← Ch.103 | Ch.105 → |
"Tiểu Nha." Người bên cạnh gọi tên cô
Cô quay đầu nhìn người đàn ông, nhanh lấy lại mảnh tâm trí bay đi xa kia
"Có chuyện gì vậy?"
Hứa Phong lấy tấm thiệp trong tay đặt xuống bàn, anh ta mỉm cười nhẹ nhàng nhìn cô
"Thực ra buổi tối... ý tôi là ngày hôm nay là sinh nhật tôi, tôi có tổ chức một bữa tiệc nhỏ, cô có thể cùng tham gia không?"
Nhìn vẻ mặt hơi lưỡng lự của cô, Hứa Phong liền nói thêm
"Mọi người trong tổ chúng ta đều tới, cô không cần lo lắng."
Triển Nha hơi mím môi, cô không lo điều gì, chỉ là không muốn tham gia mà thôi...
Nở nụ cười vốn có, cô gật đầu
"Sinh nhật anh mà, tôi nhất định tới, yên tâm."
Hứa Phong nghe cô nói hơi cúi đầu, để ý một chút hai tai anh ta đang đỏ lên
"Sao thế?" Cô nhìn người này
Người đàn ông vội lắc đầu, cười một cách vui vẻ
"Tôi rất vui..." lưỡng lự một chút "... Tôi còn có việc chưa làm xong, hẹn gặp cô vào tối nay...
Sau đó liền quay đi
Triển Nha hơi nhướn mày, người này cũng thật khó hiểu quá đi...
...
Người đàn ông khoác vai Hứa Phong
"Tiểu Phong, nhanh thổi nến đi chứ."
Mấy người kia cũng cười đùa
"Hứa Phong, còn không mau thổi nến thì chúng tôi giúp cậu đấy."
Hứa Phong hơi đưa mắt nhìn cô rồi nhanh chóng cầu nguyện. Mọi người cùng hát bài hát chúc mừng sinh nhật
Nến được thối tắt, một tràng vỗ tay chúc mừng và tiếng cười đùa vui vẻ... Mọi người thay nhau lấy rượu chúc sinh nhật anh ta, còn rất nhiệt tình hát hò, Triển Nha yên tĩnh ngồi nhìn góc nghe được cuộc nói chuyện của hai người phụ nữ bên cạnh mình
"Nghe nói ba của Hứa Phong là cổ đông lớn của công ty Hàng Hiên, tôi thấy anh ta cũng rất phóng khoáng."
"Người giàu mà, có tiền làm gì chẳng được chứ, tổ chức tiệc tại chỗ này thật sự không đơn giản đâu."
Người phụ nữ gật đầu tán thành
"Không biết Hứa Phong đã có bạn gái chưa, tôi thấy anh ta cũng không tệ."
Triển Nha nghe những chuyện này cũng không quá để tâm, cô cầm chai Cocktail uống một ngụm, để đầu thư dãn một chút cô quyết định uống một chút đồ uống có cồn cũng không sao
Cô đâu ngờ tôi nay còn được đồng nghiệp mời nhiều rượu như thế, Hứa Phong này còn mời cô hẳn ba ly, cô cũng thử từ chối nhưng lại bị nói là không nể mặt
"Triển Nha... cô... cô có bạn trai chưa?"
Cô liền nhìn thẳng người đàn ông này, ánh mắt không mấy dao động
"Tôi có bạn trai rồi."
Cô say rồi...
một số đồng nghiệp ồ lên, còn vỗ vai Hứa Phong
"Phong à, phụ nữ trên đời còn rất nhiều, nào, uống cạn đi."
Anh ta không nhìn cô, giọng có chút run
"Thật tốt... người đó thật có phúc, chúc mừng... cô nhé... Triển Nha."
Triển Nha mỉm cười nhìn anh ta, cầm ly rượu uống cạn một cách vui vẻ
"Cảm ơn nhé."
Vừa quay đầu lại chỗ ngồi cô đã cảm nhận được chân mình hơi mềm nhũn ra, đầu cũng có chút lâng lâng, cô sợ bản thân say nhất định sẽ làm bậy...
Người đồng nghiệp nam bên cạnh nhìn Triển Nha ngồi một góc, má đỏ hồng cả lên vì rượu, mái tóc đen xõa xuống vai, làn da trắng kia như muốn véo ra nước khiến anh ta khẽ nuốt nước miếng, nhìn kỹ một chút cô gái này quả thực rất xinh đẹp, cảm giác khiến người ta muốn làm bậy...
...
Cánh tay Triển Nha bỗng bị túm lại, cô quay đầu lại nhìn, là Hứa Phong, vì nhìn không rõ nên cô hơi nheo mắt lại, chân đứng không vững, may mà cô vẫn lấy lại được một chút tỉnh táo
"Hứa Phong... đây là anh muốn làm gì vậy?"
Anh ta nhìn theo ánh mắt cô đang dừng ở cánh tay mình túm chặt lấy cô vội buông ra, có chút lúng túng
"Tôi.. tôi sợ cô say rồi gặp nguy hiểm, cô đang định đi đâu.. ?"
Triển Nha vui vẻ nở nụ cười trêu ghẹo
"Haha, tôi đi gặp bạn trai tôi, cậu có muốn đi cùng không?"
Người này nghe cô nói liền không biết nói gì
"Tôi... tôi không... cô chú ý an toàn."
Cô lấy tay xoa trán rồi liền quay người rời đi, mở cửa ra ngoài, thoát khỏi căn phòng ồn ào đó. Triển Nha cảm nhận được thứ chất lỏng trong dạ dày của mình, ngoài hành lang cô lấy tay chống vào tường, bóng đèn màu vàng nhàn nhạt phía trên chiếu xuống đầu cô, mờ mờ ảo ảo, đầu cô hơi đau, cô biết là do mình tửu lượng không tốt nhưng lại uống nhiều. Có câu uống rượu giải sầu, cô chỉ cảm thấy nó hành hạ thân thể người ta thì đúng hơn. Triển Nha lấy di động gọi cho Đường Tiểu Tịch, cô biết cho dù đang ân ái với bạn trai cô nàng cũng không bỏ mặc cô say rượu không rõ tình trạng như thế này...
Chỉ là cảm thấy người mình hiện tại có chút vô lực, đành từng bước dựa vào tường mà bước đi, ít bước nữa là tới thang máy, cô chỉ cần xuống sảnh chính đợi cô nàng, nhưng mà đầu cô đau quá...
Triển Nha cố mở to mắt mình ra, ngước đầu nhìn lên trên, vì sao bóng đèn cũng chia làm hai như vậy. Lấy tay sờ trán mình, sao lại nóng như thế này, bây giờ cô bước đi còn không vững, chân nam đá chân xiêu... thực sự rất thảm...
Lúc bản thân loạng choạng sắp ngã liền có một cánh tay túm lấy eo cô...
Cánh tay rắn chắc kia giữ cho cô không bị ngã xuống sàn, Triển Nha vì thế mà thành công nằm gọn trong lòng của người ta, bản thân người này lại cao tới như vậy, cô chỉ mới đứng tới ngực, so với người này thân ảnh cô quả thực nhỏ bé...
Triển Nha cúi đầu khiến những lọn tóc phủ xuống, để lộ cần cổ trắng ngần, mùi hương người này khiến cô cảm thấy thật quen thuộc. Cô cố gắng dựa vào chân mình đứng vững, từ từ thoát khỏi vòng tay của người đàn ông trước mặt, đột nhiên cổ tay bị siết chặt lấy, cô một lần nữa ngã vào lòng người này. Nơi đó bị siết chặt khiến cô hơi đau, Triển Nha hơi dãy dụa, cô ngước đầu nhìn người đàn ông nhưng vì nơi này quá tối hay do cô đã say khiến cô không nhìn rõ, cô chỉ biết bóng dáng này rất quen thuộc, cô cắn môi
"Đau, anh buông tay tôi ra đi..."
Cổ tay liền bị siết chặt hơn làm cô không khỏi nhíu mày, người trước mặt khí chất thâm trầm, giọng nói cũng trầm đi mấy phần, có chút mất kiên nhẫn
"Đau? hai năm qua tôi còn đau hơn em gấp mấy lần."
Triển Nha nghe có chút không hiểu, cổ tay cô đã đỏ hết cả lên, thật sự rất đau, người này đối với cô dường như rất tức giận, điều này hoàn toàn không che dấu... nhưng cô đã làm gì sai... Đầu cô bỗng trở nên trống rỗng, trước mặt một mảnh tối đen, cô nhanh chóng ngất đi trong vòng tay người này...
← Ch. 103 | Ch. 105 → |