Vay nóng Tinvay

Truyện:Bẫy Mùa Hè - Chương 004

Bẫy Mùa Hè
Trọn bộ 132 chương
Chương 004
Ý dâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-132)

Siêu sale Shopee


Lúc tan học, Đại Âm muốn ăn kem, Trần Nghiêu cũng cảm thấy nóng nên cùng cô ấy đi căng tin của trường.

Có rất nhiều người trong căng tin, hầu hết mọi người đều xếp hàng trước tủ đông.

Đại Âm cầm lấy một que kem, Trần Nghiêu vừa nhìn, liền chọn lấy một que màu xanh lục.

Kem mát lạnh tan trong miệng, xua đi bao nhiêu nóng bức khó chịu.

Cả hai vừa trò chuyện vừa ăn kem, đi dạo dưới bóng mát của hàng cây giữa sân cỏ.

Trần Nghiêu ném que kem đã ăn xong vào thùng rác, có một quả cầu lông bay về phía này và rớt xuống chân cô.

"Này bạn học! Giúp tôi ném nó tới đây, cảm ơn!" Cách đó không xa, một nam sinh da ngăm đang vung vợt.

Đại Âm vẫn đang cầm que kem nên Trần Nghiêu phải cúi xuống nhặt quả cầu lông và ném nó đi.

Nam sinh bắt lấy quả cầu và ném cho những người khác, sau đó xoay người đi về phía họ.

"Cảm ơn bạn học, cậu học lớp nào vậy? Tôi hình như đã nhìn thấy cậu."

Nam sinh này có chút mạnh mẽ, ánh mắt cậu ta nhìn chằm chằm vào Trần Nghiêu khiến cô hơi khó chịu.

Cô lùi lại nửa bước: "Không cần cảm ơn. Tạm biệt."

Đại Âm cũng nhận ra người này tám phần đánh rơi cầu là có chủ đích.

Cô nắm tay Trần Nghiêu và bước đi thật nhanh: "Biết ngay mà. Một cái cớ hoàn hảo để bắt chuyện..."

Nam sinh nhìn bóng lưng của Trần Nghiêu, nhếch khóe miệng cười ranh mãnh.

"Như thế nào rồi? Đã hỏi được chưa?" Những người bạn khác chạy đến nhao nhao hỏi chuyện.

"Vẫn chưa."

Người bạn bên cạnh khịt mũi: "Trông thật thuần khiết, rất khó đối phó nha."

Nam sinh da ngăm đưa lưỡi chạm vào má, cười xấu xa: "Mày thì biết cái gì!"

Buổi chiều, lớp thể dục.

Giáo viên thể dục tổ chức cho học sinh lớp 11-11 đứng thành hàng để luyện tập thể dục nhịp nhàng, Trần Nghiêu đứng giữa hàng thứ hai, đang theo dõi động tác của giáo viên để làm theo.

Sau khi học một động tác, giáo viên thể dục yêu cầu từng hàng thực hiện từng động tác một.

Vào lúc này, một vài học sinh nam ở rìa sân cỏ đang nhìn sang đây.

Đến lượt hàng của Trần Nghiêu.

Bộ đồ thể thao mùa hè của trường trung học số 1 Giang Thành có màu rất đậm, áo ngắn tay màu trắng viền xanh và quần đùi dài ngang đầu gối màu xanh lam.

Học sinh nữ mặc bộ này vào trông không được trẻ trung lắm. Nhưng với một cô gái có dáng người mảnh khảnh, cánh tay và bắp chân thon gọn, làn da trắng trẻo căng mọng khiến cô không bị già một chút nào.

Những đường cong trên khuôn ngực và vòng ba của cô gái lúc ẩn lúc hiện theo những chuyển động của cơ thể.

Không liên quan gì đến tình dục.

Nhưng đủ để người khác mê mẩn.

-----

"... Thực sự không nhìn ra."

"Lão tử đã nói rồi, nhìn qua cô ấy có vẽ rất thuần khiết, nhưng con mẹ nó thực sự là bỏng mắt!"

"Anh Kỷ thật trâu bò! Anh có nhìn thấy rõ không?"

"Trước đây tao đã từng nhìn thấy cô ấy, lúc đó cô ấy đang đi lên lầu, cặp mông của cô ấy cmn vặn vẹo trước mặt tao. Tao nghĩ là không thể giữ nổi cặp mông đó bằng một cái tay!"

"ĐM! Anh Kỷ, anh đã bắt đầu chưa?!"

"Chắc phải mấy thời gian khoa tay múa chân một chút. Nhưng rất nhanh sẽ sớm bắt đầu thôi..."

Lâm Trưng trong phòng học đi ra rửa tay. Vừa bước đến bồn rửa mặt trong phòng vệ sinh, một vài nam sinh từ cầu thang phía sau đi lên, vừa nói vừa cười, chen chúc nhau đi vào.

"Vừa rồi mày có thấy cô ấy nhảy cao không? Đệt, cặp vú đó chắc phải cup D!"

"Cặp vú nặng nề đó không biết khi đứng lên sẽ nẩy như thế nào nhỉ, con trai chắc không chịu nổi..."

"Cô ấy tên là gì?"

"Là Nghiêu Nghiêu gì đó?"

"ĐM, nghe cái tên xong liền 'nhộn nhạo', hahahaha..."

Các nam sinh cười đến thô tục, lời nói càng ngày càng trắng trợn.

Lâm Trưng rũ mắt xuống, để cho dòng nước mát lạnh chảy qua lòng bàn tay.

Trong tiết học thể dục vừa rồi, một cô gái ngực khủng, tên là Nghiêu Nghiêu...

Nam sinh cầm đầu ngăm đen vạm vỡ, đám nam sinh bên cạnh gọi hắn là anh Kỷ.

Bọn họ đang nói chuyện và cười đùa một cách không tiết chế, bỗng nhiên, chàng trai cao gầy đang cởi quần xả nước bên cạnh vẩy "vòi nước" một cái.

"Mày con mẹ nó..." Kỷ Khang quay đầu lại muốn mắng cái tên điên nào, còn chưa đứng vững thì một bóng dáng cao lớn đã đứng trước mặt hắn.

Nam sinh này cao hơn hắn, khuôn mặt sắc sảo, đôi mắt như được nhúng vào hầm băng.

Anh đột ngột tiến lại làm câu chửi thề còn dang dở của Kỷ Khang bị cắt ngang, mấy người bên cạnh nhất thời không hiểu ra sao, hai mặt nhìn nhau không biết chuyện gì đang xảy ra trước mặt.

Ánh mắt lạnh như băng từ từ di chuyển xuống khuôn mặt hắn, khi nhìn thấy thứ hắn đang đỡ trên tay, anh cười lạnh một tiếng.

"Nghe nói đàn ông bị 'bất lực' thường rất hay có ý nghĩ dâm loạn với phụ nữ, hiện tại xem ra, quả nhiên..."


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-132)