Tru Tiên (2)
← Ch.282 | Ch.284 → |
Bên trong nghị sự đường, Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Hồng Minh tổng bộ đã bị ta phá hủy, cao tầng cũng đã bị thanh lý. Hiện tại Hồng Minh không có thành tựu, nhưng dư nghiệt Hồng Minh vẫn còn đó, năm đại gia tộc Hồng Châu cũng vẫn còn tồn tại. Lần này cần phải xử lý hết sạch sẽ."
Tuy rằng cường giả các tông Hoang Châu ở Hồng Châu, nhưng muốn hoàn toàn diệt trừ được Hồng Minh, còn phải xảy ra ác chiến.
"Tần sư muội, ngươi liên lạc với các tông Hoang Châu, chuẩn bị tiếp quản Hồng Châu, thanh trừ dư nghiệt Hồng Minh."
"Vâng."
Tần Nghê Thường vội vàng gật đầu.
Khương Phục Tiên tiếp tục hạ lệnh: "Tằng trưởng lão, ngươi dẫn theo trưởng lão và tiểu bối Kiếm Vương đi đến Hồng Châu trước."
"Đã rõ."
Tằng Trường Sinh trịnh trọng đáp.
Biểu cảm của các trưởng lão ở đây vô cùng kích động, gốc đại thụ Hồng Minh này ngã xuống. Các thế lực đối địch của Lăng Vân tông ở tại Hồng Châu và Hoang Châu đều đã bị tiêu diệt, Lăng Vân tông trở thành thế lực mạnh nhất hai châu. Nhất định tương lai sẽ có cơ hội xưng bá vạn vật đại lục.
Khương Phục Tiên nhắc nhở: "Không thể lạm sát kẻ vô tội, sau khi quét sạch được dư nghiệt Hồng Minh liền lui về Hoang Châu."
Tất cả trưởng lão có mặt ở đây đều gật đầu.
...
Sau khi hội nghị kết thúc.
Tần Nghê Thường tìm được Trần Mục.
"Tần sư tỷ, đệ nghe nói có Kiếm Tiên giáng xuống Lăng Vân tông, cuối cùng lại bị sư tôn đuổi đi."
Trong mắt Tần Nghê Thường mang theo sự kiêu ngạo: "Ba vị Kiếm Tiên đồng thời giáng xuống Lăng Vân tông, khiến cho sư tỷ cảm thấy vô cùng hoảng sợ, cũng may có sư tôn ở đó."
Trong mắt Trần Mục hiện lên sự kính nể.
"Lần này Khương sư tỷ cũng chém giết Kiếm Tiên, đệ rất hy vọng đến ngày có thể sánh vai cùng với Khương sư tỷ và sư tôn." Trong mắt Trần Mục hiện lên ý chí kiên cường.
Biểu cảm của Tần Nghê Thường trở nên khiếp sợ, Khương Phục Tiên lại giết chết Kiếm Tiên, cộng thêm Kiếm Tiên ở sơn mạch Táng Tiên, nàng ta đã giết chết ba vị Kiếm Tiên, thật đáng sợ!
"Tiểu sư đệ, nhất định đệ có thể, hiện tại đệ còn trẻ sau này nhất định có thể lợi hại hơn so với sư tôn." Những lời Tần Nghê Thường cũng không phải thổi phồng, Trần Mục còn trẻ. Với độ tuổi như thế đã có thực lực giết chết lớp người già Kiếm Thánh. Nếu như qua hơn trăm năm nữa, nhất định có thể bước lên được đỉnh cao của phàm trần.
"Tiểu sư đệ."
"Sư tôn bảo chúng ta đi một chuyến."
"Hiện tại chúng ta đi thôi."
Trần Mục đi theo Tần Nghê Thường đi đến Trích Tinh phong trước, Khương Phục Tiên thì quay trở lại Lăng Vân phong.
Trích Tinh phong.
Tô Mân đang uống trà.
"Sư tôn."
"Các ngươi lại đây ngồi đi."
Trần Mục và Tần Nghê Thường cùng ngồi bên cạnh Tô Mân.
Gương mặt Tô Mân hiện lên nụ cười hiền lành: "Lần này có Kiếm Tiên đến gặp vi sư, bọn họ còn mang theo lễ vật, nhưng vi sư không dùng được, các ngươi cứ cầm đi đi."
Ông ta lấy ra những tài nguyên đã lấy được.
Trong mắt Tần Nghê Thường hiện lên vẻ khiếp sợ.
Những thứ tài nguyên đó đều là báu vật vô giá.
Thánh dược và thánh đan đều là những vật hiếm lạ ở Lăng Vân tông, càng không cần nói đến tiên dược và tiên dịch.
Tô Mân chưa bao giờ nhận tài nguyên từ tông môn, ngày thường chỉ ngộ đạo không tu luyện, trên người cũng không có tài nguyên. Lúc Trần Mục bái sư cũng chỉ tặng cho ông ta kiếm văn ngọc bội.
Tiên dược và tiên dịch được chia ra làm hai, Tô Mân cũng không xem nặng xem nhẹ bên nào hơn. Ông ta đưa tài nguyên đã được chia làm hai cho Trần Mục và Tần Nghê Thường.
"Cảm ơn sư tôn." Trần Mục và Tần Nghê Thường đồng thời khom người cảm tạ, bọn họ nhận lấy tài nguyên.
Tần Nghê Thường lấy ra một phần đưa cho Trần Mục: "Tiểu sư đệ, sư tỷ dùng không hết, cái này cho đệ đó."
"Sư tỷ, tỷ cứ giữ những thứ này lại đi, tài nguyên trên người của đệ cũng đủ dùng rồi." Trần Mục cười, uyển chuyển cự tuyệt.
Tần Nghê Thường cũng không cưỡng cầu, nàng ta còn có hai đồ đệ, cũng muốn chia cho bọn họ một chút tài nguyên.
Trần Mục nhìn về phía Tô Mân: "Sư tôn, ngài có thể nói ngài làm như thế nào mà có thể đối phó được với Kiếm Tiên không?"
Tô Mân nói lại đơn giản tình huống lúc đó, trong mắt Trần Mục tràn đầy sùng bái, hắn muốn trở thành một cường giả như sư tôn vậy. Trong mắt Tần Nghê Thường đầy vẻ kiêu ngạo.
Trần Mục cũng kể lại chuyện tấn công bên Thanh Đồng thành, trận chiến kia vô cùng kịch liệt. Suýt chút nữa Khương Phục Tiên và Trần Mục đã cùng nhau ngã xuống tại Thanh Đồng thành.
Tần Nghê Thường nghe mà trong lòng cảm thấy run sợ.
Tô Mân cũng không thấy kinh ngạc, cười nói: "Các ngươi phải nỗ lực đuổi theo Khương sư tỷ."
Trần Mục cười gật đầu.
Tần Nghê Thường chỉ có thể mong chờ tiểu sư đệ.
Sau khi nói chuyện phiếm xong, Trần Mục đi vào Lăng Vân phong, vị hôn thê đang ở trong phòng bếp chuẩn bị điểm tâm: "Sư tỷ, tỷ có muốn quay trở về cùng với đệ hay không?"
Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu: "Dù nói như thế nào thì sư tỷ cũng là tông chủ, Lăng Vân tông có rất nhiều chuyện cần tỷ phải xử lý. Trước hết đệ cứ trở về nhà trước đi, chờ đến khi sư tỷ có thời gian nhàn rỗi sẽ đến tìm đệ."
"Sư tỷ, để đệ giúp tỷ." Trần Mục cười gật đầu, hắn giúp vị hôn thê chuẩn bị điểm tâm.
Làm xong điểm tâm, Trần Mục liền chuẩn bị rời đi. Hắn cần phải trở về Hắc Thạch thành cùng qua sinh thần với muội muội: "Sư tỷ, đệ phải đi về trước."
Khương Phục Tiên nhướng mày: "Tiểu sư đệ, không phải đệ muốn ôm sư tỷ ngủ sao, ngày mai trở về đi."
Trên gương mặt xinh đẹp của Khương Phục Tiên hiện lên ý cười: "Tu luyện cho thật tốt, đừng để cho sư tỷ chờ lâu."
"Đệ sẽ cố gắng."
Trần Mục vẫy tay với Khương Phục Tiên.
Khương Phục Tiên nhìn theo Trần Mục rời khỏi Lăng Vân tông, nàng ta dẫn theo cường giả Lăng Vân tông đi đến Hồng Châu một lần nữa. Lần này phải thu thập sạch sẽ những tên dư nghiệt Hồng Minh.
← Ch. 282 | Ch. 284 → |