mô ấy đang nghĩ gì.

*******end chap 32***********


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-110)