← Ch.111 | Ch.113 → |
Thời gian quả đã làm thay đổi con người ta không ít
Các bạn học cũ đều mang cho mình một diện mạo mới, ai ai cũng đã trưởng thành, nhiều người đã thành gia lập thất, còn không ít bạn học mang theo người thân của mình
"Nha đầu ngốc!" Lâm Lạc Lạc vừa thấy Triển Nha liền hét lên
Cô bạn chạy tới ôm chặt lấy người cô, bằng đoạn thời gian dài không gặp, cái ôm thật sự rất mạnh mẽ, Triển Nha cũng rất vui, nhẹ vỗ lưng cô bạn, cô ấy đã cao hơn cô rồi T_T
Phía sau còn có hai cô gái là Mạc Lăng Lăng và Giang Yên Nhiên, thật sự bận rộn đến nỗi ngày tết còn không thể về quê, nhìn mấy người họ, Triển Nha rất muốn khóc, cô cũng nhớ, dù không hay gặp mặt nhưng mà luôn có sự liên kết với nhau
"Á, nhớ cậu chết rồi, cái đồ vô tâm này!" Lâm Lạc Lạc quyết tâm treo người trên cơ thể cô, Triển Nha thật sự chỉ có thể nhìn cô ấy bằng ánh mắt nuông chiều
"Vẫn khó gả quá đi à..." Triển Nha khẽ thở dài
"Còn không phải vì có một kẻ vô tình như cậu à?" Cô nàng bĩu môi
Triển Nha "..." Cô bị gắn các mác vô tình từ lúc nào vậy
"Được rồi, được rồi, buông Triển Nha ra trước, cậu sắp ôm cậu ấy nghẹt thở rồi kìa" Mạc Lăng Lăng thật sự chỉ có thể thở dài nhìn cô bạn ngốc của mình
"Triển Nha cậu vẫn khỏe chứ?" Giang Yên Nhiên bốn mùa đều như gió xuân, ấm áp đến lạ. Lâm Lạc Lạc hoạt bát, huyên náo không khí biết bao nhiêu, còn Mạc Lăng Lăng thì thật sự quá ngầu rồi, mái tóc ngắn kia nữa, thật muốn gọi bằng chị mà. Triển Nha ôm lấy ba người họ
"Bạn của mọi người vẫn rất khỏe nha, không ai phát thiệp cưới cho tớ đấy à?"
Mạc Lăng Lăng bật cười
"Cậu đấy, dạo này như thế nào rồi?"
Triển Nha hơi chun mũi
"Tớ rất tốt, đi làm có chút bận rộn."
"Như vậy là điều tốt, chúng ta đều đã trưởng thành, tớ rất vui khi gặp lại các cậu." Giang Yên Nhiên nhẹ nhàng nói
Lâm Lạc Lạc chán nản véo nhẹ má cô
"Ayda, tớ đang là cẩu độc thân đây này, bên cạnh có người nào tốt các cậu nhanh giới thiệu cho tớ!"
Cả ba người không khỏi bị cô nàng chọc bật cười
Lâm Lạc Lạc liền nhìn mọi người một vòng rồi có chút ngây ngốc
"Không phải cả bốn chúng ta đều đang độc thân đấy chứ?"
Có lẽ đúng là như vậy rồi @_@
"Yên Nhiên, cậu đang ở đâu vậy? Cô chú cố còn bắt cậu phải nghe họ gả đi nữa không?" Triển Nha có chút lo lắng cho người bạn xinh đẹp dịu dàng này
Giang Yên Nhiên mỉm cười
"Ừm, ba mẹ tớ cũng suy nghĩ thông suốt, không bắt tớ gả đi nữa"
Triển Nha nghe thấy vậy liền thở dài được một chút
"Như vậy thật tốt, còn hai cậu, mọi người như thế nào?"
"Tớ làm việc ở thành phố A luôn." Lâm Lạc Lạc lắc đầu
Còn Mặc Lăng Lăng cô nàng khẽ nhún vai
"Tớ đang mở một tiệm xăm ở thành phố Y
Chẳng phải là bốn người bọn họ, mỗi người ở một nơi à....
Tại một nhà hàng Trung Quốc ở thành phố B, các bạn học đều đã tới đông đủ, có một số người còn đang ở nước ngoài nên không thể về tham dự được, ngồi vào một bàn lớn hai mươi mấy người, không khí quả thực rất náo nhiệt, đã lâu không gặp, có qua nhiều chuyện mới để nói và chuyện cũ để ôn lại
"Cậu nói xem Hạ Thần không mang Lương Sở Giao theo, tớ nghe nói hai người họ chia tay rồi." Lâm Lạc Lạc ngồi bên cạnh thì thầm vào tai cô
Triển Nha ngẩng đầu nhìn Hạ Thần ở phía đối diện mình, cậu ta hình như hao tâm đến gầy đi, bây giờ nhìn điềm đạm không còn nhiệt huyết nữa. Lúc trước cô cùng hai người kia gặp nhau tại trung tâm thương mại Lương Sở Giao đã nói với cô là cô ta đã có thai. Cô có chút nghi hoặc nhưng cũng không nghĩ nhiều, cô thật sự không muốn dính tới chuyện của cậu ta chút nào
Lớp trưởng là anh chàng béo đeo kính tên A Hiển cầm rượu lên muốn mọi người cùng nâng ly.
"Nào, tôi kính cả lớp, đã rất lâu lớp chúng ta mới có cơ hội để tề tựu đông đủ như vậy, tối nay quyết không say không về!" Nói rồi anh ta uống cạn rượu trong ly, Triển Nha cũng lấy lệ nâng ly lên chứ không uống, cô thật sự không cảm thấy có đủ sự an toàn để uống rượu ở đây
"Tên mập này đúng là không thay đổi chút nào." Lâm Lạc Lạc nhỏ giọng nói với mấy người bọn cô
"Ít ra người ta đã thành gia lập thất, không phải là một kẻ lông bông như cậu." Mạc Lăng Lăng thản nhiên uống cạn ly rượu trong tay, gương mặt mang theo sự sáng khoải của tự do
Cô và Giang Yên Nhiên đều mỉm cười chỉ có Lâm Lạc Lạc chán nản uống hết ly rượu, Mạc Lăng Lăng thích nhất là chặn họng cô bạn ngốc này. Bọn họ cùng nhau nói lại rất nhiều chuyện cũ, cấp 3 là lúc mà họ có thể suy nghĩ đơn giản nhất rồi
Hạ Thần cũng đứng lên kính rượu mọi người, nói gì đi nữa lúc còn đi học cậu ta cũng là một người có tiếng tăm trong trường, bây giờ ai cũng đã trưởng thành, mọi người vui vẻ, có chuyện gì không vui cũng đều bỏ qua. Đột nhiên trong đầu xuất hiện nụ cười mê hoặc của Đặng Tâm Minh tối hôm qua...
"Triển Nha cậu chưa uống mà say rồi à, mặt đỏ lên hết rồi kìa." Lâm Lạc Lạc quay đầu nhìn cô
Triển nha lắc đầu, cô cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô bị làm sao vậy, không phải mới ngửi mùi rượu cũng say rồi nhớ về người cũ chứ, nhưng mà Đặng Tâm Minh không thể cười yêu nghiệt như thế được, chắc chắn là đầu cô có vấn đề rồi!!!
"Không phải, chắc do trong này nóng quá... Nói rồi cô lấy tay vẩy vẩy vào mặt cho mình tỉnh tảo hơn T_T
Ăn uống xong có mấy người rủ nhau đi hát karaoke, Triển Nha ngày mai còn phải đi làm, cô nhanh chóng từ chối. Nhớ lại khung cảnh bọn họ chạy ở sân thể dục mấy năm trước, bây giờ giống như một bài hát mùa hạ, mỗi khi nhớ lại liền cảm thấy hồn nhiên
Họ đã say đến vậy rồi, cô không biết liệu có hát nổi không nữa, ba người bạn của cô đã đặt khách sạn gần đây nên cô cũng đã có thể yên tâm, Lâm Lạc Lạc khi say quả thực nói rất nhiều
"Hẹn gặp lại các cậu sớm!"
"Triển Nha, hẹn gặp lại!"
Sau khi ba người bạn lên taxi, cô cũng đứng đợi xe, chỗ nay vốn dễ bắt xe mà nay lại không thấy chiếc xe nào chạy qua cả. Chiếc Audi dừng ngay trước mặt cô, người trong xe là Hạ Thần, Triển Nha sau khi ngạc nhiên liền có chút khó hiểu
← Ch. 111 | Ch. 113 → |