Vay nóng Tinvay

Truyện:Bia Đỡ Đạn Phản Công - Chương 0106

Bia Đỡ Đạn Phản Công
Trọn bộ 1357 chương
Chương 0106
Tận Thế: Oán hận của mẹ kế (9)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1357)

Siêu sale Shopee


Edit: Thảo ufo

Beta: Sakura

"Anh Dật, anh có ý gì?" Lâm Huân vừa nghe thấy lời của Long Dật, sắc mặt liền khó coi: "Anh biết rõ cô ta là kẻ thù của em".

Long Dật nhìn cô ta không thoải mái nhưng cố nén trong lòng, gượng gạo trấn an nói: "Em đừng ầm ĩ, Lâm Tuyết có dị năng, hơn nữa đối với chúng ta có tác dụng lớn, anh lưu cô ta lại là có dụng ý, chẳng lẽ em ghen?"

Theo sự cao ngạo của Lâm Huân thì đương nhiên không thể nào thừa nhận mình ăn dấm chua của Lâm Tuyết, chỉ là nghĩ đến Lâm Tuyết có dị năng thì trong lòng cô ta nổi lên sóng gió lớn, trong miệng cảnh cáo nói:

"Anh cũng biết cô ta là loại mặt hàng gì, đã sớm bị người khác hủy rồi." Trong mắt của Lâm Huân, Lâm Tuyết đã bị người khác luân phiên làm nhục lại hút thuốc phiện, cô ta biết tính cách kiêu ngạo của Long Dật vì vậy cảnh cáo anh ta một câu. Thái độ trong lòng Long Dật rất bất mãn cô ta, sau khi tận thế thì một người tôn quý như anh cũng cần phải tự tay làm mọi việc, cuộc sống đương nhiên không thể tiêu sái như trước, món đồ chơi yêu thích này tự nhiên lúc ngay cả mạng cũng không thể gánh vác nổi lại vùng dậy, Lâm Huân luôn luôn tỉnh táo cũng bắt đầu tranh đoạt tình nhân, điều này không khỏi khiến cho Long Dật cảm thấy có chút tẻ nhạt vô vị, chỉ là suy nghĩ một chút thấy Lâm Tuyết quả thật cũng không phải là tấm thân hoàn bích, trên mặt hắn liền lộ ra vài phần do dự.

Long Dật có thể vì lời nói của mình mà dừng lại, nhưng theo thực lực cường đại mà Lâm Tuyết và Bách Hợp bày ra, Long Dật vẫn động tâm, không có một người đàn ông nào trong tận thế nhịn được lòng dã tâm, anh cũng như vậy, nếu như anh có hai người cường đại như vậy giúp đỡ, từ nay về sau khai sáng căn cứ, trở thành bá chủ một phương tự nhiên không phải là nằm mơ. Mà Lâm Huân trước kia nhìn như có khả năng giờ đã không giúp được anh, anh dùng một khoản tiền lớn mua lương thực đã bị cô ta khóa lại trong không gian, bây giờ không gian của Lâm Huân cũng không thể mở ra, sự bất mãn của Long Dật đối với cô ta tự nhiên cũng lên cao. Sau khi một lần nữa Lâm Huân thử mở không gian không được, Long Dật hoàn toàn nổi giận:

"Lương thực đâu? Bây giờ mọi người đều đang há miệng chờ, mau lấy đồ ăn ra." Vào lúc này, mọi người đang đậu sát ở ven đường hạ trại, đồ đều đã chuẩn bị xong, may mà những thứ đồ ngày thường vẫn dùng không có thu vào trong không gian của Lâm Huân, nếu không vào lúc này mọi người chỉ có vây quanh rừng ngủ ngồi cả đêm. Đống lửa cũng đã sớm nhóm lên, trên đường nhặt được một cái nồi lớn do người có dị năng thủy hệ đổ đầy nước, vào lúc này nước đã đun sôi, tất cả chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ có gạo. Thế nhưng chỗ Lâm Huân hết lần này tới lần khác gặp rắc rối, Long Dật không thể nhịn được, nghiêm nghị quát cô ta: "Ban đầu cô nói cô có không gian dị năng nhưng bây giờ tại sao lại không mở được? Mọi người đều đang há miệng chờ ăn cơm."

Tận thế không có nước, không có lương thực, Long Dật cũng không duy trì được phong độ của quý công tử, trở nên vô cùng chật vật. Anh trước kia cũng đã hưởng qua nước trong không gian của Lâm Huân, thấy cô ta ở trong không trung lấy ra một số đồ, bởi vì trong lòng thích cô ta cho nên đối với điều này rất tin tưởng, không hề nghi ngờ, không nghĩ tới bây giờ Lâm Huân đùa bỡn khiến cho lúc này tính khí của anh ta có tốt hơn nữa cũng không nhịn được.

Bí mật lớn nhất của mình lại bị Long Dật trách mắng lộ ra như vậy. Sau khi trải qua chuyện kiếp trước bị vị hôn phu giết người đoạt vật quý, Lâm Huân đặc biệt sợ chỗ dựa lớn nhất của mình là không gian bị người ta phát hiện. Cô ta phải nói cho Long Dật điều bí mật này cũng là vạn bất đắc dĩ, cô ta muốn hợp tác cùng Long Dật kiếm một lượng lớn vũ khí cho nên lúc đó mới dùng không gian để lấy tín nhiệm của hắn. Ai ngờ bây giờ không gian không mở được, sau khi mình nói với Long Dật chuyện không gian giờ hắn lại lớn tiếng nói lên, trong nháy mắt Lâm Huân chỉ cảm thấy mình thật giống như bị người ta bóc trần đẩy ra dưới ánh mặt trời. Cô ta cảnh giác nhìn hai người Bách Hợp và Lâm Tuyết đứng bên cạnh một cái, trợn mắt nhìn Long Dật, trong mắt là một mảnh lạnh như băng.

"Nhìn tôi làm gì?" Long Dật lúc này phân phó người đi tìm thức ăn, một bên kéo Lâm Huân vào trong lều vải, nhỏ giọng cầu xin tha thứ: "Huân, anh sai rồi, anh cũng chỉ là quá gấp."

Lâm Huân mím môi không nói lời nào, trong quá khứ cô ta lãnh đạm cùng cao ngạo thường khiến cho Long Dật chịu thua, hai người chiến tranh lạnh nhiều lần nhưng mỗi lần đều là Long Dật chủ động cầu xin tha thứ. Nhưng vào lúc này tình huống không giống nhau, Lâm Huân bây giờ đã không có thực lực còn bày ra loại tư thái này, huống hồ người làm chuyện sai căn bản không phải là mình, Long Dật không nhịn được có chút tức giận, cười lạnh bắt đầu táy máy tay chân với Lâm Huân.

"Anh muốn làm gì?" Lâm Huân kinh hãi. Cô ta quen biết Long Dật nhiều năm nhưng vẫn luôn tự giữ mình thật tốt, chính vì vậy cô ta không có bị Long Dật ăn vào trong miệng, không có được vĩnh viễn là tốt nhất, tình cảm của Long Dật đối với cô ta càng ngày càng sâu, trong lòng cũng càng ngày càng tôn kính cô ta, không nghĩ tới vào lúc này lại sẽ táy máy chân tay đối với mình. Lâm Huân vẫn không vào được không gian, dị năng của cô ta căn bản không phải là đối thủ của Long Dật, bây giờ cô ta cùng lắm mới chỉ là dị năng cấp một mà Long Dật với sự giúp đỡ của thuộc hạ đã là cấp hai. Cô ta bị Long Dật tùy tiện chế phục, lệ nóng trong mắt cuồn cuộn chảy xuống, miệng vốn còn muốn tức giận mắng nhưng rất nhanh liền không thốt ra được.

Sau khi trong tai Bách Hợp nghe được trong lều trướng truyền tới tiếng thở, không khỏi cười lên. Cô đã làm qua nhiều nhiệm vụ như vậy, nghe được loại chuyện này coi như còn cảm thấy có chút không thoải mái nhưng cũng không đến nỗi khiến cô khó chịu phải xoay người chạy. Không nghĩ tới Lâm Huân cả đời ngông cuồng tự cao tự đại trong nội dung câu chuyện lại chỉ bởi vì ngủ mê man mấy tháng liền rơi vào kết cục như vậy. Cô tính toán để cho Lâm Tuyết bị người khác luân phiên làm nhục, hôm nay cô ta cao ngạo như vậy nhưng cũng giống như thế bị Long Dật coi như là cưỡng ép lấy được, điều này đối với Lâm Huân có thể nói là một đả kích lớn, nhất là sau khi cô ta sống lại, có thể tưởng tượng trong lòng cô ta khó chịu thế nào.

Không nghĩ tới vòng trả thù thứ nhất lại là Long Dật trong nội dung câu chuyện yêu Lâm Huân sâu đậm làm ra, thật sự là khiến cho người ta có chút bất ngờ đồng thời lại cảm thấy hết sức sảng khoái.

Long Dật ở trong lều bạt hơn một giờ. Trước giờ anh vẫn không có được Lâm Huân, không thể miễn cưỡng cô ta cũng thích nhìn thần sắc kiêu ngạo của cô ta. Nhưng tận thế tới một cái thì áp lực đè nén cũng lớn hơn, hơn nữa anh đã mấy tháng không gần nữ sắc, Lâm Huân ở trước mặt mình thấy mà không ăn được nên trong lòng anh tự nhiên có một cây đuốc. Huống hồ thực lực bây giờ của Lâm Huân đã không bằng trước kia, không gian cũng không biết lúc nào mới có thể mở được, cô gái nhỏ này trước kia có không gian nên luôn là lúc hắn muốn đụng liền chạy vào không gian, hôm nay có thể coi như là hắn đã nắm được cơ hội.

Mùi vị của cô gái này còn trúc trắc cũng không tệ lắm, hơn nữa trước đây cũng là nữ thần mà mình cầu không được, Long Dật cũng nhanh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Sau khi xong chuyện, anh mặc quần áo, dụ dỗ Lâm Huân ngủ thêm một lúc nữa còn mình thì đi ra ngoài lều bạt.

Anh không biết là sau khi anh ra khỏi lều bạt, ánh mắt oán hận của Lâm Huân đã sớm đem lưng anh bắn thủng! Ở nơi này, dưới kích thích cường đại, không gian của cô ta một mực bị tinh thần lực của Bách Hợp phong khóa lại giờ đột nhiên lại có dấu hiệu liên lạc lại với cô ta. Trong lúc cô ta ngập trời oán hận thì liên kết với không gian càng ngày càng mạnh, Lâm Huân một trận kích động mừng rỡ, cả bóng người vặn vẹo sau đó biến mất ở trong lều bạt.

Ngồi ở bên cạnh đống lửa bên ngoài, Bách Hợp nhạy bén quay mặt về hướng lều bạt. Cô mới vừa nhận ra được nơi đó có một chút tinh thần chập chờn. Từ sau khi xuất hiện dị năng tinh thần lực, thật đúng là khiến cho cô sảng khoái, một chút tinh thần nhỏ chập chờn cô cũng có thể cảm giác được. Nếu như nói trước kia sau khi luyện tập võ công nội lực tăng lên khiến cho năm giác quan của cô nhạy cảm hơn rất nhiều thì bây giờ mở ra tinh thần lực thật giống như là hổ thêm cánh, ngoại trừ nội lực, võ công có thể công kích thân thể người thì tinh thần lực còn có thể tấn công linh hồn người khác không tồi.

"Làm sao?" Mới vừa đi ra từ lều bạt Long Dật có chút không tự nhiên khi thấy Bách Hợp vừa mới nhìn chằm chằm nơi mình vừa cùng với Lâm Huân làm việc, cho dù anh có da mặt dày đi nữa thì lúc này cũng có chút lúng túng. Mới vừa hỏi một câu, Bách Hợp liền cảm giác được trong lều thiếu đi khí tức của một người: "Không thấy Lâm Huân nữa"

"Cái gì?"Lúc mình vừa mới đi ra rõ ràng đã để Lâm Huân ở lại trong lều bạt, làm sao giờ cô ta đã không thấy tăm hơi? Sắc mặt Long Dật có chút ngạc nhiên nghi ngờ nhưng cùng trải qua cuộc sống với Bách Hợp trên đoạn đường này anh thấy người phụ nữ này thực lực cường đại, cũng không dám khinh thường giống như trước đây nữa, vội vàng sửa lại thắt lưng da vọt vào trong lều, quả nhiên không thấy Lâm Huân.

"Chẳng lẽ cô ta mở ra không gian?" Lâm Tuyết hỏi một câu, con ngươi Long Dật liền lập tức thu lại.

Trước kia anh thích Lâm Huân cho nên mang phần lớn tài sản đổi thành lương thực đặt trong không gian của Lâm Huân nhưng hôm nay hai người trở thành như vậy, y theo tính cách có thù tất báo của người đàn bà kia mà thấy thì vốn cô ta đã không dễ dàng tin tưởng người khác, một khi bây giờ mình làm tổn thương cô ta thì sợ rằng đã trở thành kẻ thù ở trong tâm khảm cô ta rồi, nhất định cô ta sẽ muốn báo thù.

Nghĩ tới đây, trong mắt Long Dật không tự chủ được thoáng qua một tia sát ý thâm độc. Anh vốn chính là một nhân vật trong hắc đạo, trở mặt còn nhanh hơn lật sách là chuyện bình thường. Bây giờ nếu như Lâm Huân thực sự lần nữa mở ra không gian hoặc là trước kia cô ta giả vờ không mở không gian được, hoặc chính cô ta bây giờ không biết chịu kích thích gì mà lại mở ra được không gian nhưng từ nay về sau ngoại trừ muốn giết chết mẹ con Bách Hợp ra thì nhất định cô ta sẽ tới tìm mình báo thù. Mà giả thiết Lâm Huân giả vờ không mở được không gian rất nhanh đã bị Long Dật loại bỏ. Hắn hiểu cách làm người của Lâm Huân, nếu cô ta có thể mở ra không gian, trước kia cô ta nhất định trốn tránh. Như vậy là vì một nguyên nhân nhất định mà cô ta không mở ra không gian cho nên bây giờ sau khi mở ra nhất định sẽ hận mình thấu xương!

"Dì Lý, tôi muốn hợp tác cùng hai người." Long Dật nghĩ tới đây trong lòng không khỏi khẽ động. Anh quen Lâm Huân nhiều năm, biết rõ chỗ thân bí của cái không gian kia của cô ta, có thể tùy ý ra vào không nói, hơn nữa còn giết người vô hình, mấu chốt là súng còn không đối phó được cô ta. Một kẻ thù xuất quỷ nhập thần như vậy quá khó chịu, giống như cản ở cổ họng người khác. Long Dật nghĩ đến cảnh tượng lúc lần trước mình muốn giết Bách Hợp, lúc ấy mình cho rằng thân thủ của bà ta chính là dị năng nhưng lúc này nghĩ một chút liền biết là sai rồi. Hắn nghĩ đến trận đau đầu kịch liệt kia của mình cùng với việc Lâm Huân ngủ mê man một cách khó hiểu ba tháng liền, toét miệng cười lên: "Cùng nhau đối phó Lâm Huân!"

Lâm Tuyết tuổi tác còn nhỏ, nghe nói như vậy liền lập tức trợn tròn mắt nhìn. Cô cũng luyện võ công nên tự nhiên biết được lúc trước trong lều bạt xảy ra chuyện gì, không nghĩ tới vào lúc này Long Dật liền muốn trở mặt giết người, dưới sự khiếp sợ trong lòng, ánh mắt nhìn Long Dật cũng thay đổi.

Nếu là lúc này Long Dật còn nói tình cảm gì đó sợ rằng Bách Hợp sẽ coi thường hắn nhưng không nghĩ tới người này ngược lại đã nhanh chóng quyết định, vừa nghe thấy Lâm Huân mở ra không gian liền biết nên làm thế nào, trong lòng Bách Hợp đối với anh ta cũng coi trọng thêm chút. Ở trong tận thế, người như vậy thật ra lại là người có thể sống lâu nhất bởi vì hắn có thể chớp được thời cơ cũng như tìm ra biện pháp sống tiếp rất nhanh, đây chính là một người lãnh tụ trời sinh.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1357)