← Ch.028 | Ch.030 → |
Đêm hôm đó, chim chọc trong núi rừng bị hoảng sợ bay ra không ít, trong rừng cây truyền ra tiếng gầm thét trầm thấp do nhiều lần bị trêu đùa. Vận may của Ngu Tri Dao tốt được truyền tống đến phòng trống của một khách điểm trấn nhỏ, nàng không để ý đến máu trên bàn tay, trước tiên cầm ốc biển dẫn âm truyền thanh cho Minh Lê."Sư tôn, thân thể ngài thế nào? Thu hồi Vân kiếm có làm ngài không thoải mái gì không?"Nàng hỏi xong thì lập tức đặt ốc biển bên tai, bên kia truyền đến giọng nói kiêu ngạo của Minh Lê: "Cảm giác rất tốt, đây là kiếm bổn mệnh của ta, được ta dùng linh lực ôn dưỡng một ngàn năm.
Hôm nay trở về, liên tục không ngừng tỏa ra linh tức phụng dưỡng thân thể ta, làm cho ta cảm thấy cả người đều tràn đầy sức lực, lúc nào cũng có thể đại chiến với Ma tộc một trận!"Ngu Tri Dao coi thương nhiệt huyết xúc động trung nhị lúc này của y, chỉ nói: "Được, kiếm bổn mạng có ích cho thân thể ngài là tốt rồi.
Còn phải nhớ đúng hạn uống đan dược, đứng cứng rắng chống đỡ."Minh Lê làm bộ như không nghe thấy: "Ai nha, ta vận may tốt dịch chuyển vào sơn động, còn có chiếu cỏ khô, ta muốn ngủ rồi."Ngu Tri Dao liếc nhìn tấm đệm tơ tằm trên giường nhỏ trong phòng, không nhanh không chậm nói: "À, vậy thật sự không tệ, chỗ này của ta chỉ có nệm tơ tằm không có gì hiếm lạ cả."Minh Lê: "..." Giận đến mức cúp ốc biển. Sau khi Ngu Tri Dao biết sư tôn không có việc gì, nàng đi tới bên cửa sổ, mở một nửa cửa sổ ra, nhìn ánh trăng bị xương mù che đi nơi xa xa, bàn tay nắm khăn tay tỉ mỉ lau chùi vết máu văng trên mù bàn tay. Trong mắt của nàng không có bất kỳ sợ hãi hoặc hối hận nào. Vân giới chính là như vậy, vô số tranh đoạt và sinh tử. Đã sớm biết, cho nên cũng không cần phải có cảm xúc dư thừa. Ngu Tri Dao không suy nghĩ gì, thần kinh thả lỏng, từng cơn buồn ngủ tấn công đến, đầu dính vào nệm tơ tằm mềm mại, mang chụp mắt ngủ vô cùng ngon. Nửa đêm còn bị đói tỉnh, liên tiếp ăn hai mâm lớn bánh hạnh nhân, uống một ống rượu nếp, nhân tiện còn thích ý ăn trái cây sau bữa ăn. Ngu Tri Dao ngủ đến mặt trời lên cao ba xào mới thức dậy, đầu nàng mơ màng trầm trầm, lấy tiểu linh thông ra, tìm Vân Kiếm phái trong mảng "Chuyện của các đại tông môn", cùng với "Chuyện không bình thường của Vân giới". Chuyện không bình thường của Vân giới vẫn đã thảo luận chuyện Thiên Bảng sắp công bố lần thứ hai. Mà bên trong Vân Kiếm phái có một bài viết mới nhất gắn ở trên nhất, là Sở Lan phát ra.
Bên trong đau buồn trần thuật Phong chủ Minh Lê của Vô Tình phong phản bội Vân Kiếm phái, không chỉ đánh lén giết chết phong chủ Mộc Sênh của Thiên Thủy phong, còn muốn đánh cắp Vân kiếm trấn tông của môn phái.
Thổi phồng tử trạng thê thảm của Mộc Sênh, ý độ k ích thích sự tức giận của một đám đệ tử, lệnh cho các đệ tử Vân Kiếm phái toàn lực tìm được Minh Lê và Ngu Tri Dao. Hắn ta còn để cho các đệ tử nếu tìm được tin tức của hai người, không được hành động thiếu suy nghĩ, phải thông báo với tông môn.
Nếu tin tức chính xác, bắt được phản đồ của Vân Kiếm phái, đệ tử cung cấp tin tức có thể nhận được một kiếm khí linh bảo. Dưới bài đăng quả nhiên mỗi đệ tử đều vô cùng cộng tình với chuyện môn phái mình bị phản bội, tức giận đến cực điểm, nhất là đệ tử của Thiên Thủy Phong, thề phải bắt được phản đồ sư môn Vô Tình phong trở về Vân Kiếm phái!.
← Ch. 028 | Ch. 030 → |