Bị Cắm Sưng Lên
← Ch.47 | Ch.49 → |
"A"
Tạ Ung đau đớn thét lên một tiếng, song anh chẳng quan tâm nơi mình bị vⓤ_ố_ⓣ ν_𝖊 ԁâ.m loạn, hơi thở anh trở nên nặng nề, chỉ mãi mê ôm chặt Từ Thu q𝖚-ấ-𝐧 զ-⛎-ý-† triền miên.
Không biết có phải do tác dụng của tình dục hay không, nhiệt độ xung quanh tăng đột ngột, hết sức mờ ám, tiếng 𝐭𝖍-ở 🅓-ố-🌜 hồng hộc giống như thuốc 𝐤íⓒ.♓ 𝖙𝖍í.c.h, Tạ Ung lại bị Từ Thu đẩy ngã xuống giường, sau đó cô dùng tư thế cưỡi ngựa vòng hai chân qua người anh.
Cô nằm sấp xuống, nửa thân trên hình thành một đư-ờ-𝓃-g 𝐜𝖔ռ-g Ⓜ️ề-ⓜ ɱ-ạ-ⓘ. Một tay Tạ Ung ghì chặt eo Từ Thu, một tay mò vào vạt áo cô chạm vào da thịt ⓜ-ề-m Ⓜ️ạ-ï, đầu ngón tay nhẹ nhàng 🎋_í𝐜_♓ ✞_𝐡í_🌜_♓ khiến Từ Thu run lên, không thể nào kiềm chế, cách lớp quần áo, hạ thể cô cũng tiết 𝖉·â·𝐦 dịch.
Cô nhìn thấy hai má Tạ Ung đỏ hây hây, bình thường chàng trai cứng nhắc nghiêm túc muốn c♓ế*✞, thế nhưng một khi đã ⓛ.ê.n 🌀.ℹ️ư.ờ.n.ℊ, gương mặt và cơ thể anh luôn thành thật nhất.
Từ Thu vốn chỉ muốn trêu chọc Tạ Ung, tối qua làm lâu như vậy, bên dưới của cô bị cắm đến nỗi sưng lên, nhưng không biết tại sao, nhìn thấy dáng vẻ và biểu lộ Tạ Ung sau khi độ.ռ.🌀 ✝️.ìn.ⓗ, cô lập tức mất khống chế, muốn đè anh ra làm, muốn bị anh cắm, muốn bị anh cọ sát vào nơi sâu nhất, muốn nghe tiếng anh rên.
Muốn gần ↪️.♓.ế.ⓣ, mọi liêm sỉ đều vứt ra sau đầu.
Quả thật có thể nói Tạ Ung đã mở khóa bản chất nghiện tình dục trong người Từ Thu.
Còn đối với Tạ Ung mà nói, chẳng cần Từ Thu ăn sạch anh, chỉ cần bị cô chạm nhẹ một cái, thậm chí không được tính là chơi đùa, anh cũng đã cứng đến nổi khó chịu.
Tạ Ung vói đầu lưỡi vào khoang miệng Từ Thu, thè lưỡi 𝐥❗●ế●Ⓜ️ hàm răng trên của cô. Từ Thu bị 𝖑ⓘế-𝐦 đến mất hồn, cô đẩy Tạ Ung ra, nhấc chân 𝒸*ở*1 🍳⛎*ầ*ռ mình, sau đó lại kéo khóa quần Tạ Ung xuống. Vật nam tính thô to đã cương lên, đội đũng quần thành đ●ườ●𝓃●🌀 ⓒο𝖓●🌀 mê người, gần như Từ Thu chỉ cần giật mép quần lót một cái, côn th*t nóng hổi sẽ giật bắn ra.
◗ụ●ⓒ ѵ●ọ●п●🌀 giống như mãnh thú thoát khỏi lồng giam, chi chít gân xanh ngoằn ngoèo bao quanh thân gậy màu tím sẫm, vừa tiếp xúc với không khí mát mẻ bên ngoài bèn kích động run lên mấy cái, ngóc đầu thẳng tắp, lỗ nhỏ trên quy đ*u mượt mà còn rỉ ra một giọt dịch nhầy màu trắng đục. Từ Thu cong đầu gối nhấc 〽️ô_𝓃_ɢ lên, hạ thể ԁ.â.m đ.ã𝐧.𝐠 nhắm ngay côn th*t Tạ Ung, cô nhẹ nhàng thở ra: "Ⓒ.ắ.〽️ ѵà.o đi... Ướt đẫm rồi..." Nói xong, cô cúi đầu vén đáy quần lót mỏng manh sang một bên, để lộ hoa huy*t lầy lội ẩm ướt đầy d-â-𝖒 mỹ.
Ánh mắt Tạ Ung nóng như lửa, anh nhìn thẳng vào chỗ ấy, sau đó chống khuỷu tay nâng nửa thân trên dậy, tiếp theo anh duỗi hai ngón tay cắ·ɱ ✔️·à·𝐨 hoa huy*t Từ Thu.
Hoa huy*t yếu ớt non mềm tối qua suýt chút nữa đã bị anh cắm nát, Tạ Ung đã bôi thuốc tiêu sưng mát lạnh, nhưng vẫn còn một chút sung đỏ chưa tiêu hết, lúc này anh dùng ngón tay chọc ngoáy vào như vậy, Từ Thu cảm thấy một luồng κ●𝒽●⭕●á●ℹ️ 𝒸ả●ⓜ tê dại truyền ra từ cửa huyệt.
Tuy đã bị ⓓ_ụ_𝒸 𝐯_ọ𝖓_ⓖ thiêu đốt sắp hóa thành tro, song Tạ Ung vẫn hết sức nhẫn nại, lực hai ngón tay 𝒸ắ·Ⓜ️ và·𝐨 𝖗ú_𝖙 𝓇_ⓐ cũng hết sức nhẹ nhàng nâng niu, "... Còn đau không?" Anh hỏi, ánh mắt khóa chặt trên từng thay đổi nhỏ nhất trên mặt Từ Thu.
Từ Thu bị 🎋í𝒸●♓ 🌴●♓í●𝖈●𝒽 đến nỗi đầu óc lâng lâng bay bổng, có điều cô vẫn chủ động trầm eo xuống nuốt trọn ngón tay Tạ Ung, giọng nói mang theo tiếng rê-ⓝ 𝓇-ỉ rất nhỏ: "Không đau... Hết đau lâu rồi..."
Được cho phép, Tạ Ung mới yên lòng, tay anh dời sang tiểu hạch to tròn sung mãn bên trên cửa huyệt, thịt lồi mẫn cảm bị nghiền ép chà sát trêu đùa mấy cái, khiến mật dịch tuôn ra khỏi cửa huyệt càng nhiều hơn nữa, phải nói là tuôn ào ào như suối.
Nhân lúc Từ Thu đang bay bổng vì 𝐬●ư●ớn●ⓖ, Tạ Ung vội mang bao vào, tiếp theo anh nhấc eo Từ Thu lên rồi từ từ thả ra cho cô ngồi xuống, tiểu huyệt ԁâ_ⓜ đã𝖓_𝖌 cũng chậm rãi căng ra, nuốt quy đ*u màu đỏ sậm của anh vào từng chút từng chút một, cho đến khi nuốt trọn côn th*t từ ngọn đến gốc.
Anh thở hắt ra một hơi, hai tay không khống chế được nâng eo Từ Thu lên rồi hạ xuống, chậm chạp cắ_〽️ 𝖛à_𝖔 ⓡ_ú_𝐭 𝐫_𝖆.
"A..." Từ Thu không chịu nổi, tiếng r·ê·𝐧 г·ỉ vụn vặt tràn ra khỏi miệng, mang theo chút âm mũi khàn khàn.
Bên trong hoa huy*t vô cùng trơn ướt, vách thịt non cũng hút côn th*t nhiệt tình, mỗi lần anh 𝐜_ắ_𝐦 𝐯_à_𝐨, 🎋♓𝖔á●ⓘ cả●𝐦 ngập trời từ côn th*t nhanh chóng lan rộng khắp toàn thân, Tạ Ung cảm thấy xương cụt tê rần, hận không thể chôn côn th*t trong hoa huy*t cả đời không ra ngoài.
Anh trẻ tuổi đầy sức sống, nhiều 𝒽a_ɱ m𝐮_ố_п, ánh mắt nhìn Từ Thu vô cùng dịu dàng cùng mê muội, đuôi mắt đỏ rực vì tình dục, tiếng †𝐡·ở 🅓·ố·𝐜 nặng nề.
Tuy nhiên anh vẫn rất quan tâm cảm xúc Từ Thu, tốc độ cắm không quá nhanh, côn th*t chậm rãi đâ·Ⓜ️ ✔️·à·𝑜 trong, quy đ*u chạm cửa tử cung anh mới lùi ra một nửa, cứ tuần hoàn như thế. Không giống trước đây, đại khái do số lần â●п á●i quá ít, cho nên anh giống như sói đói, kịch liệt xâm chiếm cô.
Nhưng mà, 👢-à-Ⓜ️ t-ìⓝ-ⓗ nhẹ nhàng thế này, lại có một loại κ●♓𝖔á●i ↪️●ả●ⓜ khác biệt, Tạ Ung có thể cảm nhận được từng nếp uốn mẫn cảm bên trong hoa huy*t Từ Thu, chỉ hưởng thụ ⓚ*𝐡*𝑜*á*❗ 𝐜ả*m bị đè ép xoắn nhanh thôi đã rất s_ư_ớ𝖓_ℊ.
Tuy thiếu chút kịch liệt tê dại nhưng tiếng nước 𝖉â_𝖒 mỹ vẫn không hề nhỏ, tư thế này làm anh ⓧ-â-ⓜ ռ𝐡-ậ-ρ được sâu hơn, toàn thân Từ Thu như nhũn ra, ⓚ𝖍o●á●❗ ⓒả●Ⓜ️ tới ào ạt, dấu hiệu cao trào khiến cô hoa mắt chóng mặt.
Từ Thu vô thức ôm Tạ Ung, say mê ♓ô●ⓝ lên môi anh bày tỏ cơn 𝒸ự●c 𝖐𝐡●🔴á●❗, sau đó còn dâng bầu nhũ đang lắc lư với biên độ nhỏ vào miệng Tạ Ung, cuối cùng cất giọng run run:
"Tạ Ung... Nhanh lên, tôi sắp... A..."
Côn th*t vừa thô vừa to của chàng trai đúng lúc 𝐜ắ*〽️ ✔️*à*🔴 chỗ sâu nhất, chỉ còn lại một đoạn ngắn bên ngoài, cặp túi ngọc căng tròn dính đầy thủy dịch của hai người, đ.â.〽️ đãng lắc lư.
Tạ Ung biết Từ Thu sắp cao trào, anh không nhẫn nại thêm nữa, anh nhanh chóng rút côn th*t ra rồi nặng nề đâ·ⓜ trở vào, tiết tấu mạnh mẽ, ♓·𝖚·n·🌀 ♓·ă𝓃·🌀 ռ●🌀●hⓘề●𝖓 ná●𝐭 nơi mẫn cảm nhất.
"Phụt phụt, phụt phụt..." Động tác ra nhanh vào nhanh không ngừng nghỉ một giây nào, giống như đóng cọc.
Từ Thu bị cắm đến tê liệt, hai tay cô níu chặt mái tóc đen dày của Tạ Ung, cả bắp chân, eo lưng đều 𝐫⛎·ⓝ 𝐫ẩ·y.
"A..."
" Từ Thu 𝖗υ_𝐧 𝓇ẩ_𝖞 tiết d*m thủy, tiếng 𝐫*ê*ⓝ 𝓇*ỉ cao vút, toàn thân tỏa ra mùi thơm ngọt ngấy của tình dục.
Sung ⓢướп·🌀 đến phát điên, Từ Thu từ từ nhắm hai mặt lại tựa vào tai Tạ Ung, hưởng thụ dư vị sau cơn ⓒ_ự_c 🎋_♓oá_𝐢. Tạ Ung tạm thời dừng mọi động tác, vừa cao trào xong, từng thớ thịt non mẫn cảm chen lấn hút chặt vật nam tính của anh.
Anh ✝️_ⓗ_ở 🅓ố_🌜 đầy áp lực, đưa tay vuốt lại mái tóc dài mướt mồ hôi xõa tung sau lưng Từ Thu, sau đó 𝒽ô.𝐧 lên vầng trán trơn bóng của cô một cái.
Trong phòng ấm áp yên tĩnh, bên ngoài mây mù dày đặc, mặt trời dần ngả về Tây.
← Ch. 47 | Ch. 49 → |