Yến Hội Kết Thúc (2)
← Ch.329 | Ch.331 → |
Lạc Tinh Vân vừa cười vừa nói: "Tiểu hữu, Hoàng Kim gia tộc bọn ta là một trong những gia tộc mạnh nhất Huyền Châu, Lạc Vũ là tiểu công chúa của tộc ta, nàng rất ngưỡng mộ ngươi."
Lạc Vũ trốn ở sau lưng Lạc Huyền, dáng người nàng ta nhỏ nhắn xinh xắn, rất thẹn thùng, cũng không dám lộ mặt.
Lạc Huyền đã công nhận Trần Mục.
Ánh mắt Trần Mục bình tĩnh: "Ta một lòng luyện kiếm, không có ý nghĩ thế tục, các vị mời về đi."
Thiên kiêu chung quanh quăng tới ánh mắt bội phục, khó trách tiểu sư thúc cường đại như thế, hoá ra hắn không có dục vọng thế tục, một lòng luyện kiếm, bọn họ khắc sâu sự dẫn dắt, đều quyết định chặt đứt tơ tình.
Chỉ có Tần Nghê Thường đầy mặt ghét bỏ.
Nàng ta còn muốn đá Trần Mục hai cước.
Nếu không phải kiêng kị Khương Phục Tiên, thì nàng ta hận không thể công khai hôn ước của bọn họ, nhưng mà sau khi công khai, đoán chừng cũng chẳng có ai dám đoạt nam nhân với Khương Phục Tiên.
Cường giả và thiên kiêu Huyền Châu thất vọng rời đi, trước khi đi Võ Khinh Linh cười nói: "Trần Mục ca ca, hoan nghênh đến Chú Kiếm thành làm khách, gia gia của ta một lòng đúc kiếm, chắc chắn các ngươi sẽ nói chuyện hợp với nhau."
Trần Mục ngượng ngùng nhẹ gật đầu.
 xa xa truyền âm nói: "Trần huynh, suy nghĩ thật kỹ lời ta nói, nếu như hối hận, có thể thông qua truyền tống trận của Thánh Nguyên tông Hoàng Châu đến Huyền Châu tìm ta, ta ở trung bộ Huyền Châu, Thanh Hòa sơn trang."
Trần Mục không trả lời, bọn họ chuẩn bị quay về Lăng Vân tông, Lan Tương Ngọc và Mộc Lưu Huỳnh cùng đám trưởng lão Phượng các đích thân vui vẻ tiễn bọn họ rời đi.
Trên đường về tông, Trần Dĩnh rất nhanh đã chơi quen với Triệu Phi Yến, nàng ta và đám tiểu bối kết thành một khối, Trần Dao dựa vào ca ca ngồi im lặng, nàng ta nhỏ giọng hỏi: "Phục Tiên tỷ tỷ đâu?"
Trần Mục ôm bả vai tiểu muội, vừa cười vừa nói: "Phục Tiên tỷ tỷ rất bận."
Trần Dao nhìn Trần Mục, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc, trong mắt nàng ta lóe lên kim quang: "Ca ca, sau này muội cũng muốn trở thành cường giả giống như Phục Tiên tỷ tỷ."
"Ca ca tin muội."
Trần Mục chờ mong tiểu muội trưởng thành.
Ban đêm hôm ấy.
Lâm Diệu Ngữ quyết định bế quan tại Phượng Vẫn Tháp.
Nàng ta tới Phượng Vẫn Tháp, song huyết trì bốn phía chung quanh trong tòa tháp trong vắt thấy đáy: "Quả nhiên là phong cách của hắn, một giọt cũng không thừa."
Giống với tạo hóa địa của Táng Tiên địa, Lâm Diệu Ngữ có chút hối hận, nếu như mình không nóng nảy, tạo hóa của Phượng Vẫn Tháp chắc chắn sẽ thuộc về nàng ta, may mà nàng ta lấy được Niết Bàn Hô Hấp pháp hoàn chỉnh.
"Trần Mục, ta nhất định có thể đuổi kịp ngươi."
Ánh mắt Lâm Diệu Ngữ nóng bỏng, nàng ta vận Niết Bàn Hô Hấp pháp, Chân Phượng huyết mạch trong cơ thể đang xao động, nhiệt độ toàn thân đều đang tăng cao nhanh chóng.
Thuyền tiên xuyên thẳng qua hư không, bức chắn đặc thù bảo vệ thiên kiêu cùng cường giả trên thuyền tiên, mọi người bỗng nhiên cảm nhận được hàn ý, chẳng biết từ lúc nào, Khương Phục Tiên xuất hiện, thân nàng ta mặc váy dài chạm đất trắng như tuyết, tóc bạc lay động, thuyền tiên trở nên yên tĩnh.
Hư không tăm tối bao la.
Bên trên thuyền tiên có Thủy Tinh thạch phát sáng, ánh sáng mạnh mẽ, nhưng lại không thể chiếu sáng được hư không, Khương Phục Tiên đột nhiên xuất hiện ở nơi này, xé rách không gian, vượt qua hư không, sức mạnh cường hãn như thế này, tất cả thiên kiêu cùng cường giả lão bối Huyền Châu đều sợ mất mật.
"Khương tông chủ!"
Toàn bộ thiên kiêu cùng cường giả lão bối ở xung quanh đều hành lễ, thái độ tất cung tất kính.
Trong mắt bọn họ mang theo hoảng sợ.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Tiếng dữ của Khương Phục Tiên truyền xa, từng giết Kiếm Tiên còn cả thiên kiêu Tiên giới, mọi người nhìn thấy nàng ta liền sợ hãi, nàng ta đột nhiên xuất hiện ở đây, khiến cho tất cả mọi người trên thuyền tiên đều lạnh sống lưng, toàn thân run rẩy.
Những thiên kiêu vốn đang ngồi kia đều đứng lên, không có người nào dám làm càn ở trước mặt nàng ta.
"Các ngươi có quan hệ với thế lực của Tiên giới không?" Giọng nói của Khương Phục Tiên thanh u.
Nghe thấy câu hỏi của Khương Phục Tiên.
Các cường giả Huyền Châu nhao nhao quỳ xuống, đám thiên kiêu cũng bị dọa sợ quỳ trên mặt đất cúi đầu, đều không dám ngẩng đầu nhìn Khương Phục Tiên.
Khương Phục Tiên khẽ nhíu mày, vậy mà tất cả đều có quan hệ với thế lực của Tiên giới, nàng ta nhìn thấy Thẩm Thi Âm cùng bà lão ở cách đó không xa đi về hướng bọn họ.
Đối mặt với uy áp mạnh mẽ của Khương Phục Tiên, bà lão quỳ bịch trên mặt đất, chỉ có Thẩm Thi Âm vẫn mang theo kiêu ngạo, nàng ta đến từ Thái Thanh Tiên Cung, từ khi còn rất nhỏ đã được đưa đến nơi này, trời sinh mang theo cảm giác ưu việt.
Lúc Khương Phục Tiên bước đến trước mặt, Thẩm Thi Âm duy trì trấn định, cao ngạo nói: "Ta..."
Bốp!
Thẩm Thi Âm bị tát.
Khương Phục Tiên không có động thủ, mà dùng linh lực để đánh, Thẩm Thi Âm ngã ngồi trên đất, nàng ta bụm mặt, khóe miệng đầy máu, đầu ong ong, khuôn mặt xinh đẹp đều sắp nứt ra: "Tại sao lại đánh ta?"
Bà lão quỳ xuống trước mặt Khương Phục Tiên, khẩn cầu: "Khương tông chủ, nàng vẫn còn là trẻ con, nếu như có đắc tội, vẫn xin ngài trừng phạt ta."
Thiên kiêu Huyền Châu đều đang run lẩy bẩy, bọn họ sợ bị liên luỵ, rất nhiều gia tộc ở trong đó đều đến xem Trần Mục, cũng không muốn trêu chọc tới Khương Phục Tiên.
Trên mặt Khương Phục Tiên mang theo hàn sương, bọn họ đến Phượng các không chịu an phận, đào chân tường không nói, còn nói xấu nàng ta ở trước mặt Trần Mục, bây giờ lại còn hỏi lý do.
Thẩm Thi Âm nghĩ đến Long Ngạo Trần, nàng ta cuối cùng không cao ngạo nổi nữa, quy củ quỳ gối trước mặt Khương Phục Tiên, dập đầu trên đất, cả người đều đang run rẩy.
Nàng ta nhìn thiên kiêu nhân gian như con kiến.
Bà lão vội vàng trả lời, Thái Thanh học viện là đạo thống mà Thái Thanh Tiên Cung thiết lập tại nhân gian, dùng để bồi dưỡng thiên kiêu có thiên phú dị bẩm ở nhân gian.
Khương Phục Tiên nhìn về phía Thẩm Thi Âm: "Ta cần thuyền tiên, có thể cho ta mượn sử dụng không?"
"Có thể."
Thẩm Thi Âm cuống quít dập đầu.
← Ch. 329 | Ch. 331 → |