Đây là anh trai em
← Ch.003 | Ch.005 → |
Editor: pewuy1506
Bảy ngày sau.
Mùi thuốc khử trùng gay mũi tràn ngập cả phòng bệnh, Tinh Tiểu Noãn hôn mê suốt bảy ngày, trong bảy ngày này có rất nhiều người đến thăm cô, lẵng hoa quả lớn nhỏ chất đầy phòng bệnh.
Cha Tinh thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái tái nhợt không sức sống nằm trên giường bệnh lập tức giận tím mặt.
"Ai mà to gan vậy dám làm Tiểu Noãn thành thế này, ngay cả con gái của ta cũng dám đụng đến ta xem là muốn chết rồi." Tất cả mọi người trong phòng bệnh đều sửng sốt, từ trước đến nay thị trưởng Tinh là người khiêm tốn, tao nhã, khi nào thì phát hỏa lớn như vậy.
Đợi tất cả mọi người lần lượt rời đi lúc này chỉ còn lại Thiên An An cùng Đông Phương Chi Dao, hai người đều liên tục thở dài.
"An An cậu nói Tiểu Noãn sẽ ngủ như vậy luôn không."
Trong ba cô gái chỉ có Đông Phương Chi Dao là người nhát gan nhất mà tuổi cũng lớn nhất, luôn đứng ở vị trí người cần được bảo vệ.
"Đừng nói bừa, Tiểu Noãn của chúng ta là ai, ông trời quản còn không được, làm sao cô ấy có thể bị rượu đánh bại dễ dàng như vậy."
Tuy Thiên An An nói như thế nhưng trong lòng vẫn tràn đầy lo lắng, cô chưa từng thấy Tinh Tiểu Noãn nằm viện lâu như vậy.
Bên tai nghe hai cô gái líu ríu ồn ào rất rõ ràng, mí mắt nặng trĩu, đầu đau quá, cổ họng thì khô, nhìn chung quanh một vòng xem cảnh tượng trước mắt, ngửi thấy mùi hương đặc trưng Tinh Tiểu Noãn biết đã quay về thật rồi, môi khô nứt, khóe miệng cong lên một chút coi như dễ nhìn.
"1000 con vịt ầm ỹ chết được, mình muốn uống nước."
Uống nhiều rượu như vậy lại hôn mê bảy ngày bảy đêm Tinh Tiểu Noãn vừa mở miệng tiếng nói có chút khàn khàn vô lực.
Thở ra một hơi, hai người nghe được tiếng nói đã lâu chưa được nghe, xông tới trong nháy mắt, trăm miệng một lời nói: "Tiểu Noãn cậu tỉnh rồi, thật là hù chết chúng mình, hiện tại cậu cảm giác thế nào, muốn uống nước đúng không, mình lập tức rót cho cậu."
Bên này Đông Phương Chi Dao vội vàng rót nước, bên kia Thiên An An đứng ở cửa phòng bệnh gọi bác sĩ y tá.
Nghe nói rốt cục thiên kim thị trưởng cũng tỉnh, các bác sỹ của bệnh viện quân khu vội chạy tới giường Tiểu Noãn với tốc độ ánh sáng, sau đó làm các loại kiểm tra một lúc, trong lòng mới hạ xuống tảng đá lớn, khuôn mặt vui mừng tươi cười thật lớn.
"Thân thể cô Tinh đã không có gì đáng ngại, nằm viện quan sát một tuần nữa là có thể xuất viện."
Cái gì?
Hiện tại bản thân đã cảm thấy ngủ đến toàn thân lông muốn mọc dài rồi, còn ở đây thêm một tuần chẳng phải muốn biến cô thành cương thi sao, Tinh Tiểu Noãn trợn con ngươi to tròn hung hăng nhìn chằm chằm bác sĩ chữa trị.
"Không được, tôi muốn xuất viện ngay bây giờ."
"Ách - việc này, cô Tinh cô bị ngộ độc rượu cồn cấp tính, lúc đưa vào bệnh viện đã hôn mê sâu tuy rằng hiện tại đã tỉnh, nhưng thân thể còn rất suy yếu nhất định phải nằm viện để quan sát một thời gian ngắn, chúng tôi cũng vì sức khỏe của cô mà suy nghĩ thôi."
Bây giờ người bác sĩ trưởng này vẫn còn nhớ rõ bảy ngày trước vị thiên kim tiểu thư này được ai ôm vào phòng cấp cứu.
Cả quân khu này không người nào không biết, không người nào không quen đại thủ trường Chiến Vân Không, thái tử gia tiếng tăm lừng lẫy, chỉ cần nhắc tới tên của anh ta cả thủ đô J đều phải run sợ.
"Đừng tùy hứng, nghe lời bác sĩ."
Ngoài cửa, một đống y tá thực tập bác sĩ đều quay đầu, khuôn mặt tuấn tú miệng hé ra nụ cười thanh nhã gật đầu với bác sĩ trưởng.
"Bác sĩ Trương, thân thể em gái tôi nhờ ông quan tâm giúp."
"Dạ dạ dạ, mong thủ trưởng Tinh yên tâm nhất định tôi chăm sóc thân thể cô Tinh khỏe lại như trước."
Bác sĩ Trương khom lưng cúi đầu lau mồ hôi trên trán, nghĩ thầm anh ta là Phật lớn cũng không thể trêu chọc vào, quan lớn áp chế người, đạo lý này mấy ngày qua ông cảm thụ vô cùng sâu sắc.
Xoay người đi ra phòng bệnh sai bảo những bác sĩ y tác vẫn còn đang ngẩn người, mọi người lập tức hiểu ý tản ra.
Cửa xôn xao một trận, 2 phút sau liền yên tĩnh trở lại.
Tinh Nhiên kéo ghế ngồi dựa bên giường, hai chân gác lên tựa lưng vào ghế, ngồi cũng không nói, lẳng lặng nhìn người đang nằm trên giường đang dùng chăn quấn mình thành 'cái bánh chưng lớn'.
Thiên An An cùng Đông Phương Chi Dao cách cánh cửa không xa đang cố gắng dùng tốc độ của mắt mà người thường không thể thấy, nhìn phía trước một chút.
Bây giờ chạy là chuyện duy nhất các cô có thể làm.
"An An Chi Dao xét thấy hai em có công lớn, anh hai chuẩn bị hai phần thưởng cho các em, một là ngồi lại đây bốn người chúng ta tâm sự thật tốt, hai là hiện tại anh cho người đưa các em vào bộ đội để thể nghiệm cuộc sống, hai chọn một, một giây sau cho anh biết đáp án."
Khóe miệng hai người đồng thời co rúm.
Cho phần thưởng này cũng thật lớn, chọn thế nào cũng chỉ có con đường chết, không bằng tìm miếng tàu hủ đập chết cho nhanh.
"Thứ nhất." Hai người cùng kêu lên đáp án, rõ ràng lưu loát không có nửa điểm do dự.
Lúc này, chăn trên giường đột nhiên xốc đứng lên.
"Các người, hai người...đồ không có chí khí, còn tính chạy nữa chứ, trời sập xuống cũng còn có nình chịu trách nhiệm mà, sợ cái gì dù sao đây là anh trai của mình......" Càng nói giọng nói càng nhỏ, dường như câu nói cuối cùng 'đây là anh trai của mình' đang cố nặn nói ra.
Nhanh chóng ngồi dựa vào ghế, ngay ngắn đối điện Tinh Nhiên, ba người thẳng lưng chờ đợi câu hỏi của thủ trưởng.
Bộ dạng thề sống chết của ba cô gái này chọc cho Tinh Nhiên nghẹn đến nội thương, rất muốn cười.
Anh ta là thủ trưởng Tinh, có ai không biết hình ảnh nụ cười sáng rỡ của thủ trưởng, vẻ mặt nghiêm túc hôm nay đơn giản là muốn áp đảo tinh thần ba cô gái này, chuyện huyên náo lần này không nhỏ, nếu không thể hiện cho bọn cô một chút sắc mặt thì chắc chắn chuyện lần tới còn nghiêm trọng hơn lần này.
"Ai nói trước?"
Tinh Nhiên nhíu mi, mắt nhìn đồng hồ, thái độ có chút lạnh lùng.
"Báo cáo, em nói trước."
Thiên An An giơ cánh tay lên trước cao qua khỏi đỉnh đầu, thái độ tích cực làm cho trong lòng hai người khác rất khó chịu.
Tinh Nhiên ngước cằm: "Nói."
Thở sâu, Thiên An An hắng giọng một cái.
"Ừ, sự tình là như thế này, ngày đó vốn lúc đầu chúng em cùng bạn học chơi rất vui, ai biết Chu Tường cùng một bọn nhà giàu có quyền thế xông vào.. .... Còn hắtrượu đỏ lên Dao Dao, ngay lúc em cùng Dao Dao đi ra ngoài thay quần áo trở về 'GOLDENTIME' đã bị cảnh sát cùng các anh bộ đội đặc chủng chặn lại......."
Tinh Tiểu Noãn bị bọn Chu Tường chuốc rượu, đương nhiên chuyện này hai cô không biết, bằng không cũng sẽ không an phận ngồi ở chỗ này chịu thẩm tra như vậy.
← Ch. 003 | Ch. 005 → |