"Tôi biết rồi"
← Ch.0174 | Ch.0176 → |
Quan trọng nhất là, Lôi Áo chỉ là thế lực ngầm, mặc dù ông ta đang có quyền khống chế tuyệt đối Giang Thành, nhưng là danh tiếng truyền đi không tốt läm.
Mà Vân Thiên Thần Quân.
Là anh hùng của cả nước.
Là một tồn tại được hàng vạn người tôn kính.
Lôi Áo cảm thấy mình không xứng trở thành thủ hạ của Vân Thiên Thần Quân, nếu như không phải lúc trước đã đáp. ứng yêu cầu của anh trai mình, ông ta cũng không dám kiên trì đi quấy rây Vân Thiên Thần Quân.
Cho đến hôm nay.
Ông ta đột nhiên bị ba tên võ giả tập kích, vốn cho rằng, Vân Thiên Thần Quân sẽ không quan tâm đến sống hay chết mình.
Nhưng sự thật chứng minh, ông ta sai rồi.
Vân Thiên Thần Quân không chỉ đã đến, mà ngài ấy còn nói cho ông ta biết, ông là người của ngài ấy, có người khi dễ ông, chính là đánh vào mặt của ngài.
Lôi Áo nghe được câu này, làm sao có thể không cảm động?
Tất cả thương tổn ông phải chịu hôm nay, tất cả đều trở nên đáng giá.
Lôi Áo rơi lệ đầy mặt, nói: "Điện hạ cẩn thận, bọn hẳn tổng cộng có ba người, có lẽ đã mai phục ở gần đây này."
Lục Vân nhẹ gật đầu: "Tôi biết rồi"
Hắn cũng vừa cảm nhận được, xung quanh có ba đạo. khí tức lạnh lão đang tập trung vào mình, nhưng là hắn không sợ chút nào, không nhanh không chậm cầm máu cho. Lôi Áo xong hắn mới đứng lên nói: "Tôi đã đến rồi, các người còn chờ cái gì nữa?"
Vèo!
Vèo!
Vèo!
Lục Vân vừa dứt lời, chỉ nghe thấy ba tiếng xé gió vang lên, ba gã đàn ông sắc mặt tái nhợt lao từ trên mái hiên xuống.
Bọn hắn đánh giá Lục Vân, nghỉ ngờ nói: "Mày chính là hung thủ giết chết Trần An? L*
"Biết rõ còn cố hỏi!"
Vẻ mặt Lục Vân bình tĩnh quét qua ba người, lát sau, khóe miệng bỗng nhiên giương lên nói: "Thú vị, thì ra ba người tới đưa thêm nguyên liệu chế thuốc cho tôi."
Nhưng mà ba người vừa nghe thấy lời của Lục Vân liền giận tím mặt, gần như đồng thời nhảy dựng, phun khói độc về phía Lục Vân.
Thân hình Lục Vân lóe lên, nhanh chóng chế trụ bả vai của Lôi Áo, chuyển ông ta qua khu vực an toàn, sau đó một mình lướt lên, tiến thẳng vào trong mảnh khói độc màu xanh lá
"Tìm chết!"
Ba người kia thấy vậy thì cười lạnh.
← Ch. 0174 | Ch. 0176 → |