Triển Lộ Phong Mang
← Ch.042 | Ch.044 → |
Bọn họ cũng muốn tranh đoạt nhau đánh trận đầu để đánh bại Trần Mục trước, ai cũng không muốn nhường cho ai, đều cảm thấy Trần Mục không kiên trì nổi tới vòng thứ hai, cũng không muốn chiếm tiện nghi. Trần Mục đứng trên chờ bọn hắn ở trên lôi đài, hôm nay là yến tiệc đầy tháng của muội muội, hắn không muốn chậm trễ quá lâu, thế là nói: "Các ngươi cùng lên đi."Trần Mục cầm trọng kiếm trong tay. Bách tính xung quanh lôi đài đều kinh hô. Bạch Tố và Lâm Trần đều lắc đầu cười, Trần Thiên Nam cũng bị dọa toát mồ hôi hột, nếu như một đối một thì hắn vẫn có lòng tin đối với Trần Mục. Yến Lang Nguyệt nhẹ giọng hỏi: "Hành Dương Hậu, thực lực của bọn hắn như thế nào?"Hành Dương Hậu cung kính nói: "Hồi bẩm công chúa điện hạ, hai người kia đều là Kiếm Sư bát phẩm, nếu liên thủ thì ngay cả Kiếm Sư cửu phẩm cũng rất khó đối phó.""Vậy thực lực của Trần Mục thì sao?" Khuôn mặt xinh đẹp của Yến Lang Nguyệt lộ đầy vẻ tò mò. Hành Dương Hậu nở nụ cười xấu hổ nói, "Hồi bẩm công chúa điện hạ, thực lực của Trần Mục có chút mơ hồ, tuy nhiên theo suy đoán của lão thần, chắc là Kiếm Sư thất phẩm."Yến Lang Nguyệt dùng tay che miệng nhỏ, ba tuổi Kiếm Sư thất phẩm đã đủ để kinh người rồi, nhưng đối thủ của hắn lại là hai tên Kiếm Sư bát phẩm. Trong đôi mắt sáng tỏ của nàng ta hiện lên hào quang. Mọi người không biết là, Trần Mục ở vào vài ngày trước đã vừa đột phá tới Kiếm Sư cửu phẩm, đồng thời hắn còn là Niệm sư cửu phẩm, vượt xa Kiếm Sư cửu phẩm bình thường. Triệu Phong và Tiêu Nhiên đều cau mày, hai người cảm thấy như bị xem nhẹ, không muốn xuất chiến cùng nhau. Bách tính ở xung quanh Diễn Võ trường bắt đầu ồn ào, chế giễu bọn họ không dám ứng chiến."Ta ứng chiến!""Ta cũng ứng chiến!"Hai người cùng lúc nhảy lên lôi đài. Tiêu Nhiên và Triệu Phong rõ ràng là đã bị chọc giận. Luận bàn sắp bắt đầu, toàn bộ Diễn Võ trường đã hoàn toàn trở nên sôi động, liên tục không ngừng có bách tính tràn vào phủ thành chủ, muốn được chứng kiến trận luận bàn này!. Diễn Võ trường, Phủ thành chủ. Trần Hi mang theo tỷ muội Đường Thi chạy tới. Các nàng vừa rồi đang đi dạo ở trong thành, nghe nói Trần Mục sắp luận bàn với đệ tử tông môn thì vội vàng chạy tới. Trên khán đài, chúng nữ tìm được vị trí, Đường Thi cười trêu ghẹo nói: "Sau khi Đường Trác thua bởi Tiểu Mục thì không còn mặt mũi nào để tới Hắc Thạch thành nữa.""Nghe nói biểu đệ muốn luận bàn với đệ tử của tứ đại tông môn ở Bắc Hoang, hai tên đệ tử tông môn kia bọn họ chắc chắn sẽ còn lợi hại hơn so với Đường Trác." Trong mắt Đường Diêu mang theo sự kích động. Trần hi cũng đang chờ mong, nàng ta còn chưa được chứng kiến Trần Mục xuất thủ lần nào, trước lúc nàng ta đi Hành Châu võ viện, Trần Mục còn đang học đứng trung bình tấn ở nhà, hiện tại đã là thiên kiêu nổi tiếng gần xa. Trần Mục giao đấu hai thiếu niên tông môn. Dân chúng xung quanh cũng không thể không kích động lên mà hò hét. Trong đó rất nhiều bách tính cảm thấy Trần Mục có thể thắng, bởi vì hắn là thiên kiêu tuyệt thế, chỉ có tiền bối cường giả mới cảm thấy Trần Mục rất khó để có thể thắng được trận này. Tới gần khu vực lôi đài, Lộ Tiểu Tiểu giọng dịu dàng hô: "Trần Mục đệ đệ cố lên a!"Mộ Lam cũng ra sức hô: "Trần Mục đệ đệ cố lên, ngươi là tuyệt nhất.""Tiểu Mục cố lên!"Đường Thi các nàng cũng ba miệng một lời. Nữ tử gần đó cũng đang hò hét cho Trần Mục, chỉ có Thủy Linh Linh là mặt mũi đang hiện đầy vẻ không phục, nàng ta la lớn: "Sư huynh cố lên."Trần hạo đứng ở bên cạnh cười ngây ngô nói: "Sau này bên cạnh Tiểu Mục chắc chắn sẽ có nhiều mỹ nữ như mây."Đường Diêu hùa theo nói: "Thiên kiêu giống như Tiểu Mục, sau này tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường a."Trần Hi và Đường Thi thì đều che miệng mỉm cười, đề tài này kéo tới có chút hơi xa, các nàng không tiếp nổi. Trên lôi đài. Mộ Đông Lưu nghiêm túc nói: "Luận võ luận bàn, điểm tới thì ngừng, cấm chỉ sử dụng sát chiêu."Ba người đều thành thật mà gật đầu."Mời đi."Trần Mục giơ trọng kiếm lên
Tiêu Nhiên và Triệu Phong thì nhìn nhau cười lạnh, bọn họ cũng không có tính toán ra tay, trên mặt mang theo nụ cười khinh thường, nói thật bọn họ cũng không có để Trần Mục vào mắt, nếu như không phải bách tính ồn ào, bọn họ chắc chắn sẽ không liên thủ với nhau. Thấy bọn họ không có ý định tiến công, Trần Mục kéo trọng kiếm lại, thân hình nhẹ như chim én. Trọng kiếm ma sát với lôi đài, vàng lên tiếng vang thanh thúy còn mang theo tia lửa. Lâm Trần có năng lực phân biệt rất mạnh, hắn kinh ngạc nói: "Xem ra thanh kiếm kia không nhẹ a."Trần Thiên Nam ở bên cạnh hắn, cười trả lời: "Có hơn ba trăm cân thôi."Muốn vung trọng kiếm theo ý mình muốn thì lực cánh tay ít nhất phải gấp mười lần trọng kiếm, Bạch Tố không thể không cảm khái nói: "Đứa nhỏ này không chỉ có thiên phú dị phẩm, hơn nữa sinh ra đã có thần lực, chắc là thể chất hiếm thấy nào đó."Lúc trước Thủy Linh Linh giao thủ với Trần Mục, cũng cảm nhận được lực lượng bá đạo nào đó. Thanh trọng kiếm này dài ngang với chiều cao của Trần Mục, lúc trước Trần Mục dùng kiếm gỗ đã tương đối lợi hại rồi, bây giờ sử dụng trọng kiếm thì càng kinh diễm hơn. Hắn cầm trọng kiếm chém về phía trước. Cách xa nhau mười mấy bước, hai luồng kiếm khí phân biệt chém về phía Tiêu Nhiên và Triệu Phong. Đây là Lục Trọng Lãng mà Triệu Phi Yên truyền thụ cho hắn, Trần Mục đã nắm giữ bộ kiếm kỹ này một cách hoàn mỹ, có thể biến hóa vị trí kiếm khí một cách tùy ý. Tiêu Nhiên và Triệu Phong vung kiếm đón đỡ. Khi bọn hắn bổ kiếm về phía kiếm khí, thân kiếm run rẩy kịch liệt, lực lượng đáng sợ đánh tới, hai người không còn dám khinh thường, vội vàng phóng thích khí tràng. Ở dưới sự gia trì của hai cỗ khí tràng cường đại, Tiêu Nhiên và Triệu Phong mới miễn cưỡng ổn định lại tư thế. Đám tiểu bối bị khí tràng của bọn họ trấn trụ. Trong mắt Trần Mục không một gợn sóng, hắn vung trọng kiếm đi tới, liên tục có kiếm khí hò hét mà ra, Tiêu Nhiên và Triệu Phong chỉ có thể vung kiếm đón đỡ. Kiếm khí xa không chỉ hai luồng như vừa rồi, đột nhiên có sáu luồng kiếm khí cùng lúc đánh tới. Ba luồng kiếm khí cùng lúc phóng tới Triệu Phong, hơn nữa đến từ các phương hướng khác nhau, một luồng kiếm trí chém về vị trí đầu, một luồng kiếm khí chém về vị trí chân, một luồng kiếm khí chém về vị trí eo, dọa tới Triệu Phong phải luống cuống tay chân. Tiêu Nhiên vội vàng quát lớn: "Kéo dài khoảng cách, chúng ta đánh từ hai mặt, không được cho hắn có cơ hội sử dụng kiếm kỹ ngay mặt."Hai người lập tức tách ra, Trần Mục quả nhiên dừng công kích lại, hiện tại ba người ở vào trên một đường thẳng. Trên khán đài bách tính liên tục kinh hô, Trần Mục vậy mà buộc bọn họ phải liên thủ. Trần Hi hoảng sợ nói: "Khí tràng của Tiểu Mục vậy mà không thua kém gì bọn họ, thật không thể tưởng tượng nổi."Bạch Tố khẽ gật đầu, tán dương: "Hắn đối với việc nắm giữ kiếm kỹ đã là xuất thần nhập hóa, thế mà có thể chơi kiếm khí thành đa dạng như vậy."Nếu như Triệu Phi Yên ở chỗ này thì cũng sẽ giật nảy cả mình, bởi vì nàng ta căn bản không có dạy Trần Mục sử dụng kiếm kỹ như vậy..
← Ch. 042 | Ch. 044 → |