Ngoại truyện 6 - Hoang dã
← Ch.130 | Ch.132 (c) → |
Edit by Tịch Lan🥀
________
"Hả?" Trần Nghiêu giống như không nghe hiểu anh nói cái gì, vuốt ve qua lại đũng quần đang phình lên của anh, "Nơi này cứng quá..."
Giọng nói của cô vừa ngây thơ vừa vô tình mang theo khiêu khích, Lâm Trưng lập tức sững người khi nghe câu này, ý thức ban đầu muốn ngăn cản cô cũng dần vụt tắt.
Gió đêm xuyên qua rừng núi phát ra âm thanh xào xạc, cành lá cọ xát lẫn nhau, thân mật dính chặt nhau trong bóng tối.
Bàn tay nhỏ bé cởi bỏ chiếc quần dài, nhanh nhẹn luồn vào trong chiếc quần thể thao rộng rãi, anh chưa kịp phản ứng thì cô đã trực tiếp nắm lấy côn th*t đang cương cứng. Lòng bàn tay cảm nhận rõ ràng những đường gân xanh gồ ghề trên thân cây gậy, thậm chí bởi vì hưng phấn mà hơi nhảy lên.
Lâm Trưng dán mặt lên mái tóc của Trần Nghiêu, bị cô đụng chạm đến thở hổn hển, hai tay xuyên qua lớp quần áo vuốt ve eo và thịt mông mềm mại của cô.
Lần đầu tiên ở bên ngoài làm chuyện như vậy, sự kích thích khiến các giác quan của cơ thể trở nên nhạy bén hơn.
Vào ban đên, đường nét của hai con người đang dán sát vào nhau trở nên rất mơ hồ, nếu không lại gần nhìn kỹ, căn bản là không phát hiện ra tay cô đang ở trong quần anh sờ dương v*t.
Trần Nghiêu dựa vào lồng ngực anh nhắm mắt lại, tay nhỏ bé cố sức ôm lấy côn th*t, sờ sờ quy đầu lo lớn tròn trịa, lỗ nhỏ phía trên đã sớm tràn ra tinh dịch. Cô dùng ngón tay quẹt từ trên xuống dưới rồi bôi lên thân gậy, bôi trơn vài lần khiến động tác di chuyển trở nên thông thuận hơn.
Hai thân thể dán sát chặt chẽ như vậy, Trần Nghiêu có thể cảm nhận rất rõ ràng hơi thở nặng nề trên đỉnh đầu, thậm chí có thể nghe thấy âm thanh nuốt xuống trong cổ họng Lâm Trưng.
"Anh trai, thoải mái không..."
Vừa nói xong, ngón tay cái mò mẫn rãnh thịt ở phía dưới quy đầu, nơi đó là vị trí mẫn cảm nhất của đàn ông, Lâm Trưng theo bản năng ưỡn thẳng eo, ngón tay đang nắm ở mông cô đột ngột siết chặt.
Anh sắp bắn.
Lâm Trưng cúi đầu cắn vành tai cô, bắt đầu động tác ưỡn eo lên xuống, đẩy bộ phận sinh dục vào lòng bàn tay cô.
Lúc này Trần Nghiêu đột nhiên buông tay ra, bĩu môi oán giận: "Cánh tay của em không thoải mái, anh cởi quần ra được không?" Cạp quần hạn chế phạm vi cử động của cô.
Tuy rằng xung quanh không có ai, lại vào đêm khuya, nhưng lý trí còn lại trong đại não Lâm Trưng làm anh thoáng chốc do dự, đây là nơi hoang vu, anh thậm chí có thể nghe thấy tiếng ca hát từ xa truyền đến.
"Nhanh lên..." Trần Nghiêu kéo tay áo anh thúc giục, không kịp để nghĩ thêm gì nữa, Lâm Trưng vừa cúi đầu hôn cô vừa kéo lưng quần xuống.
Bộ phận sinh dục thô nóng khẽ run lên khi tiếp xúc với luồng khí lạnh, nhưng lại nhanh chóng bị bàn tay nhỏ ấm áp giữ lấy, tiếp tục an ủi.
Lâm Trưng ôm chặt lấy Trần Nghiêu, bàn tay dò xét vào trong quần cô, ôm lấy cặp mông đầy đặn.
Hai chân không khỏi mềm nhũn ra, Trần Nghiêu lùi về phía sau hai bước, lưng tựa vào thân cây cứng cáp. Trong tay cầm côn th*t thô ráp cứng ngắc, mông bị túm lấy nhào nặn, cố sức ngẩng đầu hôn lên môi Lâm Trưng, trong đầu liền hiện lên ý tưởng muốn cùng anh làm tình.
Cơ thể phản ứng nhanh hơn nhiều so với đầu óc mê man, lúc này huyệt nhỏ của cô đã ướt đẫm, quần lót tội nghiệp bị hai bàn tay to chống lên, nước dâm từng chút từng chút chảy ra cái miệng nhỏ, nơi đó trở nên vừa ướt vừa ngứa, Trần Nghiêu không có lựa chọn nào khác đành phải cong mông cọ xát vào ngón tay của anh.
"Anh ơi, ở đây khó chịu quá..."
Ngón tay dùng sức kéo thịt mông ra hai bên, đóa hoa ướt át bị tách ra, cảm giác trống rỗng giữa hai chân càng thêm rõ ràng.
"Hmm... chạm vào nó, anh trai... chạm vào nó."
Ngón tay anh nắn vuốt hai múi thịt nhỏ ướt sũng, rồi chậm rãi cắm nửa ngón tay vào. Đã lâu không làm, huyệt thịt gắt gao mút lấy ngón tay anh mà co rút, giống như cái miệng nhỏ nóng ẩm hút lấy anh.
Thật tuyệt nếu có thể cắm côn th*t vào đó.
Cảm giác căng trướng ở giữa hai chân khiến Trần Nghiêu không tự chủ được mà tăng thêm sức mạnh trên tay. Bàn tay ma xát thật mạnh khi nước triều sắp dâng cao, giây tiếp theo, một dòng chất lỏng ấm áp phun ra lòng bàn tay.
← Ch. 130 | Ch. 132 (c) → |