← Ch.061 | Ch.063 → |
Thận ma tỉnh hồn lại, không nhịn được phỉ nhổ mình, nó là ma đó! Bây giờ là quỷ rồi, sao lại sợ một Nhân tộc nho nhỏ chứ?
Ở phía trước Ngu Tri Dao giơ kính Linh thông lên, vừa đi về phía trước vừa nhanh chóng đọc câu trả lời ở phía dưới---
[... người duy trì trung tâm Thận cảnh, tất cả Thận cảnh đều do người này tạo lên. Chỉ cần g. i. ế. c chết, là có thể phá được Thận cảnh. Đây là phương pháp đơn giản nhất. Ngoài ra còn có hai phương pháp nữa, một là đợi cho Thận cảnh kết thúc chuyển động, nhưng lúc kết thúc sẽ kèm theo nguy hiểm to lớn. Loại phương pháp cuối cùng chính là bắt g. i. ế. c Thận ma. Thận ma cấp thấp ma khí tứ tán, dễ dàng bắt được. Nếu là Thận ma có tu vi cao, thì sẽ biết che giấu thân hình, hành tung quỷ dị rất khó bắt. Nhớ, sau khi phá Thận cảnh thì mau chóng đi ra. Nếu không Thận ma không chết, rất dễ dàng rơi vào Thận cảnh tiếp theo]
Lúc này Ngu Tri Dao vừa vặn đi ra tới cửa, rũ thấp đầu, tóc đen xõa xuống, gương mặt bị ánh sáng sáng của kính linh thông chiếu cho trắng bệch không thấy rõ mặt mũi.
Tuy Thận ma đã có chuẩn bị, nhưng vẫn bị dọa sợ run một cái.
Lẽ nào lại như vậy!
Rốt cuộc nàng là quỷ, hay nó là quỷ?!
Thận ma cảm thấy mình phải giành lại khí thế, mới vừa nâng khuôn mặt đầy m. á. u lên, đã thấy Ngu Tri Dao cũng nâng khuôn mặt trắng bệch từ trong ánh sáng trắng lên, nó theo phản xạ có điều kiện rụt đầu lại.
Đối mặt với Ngu Tri Dao, Thận ma lấy hết dũng khí, mắt thấy dọa không c. h. ế. t được nàng định bóp c. h. ế. t nàng. Nó run rẩy giơ bàn tay nhuộm đỏ lên: "Tiểu Hà, ngươi hại ta thật thảm! Ta biến thành quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi..."
DTV
Sau đó tay bị Ngu Tri Dao bắt được.
Thận ma:!
Lực lượng màu vàng trong phù trừ tà do Cổ Phù bút vẽ nên làm cho thân thể mà nó bám vào không thể động đậy được, Thận ma gấp đến mức nhe hai hàng răng m. á. u ra.
Ngu Tri Dao thấy vậy, thu hồi kính Linh thông, đang muốn gọi Tiểu Ngư kiếm ra thọt c. h. ế. t con Thận ma bám vào thân thể này, phía trước truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Ngay sau đó, một phù triện tản ra ánh sáng màu vàng rực rỡ đánh vào sau lưng Hồng Hạnh.
Thận ma ăn đau nghiêng thân thể về phía trước, quát to một tiếng, cảnh tượng xung quanh bắt đầu trở nên trong suốt như thủy tinh, vô số mảnh vụn từ từ vỡ ra, vang lên từng tiếng rắc rắc rơi xuống.
Thận ma quyết định thật nhanh tự tổn tu vi, thoát khỏi thân thể của Hồng Hạnh, hoá thành một luồng khói đen, chạy trốn thật nhanh.
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đồng thời mở mắt ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD. me - monkeyd. me/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-62. html. ]
Hai người ngủ trên chiếc giường nhỏ, lại trở về thôn Đồ Long.
Lần này sau khi trở về, Lạc Vân Dã không chỉ không thả lỏng, trái lại sắc mặt càng ngưng trọng.
Hắn bật dậy, dựa lưng vào đầu giường, nghiêng mặt thẳng thắng với Ngu Tri Dao: "Tiểu Ngư, ta từng ở trong núi gặp được một vị tông sư Phù triện rất lợi hại, lại trùng hợp giúp đối phương một chuyện, cho nên trở thành bạn. lần này người đó biết ta muốn ra ngoài đi du lịch, trước khi đi đưa cho ta khá nhiều phù triện bảo vệ tính mạng. Mới vừa rồi ta dùng phù diệt ma cấp bảy, nhưng lại không có cách nào g. i. ế. c c. h. ế. t được nó... Lần này, chỉ sợ chúng ta lành ít dữ nhiều rồi."
Trái lại không phải là Lạc Vân Dã nói chuyện hạ nhuệ khí của bên mình, tu vi Phá Hư cảnh chỉ có thể vẽ được phù triện cấp bảy, đừng nhắc tới bây giờ hắn vẫn là Phá Hư trung kỳ, cách lúc đột phá Quy Nhất cảnh còn xa xa chưa đến.
Phù triện cấp bảy không g. i. ế. c được Thận ma, Tiểu Ngư lại chỉ có tu vi Trúc cơ... Lúc đầu hắn cố ý dẫn nàng theo nàng bạn đồng hành, mặc kệ loại tình huống nào, cũng nên bảo vệ nàng chu toàn.
Lạc Vân Dã quyết định: "Nếu lần tới lại bắt được tà ma kia, ta có phương pháp có thể cùng nó lấy mạng đổi mạng, Tiểu Ngư sau này một mình ngươi đừng đi về phía Đông nữa, vẫn nên trở về trấn Thanh Châu an toàn hơn."
Lúc này Ngu Tri Dao thật sự cảm động.
Bọn họ quen biết nhau không lâu, tuy tu vi của Tiểu Vân thấp, nhưng cũng muốn vì nàng mà trả giá cao bằng sinh mệnh.
Đây chính là đồng bạn cảm động trời cao cùng chung sinh tử!
Ngu Tri Dao lộ ra dáng vẻ chân tình, vỗ vai của hắn nói: "Thật khéo, ta cũng có một sư tôn đặc biệt lợi hại về luyện khí và luyện đan, trước khi đi ngài ấy cho ta một cái vũ khí đặc biệt, uy lực cũng lớn. Tiểu Vân, chúng ta nhất định phải cùng nhau sống. Phù triện lợi hại nhất mà vị bằng hữu kia của ngươi đưa là cấp mấy?"
Lạc Vân Dã âm thầm tạo ra một cái bình trong ngăn trở, môi mỏng khẽ nhúc nhích: "Cấp chín, định thân phù."
Là khen thưởng tháng thứ hai của Thiên Bảng.
"Chẳng qua chỉ có một tấm." Lạc Vân Dã bổ sung.
Ngu Tri Dao: "..."
Không đúng, phù triện cấp chín trân quý chỉ có thể gặp không thể cầu ngươi còn muốn mấy tấm?
Bằng hữu kia của ngươi sẽ không phải là phù đạo tôn của Vân giới chứ? nhưng ở Vân giới chưa từng nghe nói xuất hiện một Phù đạo tôn?
Ngu Tri Dao có chút kinh ngạc, ai có thể nghĩ đến trên người một Trúc cơ nho nhỏ lại cất giấu phù triện cấp chín?
Trên mặt nàng cũng hiện ra vẻ trịnh trọng, cũng thi triển là một bình phong ngăn trở: "Đã như vậy, ta cũng không dối gạt Tiểu Vân ngươi. Thật ra ta thì ta có một tiên khí cao cấp, gần đến Ngụy thần khí, là sư tôn lợi hại của ta hao phí nửa đời tâm huyết, trải qua hơn ngàn năm luyện chế mà thành, đưa cho ta phòng thân."
Minh Lê còn chưa sống đủ hơn ngàn năm, lại bị kéo dài số tuổi:?
← Ch. 061 | Ch. 063 → |