Vay nóng Tima

Truyện:Bức Thư Tình Mùa Hạ - Chương 05

Bức Thư Tình Mùa Hạ
Trọn bộ 57 chương
Chương 05
Vẫn hệt như lúc bé (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-57)

Siêu sale Shopee


<images>Tống Tình Thư kiên quyết từ chối theo Châu Kỳ Nghiễn vào địa điểm, sợ rằng quá khoa trương sẽ khiến bản thân ảnh hưởng đến anh.

Kiểu gia đình như nhà họ, vẫn là phải xem trọng danh tiếng.

Về lý thuyết, bữa tiệc đêm nay không thể đưa người quản lý hay trợ lý đi vào từ lối này, có điều thư mời của Tống Tình Thư cũng không phải thư mời cho nghệ sĩ, là của Châu Kỳ Nghiễn đưa cô, muốn đem ai theo cũng được, nhưng cô cũng không muốn thu hút sự chú ý, nếu đem theo chị Sa Sa thì quá lộ liễu, nên cô chỉ đành cùng Tiểu Đoạn vào địa điểm.

Khi cô bước vào, vừa đúng lúc Lương Trí Niệm đi ngang qua cô, nhìn cô và lộ biểu cảm châm biếm.

Có lẽ cười nhạo cô không biết thân biết phận.

Chiếc váy Tống Tình Thư mặc tối nay không thể nhìn ra của thương hiệu, cũng không mang đồ trang sức đắt tiền.

Vòng giải trí đâu thiếu mỹ nữ, nền có có tốt cỡ nào mà không có trang sức thì cũng thành khó coi.

Lương Trí Niệm nổi lên từ rất sớm, lúc đó đã sống ẩn hai năm, cùng một phú nhị đại có tình cảm rồi sinh cho anh ta đứa con, trên mạng đồn giờ đã ly hôn, nhưng trong vòng giải trí không ít người biết thực ra đến tờ giấy kết hôn cũng không có.

Năm ngoái cô bắt đầu trở lại ngành công nghiệp giải trí, thiết lập cho mình hình tượng nữ cường nhân, hút được không ít fan. Có điều quay lại cô quay không ít phim nhưng một bộ cũng không lên sóng, chỉ có một bộ phim được chiếu thì lúc đó cô lại mập mờ với nam chính, nam chính lại khá chán ghét cô, để tránh phải tiếp xúc riêng với cô nên anh cứ quảng bá với phía Tống Tình Thư, Lương Trí Niệm mặc dù diễn xuất ổn nhưng cuối cùng vì bối cảnh không tốt nên không tránh khỏi sự dò xét của khán giả, cô bị mắng không ít, thậm chí để mắng cô người ta còn khen Tống Tình Thư đến lên trời.

Do đó, Tống Thanh Thử cũng được nếm thử mùi vị được khen đến bất lợi.

Cộng thêm những lời phê bình lúc quay phim, Lương Trí Niệm giờ đây sắp hận chết cô rồi.

Tống Tình Thư không dám đăc tội, cũng không quan tâm, kéo theo Tiểu Đoạn tiến vào hội trường.

Các nghệ sĩ sẽ đi trên thảm đỏ, nhưng Tống Tình Thư không cần, cô vừa vào hội trường đã có người dẫn cô đến tìm Chu Kỳ Nghiễn.

Trong bữa tiệc tối tràn ngập hoa và sao, Chu Kỳ Nghiễn mặc vest mang giày da ngồi ở ghế chính, cả người toát ra khí chất lạnh lùng khiến người lạ tránh xa, mọi người vây quanh anh còn anh chỉ lộ ra vẻ mặt lạnh lùng. Thái độ khiêm tốn khi nói chuyện với giọng trầm, anh ấy là người trẻ nhất. Tuy còn trẻ nhưng dường như anh ấy có khí chất mạnh nhất, địa vị là điều hiển nhiên.

Tống Tình Thư không biết gì về những người xung quanh anh, cô mơ hồ nhìn thấy tổng giám đốc công ty của Lương Chí Niệm. Bởi lần trước Lương Chí Niệm gặp người đó, cử chỉ nịnh nọt đã để lại ấn tượng sâu sắc trong cô. Cô quay lại thì thấy người kia đang đứng đối diện khen anh, Chu Kỳ Nghiễn cúi người, bỗng cảm giác kỳ lạ không thể giải thích được.

Cô đột nhiên lại căng thẳng, cảm giác như một người họ hàng nghèo từ quê lên thành phố, cô không biết mình phải làm gì trong tình huống này, cũng không muốn làm anh khó xử, hay là bỏ chạy cho rồi.

Ban đầu cô nghĩ rằng hôm nay cô đến đây để giúp anh có bạn nữ đi cùng, nhưng nếu thực sự là Chu Kỳ Nghiễn đến đỡ thay cho cô thì cô thật sự thấy áy náy với anh.

Chu Kỳ Nghiễn ngẩng đầu nhìn thấy cô, anh vậy mà lại mỉm cười, vẻ mặt ôn hòa, giống như một trưởng bối nhìn một hậu bối, Tống Tình Thư lại một lần nữa cảm nhận được khí chất hiền lành trên người anh, không hiểu sao lại cảm thấy thích thú với trí tưởng tượng của chính mình.

Vốn dĩ cô muốn ngồi xa nhưng anh đã vẫy tay với cô và vỗ nhẹ vào chỗ ngồi bên cạnh.

Nếu là người khác, Tống Tình Thư có lẽ sẽ suy nghĩ có nên đến đó hay không, nhưng đây chính là Chu Kỳ Nghiễn, cô từ nhỏ đã tin tưởng anh, cảm thấy anh làm việc gì cũng rất lợi hại, đem lại cho cô cảm giác anh như một người anh trai làm gì chắc hẳn cũng phải có lý do.

Vì vậy, cô cũng vô thức vâng lời bước qua và ngồi cạnh anh.

Xung quanh cũng không còn trò chuyện mà lịch sự tạm dừng cuộc trò chuyện của họ, nhìn cô từ khóe mắt.

Chu Kỳ Nghiễn cũng đang nhìn cô, chú ý đến nụ cười trên mặt cô, anh bối rối, hơi nghiêng người về phía trước hỏi: "Em sao vậy? Vui quá à?"

Tâm thái của anh rất bình tĩnh và tự nhiên, như thể anh đang ở trong phòng khách của chính mình, nói chuyện với cô một cách thản nhiên, bất chấp giới truyền thông vây quanh và ống kính khắp nơi.

Vô số đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô.

May mắn thay xung quanh anh đều là những doanh nhân không nhiều chuyện, anh không chủ động giới thiệu, cũng không có ai đến hỏi thăm.

Và anh thực sự không có ý giới thiệu cô.


Thấy anh chú ý tập trung vào Tống Tình Thư, tiếng bàn tán cũng dần tản đi.

Cô lắc đầu: "Không có gì đâu, chỉ là ngồi ở đây em thấy kỳ lạ thôi."

Cô thì thầm vào tai anh và đáp.

Chu Kỳ Nghiễn mỉm cười, vẫy tay với người phục vụ bên cạnh, sau đó lấy ly nước trái cây từ trong khay ra, đặt vào tay cô, nói: "Vậy... cầm thứ gì trong tay em sẽ bớt ngượng ngùng hơn. Anh cũng thấy vô vị nên mới muốn rủ em đi cùng, anh rất ghét kiểu tiệc tùng thế này, nhưng hôm nay lại không đến không được."

Anh cúi đầu nhẹ nhàng nói bên tai cô.

Tống Tình Thư kinh ngạc nhìn anh, trên mặt viết rõ: Thật á? Cô luôn cảm thấy anh có thể làm bất cứ việc gì một cách dễ dàng nhưng hóa ra anh cũng phải làm những việc mà bản thân không thích.

Nhưng cô cảm thấy mình không nên bị Tiểu Đoạn và chị Sa Sa ảnh hưởng, luôn đa cảm không phải là thói quen tốt, anh không phải loại người như vậy.

Nhưng cô ấy cảm thấy rằng cô ấy không nên bị ảnh hưởng bởi các phần nhỏ và Sisha, nếu không thì đó không phải là một thói quen tốt để luôn luôn đam mê. Anh ấy không phải là loại người như vậy.

Tống Tình Thư có lẽ cảm nhận được mình là người lúc cần vẫn sẽ phát huy được năng lực, dù sao cô cũng là sao nữ, sao có thể sợ hãi nơi công cộng nên ngồi thẳng dậy hỏi anh: "Vậy em có cần phải làm gì không?"

Chu Kỳ Nghiễn hơi đẩy gọng kính: "Không cần đâu, cứ ngồi đây ở với anh là được. Nếu em thấy thứ gì mình thích thì cứ giơ bảng lên, mạnh dạn lên."

Tống Tình Thư gật đầu như gà mổ thóc, khi gặp anh, cô không khỏi cư xử ngoan ngoãn: "Em hiểu rồi".

Chu Kỳ Nghiễn hơi nhếch khóe môi dưới, giống như khi còn nhỏ, cô không hề thay đổi, rất dễ dỗ dành.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-57)