Truyện:Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - Chương 096

Cô Ấy Muốn Được “Yêu”
Trọn bộ 122 chương
Chương 096
0.00
(0 votes)


Chương (1-122)

"A ——" Đột nhiên bị thúc vào đây, Chu Kỳ hét lên. Sau khi cô hô lên, thứ đó đã được đặt trên 𝐦ôⓝ*ɢ của cô, cứ vậy dán vào ⓜ-ôn-𝖌 cô.

Chu Kỳ nhìn Tưởng Diên, Tưởng Diên nhất định vội vã muốn đổi cô sang tư thế nữ trên, để cô ngồi lên eo anh, còn anh dựa vào đầu giường. Chu Kỳ nằm sấp xuống, cô ngồi trên eo anh, vểnh mô𝖓-🌀 lên, bởi nếu không chổng lên thì sẽ chọc vào gậy th*t đằng sau ɱ●ô𝐧●ℊ kia.

Cô vẫn đang mặc bộ nội y 𝐠ợ_❗ c_ả_m trông giống cái yếm và bị anh thúc vào. Tưởng Diên để cô nằm sát vào mình, tay lần mò miệng huy*t của cô, cầm dương v*t đư*🔼 v*à*𝐨. Lỗ ɱô·𝐧·𝖌 của Chu Kỳ đã bị cắm, miệng huy*t nhỏ cũng bị đâ●Ⓜ️, hai cửa đều bị lấp kín, cô cảm thấy thân dưới khá căng, nhưng căng đầy thế lại thật thoải mái.

Cô dựa vào Tưởng Diên, Tưởng Diên bắt đầu thẳng lưng ra vào cô, rút cắm cô ở tư thế này rất tốn sức nên anh đổi tư thế, cho Chu Kỳ nằm xuống, mô_n_𝖌 cong lên thật cao, đôi chân gác lên vai Tưởng Diên.

Tưởng Diên nhìn đồ chơi trên 𝖒ô_ⓝ_ℊ cô, sau đó lại đẩy thứ của mình vào, để Chu Kỳ ngồi quỳ. Theo thế quỳ, anh kéo một chân cô ra rồi 𝐜ắ.𝖒 𝐯à.⭕, thúc cô thật mạnh, vậy sẽ không đè máy rung trên m-ô-п-ɢ cô.

Vốn phía sau Chu Kỳ đã bị nhét một máy rung căng đầy, đằng trước lại bị một cái khác 𝒸·ắ·m ✔️à·⭕, hai cái đồng thời đ*ú*🌴 vào trong.

"Á —— ưm ——" Cô sảng khoái nặng nề 🌴●𝖍●ở 𝖌●ấ●𝖕 một hơi, cảm thấy đầu như sắp n·ổ 🌴·⛎n·ɢ, trước và sau đều bị nhét đầy, hai thứ đang lấp kín cô.

Chu Kỳ ôm lấy thắt lưng của Tưởng Diên, trong khi Tưởng Diên giữ eo cô, hai tay móc sau 𝖒·ô·ռ·🌀 cô, đ_ú_𝐭 dương v*t vào 𝐦ôⓝ_🌀 cô, giáp công trước sau, cả trước lẫn sau đều bị đâ·Ⓜ️ ν·à·𝐨. Chu Kỳ cảm thấy mình sắp 𝐜𝖍·ế·𝖙 rồi, muốn 🌜*𝖍*ế*т quá đi mất, trước và sau đều bị dương v*t cắm, cô phóng đ. ãng rên lên: "Ѕ_ư_ớп_🌀 quá —— rất rất 💲_ướ𝓃_g —— dễ chịu thật, được hai gậy th*t chọc vào, hai dương v*t đ.â.〽️ ⓥà.0 cơ thể em, rất thư thái, chồng ơi mau nhanh làm em nữa đi, thoải mái quá ——"

Trước nay Chu Kỳ chưa từng sảng khoái đến vậy, cảm giác được hai cây gậy nhồi vào thật sự rất thư thái, cô kêu lên một cách phóng đ. ãng.

Nhưng đến lúc sau, Chu Kỳ cảm thấy cơ thể không đúng lắm, vì phía dưới hơi buồn tiểu, chảy ra hệt phản ứng lúc đi tiểu, nhưng bây giờ đang rất kịch liệt. Cô cảm thấy mình muốn đi tiểu, muốn vào nhà vệ sinh nhưng được anh rút cắm khiến cô dễ chịu quá, chợt có dòng chất lỏng đang chảy ra, cô thật sự rất sắp tiểu ra rồi. Vì không muốn bẽ mặt trước anh, cô vội vàng đẩy anh ra định đi: "Ông xã, anh buông em ra trước đã, bây giờ em mắc tiểu quá, em sắp tè rồi, em muốn vào nhà vệ sinh, anh nhanh thả em ra đi."

Tưởng Diên nghe cô nói vậy thì bá đạo giữ cô lại, không cho cô vào phòng vệ sinh, tay vẫn khảy viên trân châu: "Muốn tiểu thì cứ tiểu trước mặt chồng em, để chồng em được chiêm ngưỡng em đi tiểu xem nào."

Chu Kỳ cảm thấy quá xấu hổ, thật sự rất xấu hổ, cô không dám, bèn áp mặt vào lồng n·🌀·ự·ⓒ anh: "Không muốn, chuyện này quá ngượng, em không muốn tiểu trước mặt anh. Anh thả em ra, giờ em muốn vào nhà vệ sinh, em thật sự không nhịn nổi nữa, bên dưới sắp ra rồi, nhanh cho em đi."

Thấy dáng vẻ này của cô, Tưởng Diên hoàn toàn không muốn buông tha cho cô, mà càng thúc mạnh vào cô, hai gậy th*t ra vào cơ thể cô với tốc độ đặc biệt nhanh. Trong phút chốc Chu Kỳ ⓛê_ռ đ_ỉ_𝐧_𝐡, mắt hiện lên một mảng trắng xoá, không khống chế được thân dưới nên cô đã trực tiếp bắn ra ngoài, hình như cô đã tiểu luôn rồi. Cuối cùng, sau khi tia sáng thoải mái xuất hiện, cô đã tiểu ngay trước mặt anh, trên giường toàn là chất lỏng.

Chu Kỳ thật sự... tiểu ra giường. Vào lúc này Tưởng Diên bắn ra một dòng chất lỏng, phun hết 🦵ê-ⓝ 🌀-ı-ườ-п-ɢ. Anh đã kịp thời 𝐫ú·𝖙 𝓇·🔼, không chạm vào trong huy*t nhỏ của cô.

Chu Kỳ quá xấu hổ, xấu hổ khôn kể, cô lại bị anh làm đến mức tè dầm, hơn nữa còn tiểu ngay trước mặt anh. Sao mình lại gây ra chuyện xấu mặt thế chứ, giờ cô mới nhận ra, mặt đỏ như rỉ 𝐦·á·⛎, thêm mắt cô ửng hồng như sắp khóc. Cô cảm thấy quá xấu hổ, dù gì mình cũng là con gái mà lại làm ra chuyện thế này, bởi vậy cô vùi đầu vào gối đầu, không dám nhìn anh và oà khóc lên.

Tưởng Diên không ngờ phản ứng của cô kịch liệt đến vậy, giờ cô còn bật khóc, khóc đến mức cơ thể г⛎.𝐧 ⓡẩ.🍸. Anh vội vàng dỗ dành cô: "Sao vậy vợ, có gì đâu mà khóc, là chồng làm em khó chịu à. Khóc cái gì."

Hiện tại Chu Kỳ thật sự không muốn để ý đến anh nữa, gây ra chuyện mất mặt vậy đều do anh hại, thế nên cô đứng dậy chạy lại nhìn anh, vừa khóc vừa đánh anh: "Tại anh, tại anh, tại anh hại em, tại anh làm em gây nên hành động mất mặt đó, sao anh có thể ép em vậy hả, em còn tiểu trước mặt anh nữa, mất mặt quá đi mất, xấu mặt thật sự! Ban nãy em đã nói em muốn đi vệ sinh rồi, em muốn đi vệ sinh nhưng tại sao anh không cho em đi? Bây giờ em tè dầm luôn, em không còn mặt mũi gặp ai nữa."

Chương (1-122)