Trảm thánh (1)
← Ch.230 | Ch.232 → |
Quanh thân của Ngụy Diễm xuất hiện một ngọn lửa rực rỡ, trên bầu trời đều nhiễm một màu đỏ. Hắn ta nghiêm túc, thánh kiếm cũng bị nhiễm ánh lửa hừng hực.
"Thật sự là một cơ thể biến thái!"
"Năng lực của tiểu sư thúc Lăng Vân tông rất khủng bố, nhưng cường giả Kiếm Thánh còn có thêm bản mệnh kiếm, năng lượng đạt được có thể tăng thêm gấp mấy chục lần."
"Thì ra vừa nãy Ngụy Diễm cũng không thực sự nghiêm túc."
Mọi người đều cảm thấy Trần Mục sẽ không chiếm được lợi thế.
Dưới sự cộng thêm năng lượng cuồn cuộn của bản mệnh kiếm, lực lượng của Ngụy Diễm được tăng lên gấp bội. Ánh lửa cao ngút trời, không gian xung quanh đều chấn động.
Dục Ảnh giao phong cùng với hai vị lão Kiếm Thánh, thực lực của hắn ta rất mạnh, thậm chí còn chiếm được thế thượng phong. Hai vị Kiếm Thánh chỉ có thể cố hết sức giữ chân hắn ta.
Bạch Thanh Hoan và Cung Uy Nhuy đánh nhau ở ngay chính diện chiến thuyền. Hai bóng dáng như lưu quang đan xen nhau, kiếm quang của hai người dừng lại trên sơn mạch Táng Tiên, khiến cho núi cao mấy trăm trượng bị đóng băng.
Trên chiến thuyền. thiên kiêu và cường giả các tông đều nhìn về phía bên phải, cách đó không xa chính là hướng Trần Mục và Ngụy Diễm đang chiến đấu với nhau.
Lâm Diệu Ngữ có thể cảm thấy trên người Trần Mục có dao động đặc thù, đó chính là Hô Hấp pháp cấm kỵ mà Phượng các cũng không có, phiên bản hoàn chỉnh của Niết Bàn Hô Hấp pháp.
Huyết mạch của nàng ta có chút quan hệ với sự truyền thừa của Niết Bàn Hô Hấp pháp nhưng không được hoàn chỉnh.
Thông qua hô hấp là có thể ngưng tụ được hình ảnh thật của phượng. Trong mắt nàng ta hiện lên sự ganh tị, tay nhỏ của nàng ta không tự giác được nắm chặt lại, vô cùng muốn có được Niết Bàn Hô Hấp pháp.
Ánh mắt của Hỏa Mị mang theo vẻ sùng bái, nhữn. Thiên kiêu gần đó đều không cảm thấy Trần Mục có thể thắng, chỉ có duy nhất nàng ta tin tưởng Trần Mục có thể chiến thắng Ngụy Diễm.
Tiểu bối Lăng Vân tông vô cùng khẩn trương.
Ngụy Diễm là lão Kiếm Thánh, cho dù ban đầu Trần Mục kinh diễm đến như vậy, nhưng hiện tại hắn đối mặt với Kiếm Thánh, khoảng chênh lệch giữa hai người vẫn rất khó để bù vào.
Tiểu Bạch mở to đôi mắt sáng ngời, nó nhìn chằm chằm vào Trần Mục đang chiến đấu trên không trung.
Tiểu Hắc vẫn còn ngủ nướng trong lòng ngực của Triệu Tư Tư, Tiểu Bạch đưa tay tát một cái cho nó tỉnh. Lần nãy Tiểu Hắc cũng không đùa giỡn cùng với Tiểu Bạch, hai con mèo đều nhìn thân ảnh tỏa sáng trên trời cao.
Rất khó để Lý Thanh Lưu tin rằng Trần Mục có thể chiến thắng được Ngụy Diễm, nhưng ông ta vẫn tin tưởng trên người Trần Mục có át chủ bài bảo mệnh.
Ông ta nhìn xung quanh, không hề có một cường giả nào đang đến gần. Theo lý thuyết, lúc này hẳn phải có chi viện của Lăng Vân tông mới đúng.
Trên bầu trời.
Thanh kiếm của Trần Mục và kiếm của Ngụy Diễm lại va chạm vào nhau một lần nữa, không gian chấn động, khuếch tán thành từng vòng gợn sóng, hai thanh kiếm không ngừng va chạm vào nhau.
Những tiểu bối xung quanh đều cảm thấy khiếp sợ.
Đối mặt với Kiếm Thánh đỉnh cao, vậy mà Trần Mục lại có thể dựa vào năng lực của chính mình để chiến đấu chính diện cùng với hắn ta.
"Quái vật."
"Hắn vậy mà lại có thể chống chọi với Kiếm Thánh."
Thanh Vân kiếm của Trần Mục có thể áp chế được năng lượng của đối thủ, thân thể của hắn đã siêu phàm thoát tục. Sau khi Bá Đạo Kiếm Ý và Chân Long Huyết Mạch được thêm vào thì việc chiến đấu chính diện đối với hắn hoàn toàn không có bất kỳ áp lực nào cả.
Trần Mục và Ngụy Diễm đã giao đấu với nhau hơn mười mấy chiêu kiếm.
Biểu cảm của Ngụy Diễm căng thẳng.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Hắn ta biết sức mạnh của Trần Mục rất khủng bố, trong nháy mắt lui về phía sau kéo ra một khoảng cách vừa đủ, thánh kiếm trong tay tỏa ra kiếm quang sáng lạn.
Ngụy Diễm thấy sức mạnh không đủ, hắn ta trực tiếp phóng thích kiếm kỹ, kiếm quang đáng sợ phá không mà đến. Trần Mục bình tĩnh sử dụng Ảnh Vô Tung tránh thoát.
Nhóm tiểu bối hoàn toàn không có cách nào thấy rõ được động tác của Trần Mục, ngay cả những cường giả tiền bối cũng chỉ có thể miễn cưỡng theo kịp, dạng kiếm kỹ di chuyển này quá khó để lý giải.
Cũng chỉ có cường giả kiếm thánh mới có thể phản ứng lại được.
Ngụy Diễm lập tức vung kiếm về phía vị trí mà Trần Mục xuất hiện, mỗi đạo kiếm quang đều nhanh như chớp, lửa đỏ của kiếm quang đủ để đánh nát núi cao.
Trần Mục cũng không tiếp tục trốn tránh, trên không trung vang lên tiếng rồng ngâm, nghe đinh tai nhức óc.
Toàn bộ tiểu bối Lăng Vân tông đều hưng phấn hẳn lên, đó chính là Long Ngâm Kiếm Thế của Trần Mục, hắn đang muốn phản kích.
Trên chiến thuyền, Hổ Khiếu Lâm khó có thể thấy rõ được động tác của Trần Mục. Nếu như thật sự quyết đấu, hắn ta sẽ bị hạ gục trong nháy mắt, sống lưng không khỏi cảm thấy ớn lạnh.
Vốn dĩ ban đầu nhó. Thiên kiêu không xem trọng Trần Mục, nhưng hiện tại bọn họ đều cảm thấy Trần Mục có cơ hội chiến thắng.
Trần Mục tập trung tất cả lực lượng, ngưng tụ thành Tam Thiên Long Vũ, vô số kim sắc hỏa diễm vây xung quanh người hắn, Ngụy Diễm không cho hắn cơ hội để xuất kiếm.
Ngụy Diễm vung kiếm thêm một lần nữa.
Trong nháy mắt kiếm quang của hắn ta xuất ra.
Trần Mục sử dụng Ảnh Vô Tung, ngay lập tức hắn đã xuất hiện sau lưng Ngụy Diễm. Hắn nhanh tay chuyển kiếm, mười tám đầu Kim Long khổng lồ gào thét lao ra.
Mỗi đầu Kim Long đều dài hơn mười trượng, cảnh tượng đó nhìn có chút hùng vĩ. Ngay cả Long Võ cũng cảm thấy rung động, hắn ta có một loại ảo giác là Chân Long hiện thế.
Ngụy Diễm rống giận.
Toàn thân hắn ta bộc phát ra ánh lửa cường đại, giống hệt như núi lửa đang sôi trào. Kim Long xung quanh đều bị Ngụy Diễm bắn vỡ, nhưng đây cũng chưa phải là kết thúc.
Tiếng sấm sét vang lên.
Kiếm Kỹ Chư Thần, Kinh Thần.
← Ch. 230 | Ch. 232 → |