Truyện:Cô Dâu 24h – Chồng À, Em Không Muốn Làm Thế Thân - Chương 131

Cô Dâu 24h – Chồng À, Em Không Muốn Làm Thế Thân
Trọn bộ 198 chương
Chương 131
Đính hôn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-198)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


"Điều này chẳng quan hệ gì tới tôi!", Tô Lưu Cảnh cười lạnh nói, cố hết sức gạt đi cảm giác tắc nghẽn khó chịu nơi lồng ngực.

Đúng vậy, có liên quan gì tới cô chứ, bất luận bọn họ muốn ở cùng nhau, muốn kết hôn, muốn như thế nào thì cũng đều không liên quan đến cô, cô chẳng qua chỉ cũng chỉ là người qua đường đứng xem, là một người mắc nợ, nợ trả xong rồi liền rời khỏi, không hơn.

Hình Hạo Xuyên nhìn cô đăm đắm, vậy mà Tô Lưu Cảnh lại quật cường quay đầu đi chỗ khác, tránh cho ánh mắt trực tiếp chạm nhau, dường như đang muốn đóng cánh cửa trái tim mình lại ngăn cách anh ở bên ngoài.

Mỗi một lần đều là như thế, giữa bọn họ đều tan rã trong không vui, hai người họ căn bản không tìm được bất kỳ điểm chung nào.

Cửa bị đóng lại, lưng Tô Lưu Cảnh dán lên trên vách tường lạnh lẽo cứng rắn, khóe miệng khẽ giương lên nhưng cũng không hề mỉm cười. Rốt cuộc cũng chậm rãi, chậm rãi từ vách tường trượt xuống, đưa hai tay ôm lấy mặt.

Bọn họ chuẩn bị kết hôn rồi, rốt cuộc cũng kết hôn. Ha ha, mày nên chúc phúc bọn họ mới phải, nhìn xem, người có tình sẽ thành thân thuộc, đó vốn là chuyện tốt, một cái kết thật hoàn mỹ không phải sao? Tận mắt chứng kiến như vậy mới có thể chân chân chính chính chết tâm, hết hy vọng, rốt cuộc cũng có thể giải thoát rồi.

Nhưng tại sao lại thấy trời mưa chứ? Đang ở bên trong phòng nhưng tại sao dưới chân, lại một giọt, một giọt từ trên rơi xuống, tung tóe rơi xuống đất tạo thành từng chấm tròn màu đen......

***************OOXX**************OOXX****************

Chủ nhật tới rất nhanh, chớp mắt một cái đã đến, bệnh tình của Tiếu Như Nghê đang được khống chế, trong thời gian ngắn sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Tiếu Như Nghê mặc bộ váy dài trắng như tuyết cao quý đứng ở trước gương, sửa sang lại dây chuyền trên cần cổ mỹ lệ, mái tóc dài đã được búi lên tinh xảo, ưu nhã mà không mất đi duyên dáng.

Đầu ngón tay trong suốt đang cầm điện thoại, bên đầu kia truyền đến giọng nói không hề vui mừng thậm chí còn mang theo cả nóng nảy.

"Bữa tiệc đính hôn tôi đã sắp xếp xong xuôi, chuyện còn lại chính cô phải nắm cho chắc, nhưng tôi cảnh cáo cô, đừng có tiết lộ bất cứ chuyện gì trước mặt người khác, nếu không tôi sẽ khiến cho cô hối hận cũng không kịp!"

Tiếu Như Nghê nhìn gương mặt tinh tế của mình trong gương, không thèm để ý đáp: "Mẹ, mẹ yên tâm, nếu con đã làm con dâu của mẹ thì phải suy nghĩ thay cho mẹ chứ, chỉ cần thỏa thuận giữa chúng ta hoàn thành, con nhất định cũng sẽ không làm việc ngu ngốc".

Bên đầu kia điện thoại truyền đến một tiếng hừ lạnh nặng nề, sau đó liền tắt máy. Bà ta là người đứng đầu nhà họ Hình, đứng ở trên đỉnh cao mấy thập niên, lại bị một con nhóc tính toán, thật sự là nuốt không trôi, nhưng nuốt không trôi thì có thể làm thế nào?

Mặt Tiếu Như Nghê khẽ nâng lên thành một đường cong hoàn mỹ: mẹ chồng à, ai bảo ngài quá không cẩn thận, thế nhưng lại để cho con dâu đây biết được sự kiện kia chứ?

Tắt điện thoại, đôi môi đỏ mọng khẽ giương lên, cô ta vừa soi gương vừa nói với người vừa đi vào: "Tô Lưu Cảnh, cô xem, hôm nay tôi và anh ấy đính hôn, còn cô thì sao? Lấy được cái gì? Cái gì cũng không đạt tới, chỉ có thể ở một bên mà nhìn, thế nào, đau lòng sao?".

Tô Lưu Cảnh mặt không biểu cảm đi tới, cũng không trả lời... , tựa hồ không nghe thấy gì cả, cho dù có nghe cũng xem như gió thoảng bên tai. Tô Lưu Cảnh rũ mắt, thản nhiên nói: "Tiếu tiểu thư, xe đang chờ ở dưới, mời tiểu thư đi xuống".

Tiếu Như Nghê cũng không để ý đến việc cô có trả lời hay không, giờ khắc này cô ta chỉ biết, mình là người thắng cuộc, kể cả cô ta có bị bệnh thì thế nào, không được lâu nữa thì thế nào chứ? Cuối cùng không phải vẫn thắng hay sao, cô ta đã không có được thì ai cũng đừng mong lấy được.

Tiếu Như Nghê sửa sang xong từng món trang sức trên người, sau đó mới ưu nhã đạp giày cao gót đi ra khỏi cửa phòng bệnh. Hôm nay, cô ta muốn dùng tư thái đẹp nhất, giáng cho tất cả những người muốn tổn thương cô ta một kích nặng nề!

Nụ cười nở trên môi Tiếu Như Nghê chưa duy trì được mấy giây, liền gặp được Nghiêm Hàn Dư, biểu tình trên mặt cô ta liền cứng đờ, nhẹ nhàng kêu: " Anh Hàn Dư.... .". Ba chữ thật đơn giản, chưa bao giờ lưu luyến khắc sâu giống như lần này, tựa như chất chứa rất nhiều điều chưa từng khám phá ra.

Nghiêm Hàn Dư cầm phiếu kiểm tra phòng bệnh, ngẩng đầu nhìn cô ta một cái, sau đó giống như thường ngày mỉm cười nói: "Như Nghê, chúc em hạnh phúc". Anh tựa như một người anh trai chân chính chúc phúc cho em gái của mình, dù cho cô ta có phạm sai lầm, nhưng vẫn luôn là cô em gái nhỏ khi còn bé nghịch ngợm, nhưng chỉ có thể là như thế không hơn.

Trong mắt Tiếu Như Nghê chợt lóe tinh quang, muốn khóc lên, nhưng lại cố gắng nhịn xuống, bởi vì sự kiêu ngạo của cô ta không cho phép làm điều đó! Cô ta cười rộ lên nói: "Anh Hàn Dư, cám ơn anh!". Sau đó thẳng người bước đi, dưới ánh mắt hâm mộ của tất cả mọi người liền đi vào thang máy.

Đúng vậy, đây là sự lựa chọn của cô ta, nên cô ta không có quyền hối hận! Cô ta cũng không cho phép bản thân mình phải hối hận!

Tô Lưu Cảnh đi theo phía sau Tiếu Như Nghê, đưa cô ta xuống lầu, trước cửa bệnh viện, là năm chiếc xe hào hoa sang trọng xếp thành một hàng, mỗi một chiế đều là cực phẩm khiến người ta phải kinh ngạc. Mỗi chiếc trong số đó đều là xe cao cấp nhất, có giá trị trên trăm vạn, cũng chỉ có xe như vậy mới xứng với Hình Hạo Xuyên.

Tựa hồ hôm nay ánh mặt trời cũng trở nên rực rỡ hơn thường ngày, từng tia nắng chói chang chiếu vào lưng của anh tỏa ra một tầng hào quang lấp lánh, đâm vào mắt mọi người.

Tô Lưu Cảnh đứng xa xa nhìn anh, trước sau như một vẫn vô cùng anh tuấn, một thân tây trang màu đen tinh xảo, cực kỳ xa hoa, mỗi khi nhấc tay giơ chân đều hiện rõ vẻ ưu nhã mà chỉ giới thượng lưu mới có. Anh bây giờ, đẹp trai hơn hẳn thường ngày. Tựa hồ chỉ cần đứng ở nơi đó, tất cả mọi ánh đèn đều tập trung hết lên trên người anh.

Vậy mà cô lại không dám liếc mắt nhìn một cái, vì người đàn ông này ngay từ lúc vừa bắt đầu, cũng chưa từng thuộc về cô.

Tiếu Như Nghê mỉm cười, hả hê, ưu nhã, xinh đẹp đi từng bước về phía Hình Hạo Xuyên, đi về phía lý tưởng của cô ta, sau đó thân mật lệ thuộc ôm lấy tay anh, giống như đang ôm lấy thắng lợi cuối cùng.

Tô Lưu Cảnh chợt lấy lại tinh thần, hình ảnh như vậy khiến cho cô cảm thấy khó chịu, công tác cũng đã hoàn thành, cô đã mang Tiếu Như Nghê tới bên cạnh anh, nhiệm vụ hoàn tất, cũng là lúc rời khỏi đây rồi.

Vậy mà, chưa kịp nhấc chân, Tiếu Như Nghê lại chợt xoay người, nói: "Em gái Lưu Cảnh, hôm nay chị đính hôn, em đi cùng chị có được không?"

*****

Em gái Lưu Cảnh, cùng đi chứ", cô ta cất tiếng hỏi, trên mặt là nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời.

Đúng vậy, như thế nào mới đủ đây? Thắng lợi của cô ta chỉ để mình cô ta độc hưởng, sao có thể thỏa mãn được? Phải để cho Tô Lưu Cảnh nhìn thấy tận mắt, mới là điều cô ta mong muốn. Đúng vậy, cô ta muốn Tô Lưu Cảnh phải tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này. Có vậy sự trả thù mới có ý nghĩa!

Tô Lưu Cảnh quay đầu lại, nhìn cô ta, đột nhiên thấy thật buồn cười.

Cô gái này, hận cô đến thế sao? Lợi dụng hôn nhân của chính mình chỉ vì muốn trả thù cô? Thật đúng là......

Tô Lưu Cảnh cúi đầu cười khổ, lần đầu tiên cô mới biết, thì ra bản thân mình lại quan trọng đến thế, quan trọng đến mức khiến người ta thực hận không thể hành hạ cô tới chết mới thôi. Nhưng, ai có thể nói cho cô biết: rốt cuộc cô đã phạm phải tội gì chứ?

Tô Lưu Cảnh ngẩng đầu lên, nhìn Hình Hạo Xuyên cách đó không xa, ánh mắt của anh sâu thăm thẳm, thâm thúy trước sau như một, tựa như vực sâu không đáy.

Anh đang lo lắng cho cô sao?

Có cần thiết không? Vào khoảnh khắc anh lựa chọn Tiếu Như Nghê thì lòng của cô liền sụp đổ rồi, vì thế không cần thiết phải nhìn cô như vậy, nếu không, cô sẽ lầm tưởng rằng anh đang thương hại mình, mà Tô Lưu Cảnh cô, thứ từ nhỏ đã không cần chính là lòng thương hại gì gì đó.

Tầm mắt chuyển về phía Tiếu Như Nghê, chỉ thấy ánh mắt cô ta tràn đầy khiêu khích nhìn mình, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ điềm đạm đáng yêu: "Lưu Cảnh, tôi không có chị em nào cả, cô đi cùng tôi có được không? Tôi muốn cho chị em tốt của mình, cùng chứng kiến giây phút quan trọng nhất trong cuộc đời".

Khóe miệng Tô Lưu Cảnh khẽ nhếch, chỉ cảm thấy buồn cười vô cùng, nếu như cô ta đã muốn như vậy, thì tôi cũng chiều theo thôi, để xem rốt cuộc cô còn bày thêm trò gì nữa.

"Được, tôi sẽ đi". Tô Lưu Cảnh thản nhiên đáp, Tiếu Như Nghê cũng không nghĩ tới cô lại trả lời dứt khoát như vậy, thoáng sửng sốt rồi vội mỉm cười, sau đó chủ động lôi kéo tay Tô Lưu Cảnh ngồi lên xe.

Hình Hạo Xuyên vừa định mở miệng ngăn cản, không ngờ Lưu Thừa lại đột nhiên chạy tới ghé vào tai anh nói mấy tiếng, Sắc mặt Hình Hạo Xuyên khẽ biến đổi, vội nói: "Anh có chuyện cần xử lý một chút, Nhược Nhược, em cứ đi trước đi, lát nữa anh sẽ tới sau". Chuyện gì mà lại khiến cho Hình Hạo Xuyên phải bỏ cả thời khắc quan trọng thế này để đi xử lý, có thể thấy được, việc kia tương đối phiền toái rồi.

Tiếu Như Nghê cực kỳ hiểu chuyện, mỉm cười đáp: "Được, em chờ anh". Ngay sau đó kéo tay Tô Lưu Cảnh, ngồi lên xe.

Hình Hạo Xuyên nhìn Tô Lưu Cảnh một cái, ngay sau đó nhanh chóng đi cùng với Lưu Thừa xử lý chuyện.

***********OOXX***OOXX**************

Năm chiếc hào nhoáng chậm rãi khởi động, lái về phía hội trường, Tô Lưu Cảnh và Tiếu Như Nghê được bảo hộ ở chính giữa, trận thế như vậy, chỉ sợ ngay cả lối đi bộ cũng thu hút không ít sự chú ý.

Đây cũng là quyền lợi của người có tiền, đương nhiên được hưởng thụ.

Tiếu Như Nghê ngồi ở trong xe, khoác trên người bộ lễ phục màu trắng, dây chuyền xa hoa, kiểu tóc cầu kỳ, quả thật chẳng khác nào tiên nữ, mỉm cười hưởng thụ sự hâm mộ của người khác, dường như trời sinh đã vốn nên như thế.

"Tôi thật không ngờ, gan của cô lại lớn đến thế. Có lẽ là tôi đã quá xem thường cô?". Tiếu Như Nghê mỉm cười nói bằng âm lượng chỉ hai người họ có thể nghe được, những người khác không biết còn tưởng rằng hai chị em tốt đang tâm sự thân mật với nhau.

Tô Lưu Cảnh cũng không còn là cô gái nhỏ mặc cho người ta khi dễ nữa, liền thản nhiên đáp trả: "Nói thật, tôi rất đồng tình với cô".

Nghe Tô Lưu Cảnh nói thế, dung nhan tinh xảo của Tiếu Như Nghê chợt biến đổi, ngay sau đó cười lạnh nói: "Tại sao cô lại đồng tình với tôi chứ? Hiện tại người triệt triệt để để thất bại chẳng phải là cô hay sao!".

Crypto.com Exchange

Chương (1-198)