Trông Cậy Lòng Này (4)
← Ch.79 | Ch.81 → |
Hắn từng tấc từng tấc một đ-â-Ⓜ️ v-à-ο, mỗi tấc đều cẩn thận, sợ làm đau nàng.
Nhưng cách chậm rãi này cũng khó chịu như dao cùn cắt thịt.
Vốn dĩ, Diêm Vũ nhắm mắt cảm nhận dương v*t từng chút một đi vào cơ thể nàng như thế nào, nhưng theo sự tiến vào của Vệ Sóc, cảm giác đau nhức phía dưới càng mạnh, nàng đành phải mở mắt nhìn về nơi hai người 🌀ⓘ●𝒶●ο 𝐡ợ●𝓅, muốn xem rốt cuộc đã 𝒸●ắ●Ⓜ️ νà●ο bao nhiêu rồi.
Liếc mắt nhìn qua, mới phát hiện thậm chí vẫn còn một đoạn nhỏ lộ ra bên ngoài, dương v*t thậm chí vẫn chưa hoàn toàn đ●â●ⓜ 𝐯à●ο.
Vì vậy nàng cắn răng, tⓗ_ở 𝐝_ố_🌜 nhìn vào mắt hắn: "... Quá to rồi, căng quá."
Vệ Sóc cả da đầu đều căng lên, hắn cảm thấy trên đời không có bất kỳ lang quân nào có thể chịu đựng được sự 🎋*𝖍*ê*⛎ gợ*❗ như vậy, tay cầm chặt một đống thịt vú, "Trân Trân, ta... nhịn không được nữa, muốn bắt đầu làm nàng."
Nói xong, hắn nhấc eo dùng sức, 𝖍_⛎_n_𝖌 ⓗă_𝓃_ⓖ đ●â●m ѵà●🔴 rồi 𝐫ú_𝖙 𝓇_a, lặp đi lặp lại hàng chục lần.
Khi đâ●〽️ νà●⭕ có nước làm chất bôi trơn, thành trong trơn nhẵn không chút cản trở, quy đầu có thể dễ dàng mở ra các nếp nhăn, đâ_𝖒 ѵà_0 tận sâu nhất của tâm hoa, nhưng khi 𝖗●ú●𝖙 𝖗●@ lại vô cùng khó khăn, miệng nhỏ bên trong m. út chặt, dường như lưu luyến, không nỡ để hắn rời đi, luôn phải kẹp lấy một vòng rãnh bên cạnh quy đầu của hắn, không cho 𝐫ú_t r_𝖆.
"Ưm.." Vệ Sóc hít mạnh một hơi, 🎋_𝖍𝐨_á_ℹ️ 🌜ả_ⓜ bị thịt non ép chặt ngay lập tức lan tỏa khắp người, cúi đầu nhìn xuống, thịt huyệt đã sưng tấy sung huyết, biến thành màu đỏ thắm, đang ngậm lấy dương v*t tím đỏ của hắn nuốt ra nuốt vào, "Chặt quá, sao càng làm nàng càng chặt vậy?"
Cho dù có chất nhờn làm trơn, nhưng huyệt nhỏ muốn chứa được vật to dài của chàng vẫn rất khó khăn, Diêm Vũ cảm thấy đau nhức dữ dội, hít ✝️·𝒽·ở 𝐠·ấ·𝓅 gáp, cố gắng giảm bớt cảm giác khó chịu này, nhưng mỗi lần hít thở đều như muốn nuốt hắn vào sâu hơn, khi dương v*t ⓒ_ắ_Ⓜ️ ✅_à_o hoàn toàn nàng thậm chí cảm thấy quy đầu chọc vào cổ t. ử cung, nhảy lên hai cái trên hạch hoa bí ẩn.
"... Sâu quá." Trong cơn độ. ng tình, nàng khẽ r. ên rỉ.
Vệ Sóc không thể kiềm chế được nữa, bóp lấy eo nàng bắt đầu ra sức thọc vào ⓡú.𝖙 𝐫.𝒶, thịt mềm sâu trong hoa tâm quấn lấy quy đầu cứng rắn của hắn càng thêm sảng khoái, hắn cũng không kiềm được mà phát ra tiếng rê. n rỉ trầm thấp, "... Ừm, ư."
Làm lâu rồi, dịch dần ít đi, dương v*t chôn sâu trong cơ thể nàng, c·ọ 𝖝·á·t cũng trở nên thô bạo hơn, Vệ Sóc đột nhiên cảm thấy tư thế này chưa đủ thỏa mãn, nhấc eo nàng ôm người ngồi lên trên mình, bàn tay to vỗ lên 〽️ôп-🌀 nàng hai cái: "Đổi Trân Trân đến làm ta, được không?"
Diêm Vũ đỏ mặt, hai tay chống lên ռ-𝐠ự-ⓒ hắn: "... Ta, ta không biết."
"Sao lại không biết?" Tư thế này khiến dương v*t đứng thẳng chọc vào sâu hơn, toàn thân Vệ Sóc đều căng cứng, tính tình trở nên nhẫn nại mà dạy nàng, "Giống như cưỡi ngựa vậy... 𝒦ẹ_𝖕 c_♓_ặ_t eo ta, rồi động."
"... Động thế nào? Ừm... Chính là như vậy, 🎋ẹ●𝐩 𝖈𝒽●ặ●ⓣ rồi động, đúng rồi... Ôi... Cưỡi thật tốt, Trân Trân thích cưỡi ngựa không?" Thịt huyệt ẩm ướt bao bọc lấy dương v*t to lớn, Vệ Sóc chỉ cảm thấy càng thêm m-ê 〽️𝖆-ռ xuất thần, "... Thích cưỡi ta không?"
"A a... Ừm..." Diêm Vũ bị những lời lẽ bậy bạ của hắn làm cho mặt đỏ bừng, đôi mắt ướt nhoẹt, giọng nói quả thực không kiềm chế nổi mà yêu kiều 〽️●ề●m 〽️●ạ●ï, "Thích, ta vừa nhìn thấy chàng lần đầu đã thích rồi."
Ký ức lại đưa hắn trở về mùa thu năm ấy, hắn ôm nàng cùng phi nước đại trong núi.
Xung quanh là rừng phong lá đỏ, Ngũ đệ cưỡi ngựa chạy ở phía trước, bọn họ đuổi theo ở phía sau, gió thổi tung tấm mạng che mặt nàng đang đội, sa mành phất qua gò má hắn, Ngũ đệ quay đầu lại nhìn bọn họ, cười: "Nhị ca! Chúng ta an toàn rồi."
Đầu hắn lại nhói lên một trận, trong hơi thở thoang thoảng ngửi thấy mùi hương bạch đàn.
Vệ Sóc hít sâu một hơi, bụng dưới dùng sức đẩy lên, mỗi lần đều va chạm vào chỗ 𝖒*ề*ɱ 〽️*ạ*𝒾 nhất trong cơ thể nàng.
Lần cuối cùng đ*â*Ⓜ️ ѵà*0, dưới k. ích thích của cơn 𝖈ự*𝒸 𝖐𝖍*οá*𝐢 ập đến, Diêm Vũ không nhịn được mà khóc, nàng cảm thấy toàn thân mình đều ⓡ.υ.𝐧 гẩ.ÿ, vai run lên tuôn ra nước, dịch ấm nóng tưới lên quy đầu của Vệ Sóc, hắn cũng 𝖙h-ở 𝐡ổ-ⓝ ⓗ-ể-ⓝ nặng nề.
Rồi lại ấn chặt eo nàng, 𝖙*❗*𝓃*h dị*𝖈*𝐡 đặc sệt toàn bộ bắn vào sâu trong khoang tử cung, hai người ôm nhau đều 𝐫-υ-ⓝ гẩ-🍸 không ngừng.
← Ch. 79 | Ch. 81 → |