Mê hoặc (H nhẹ)
← Ch.051 | Ch.053 → |
"Lâm Trưng, anh đã nói sẽ không đẩy em ra..."
Người nhiều lần làm cho cảm xúc của anh ɱ.ấ.✞ 𝖐𝒾.ể.ⓜ 𝖘⭕á.🌴 và buông thả 𝐡🔼●ⓜ m●⛎●ố●ռ tình dục đang ngồi trong vòng tay anh, mở to đôi mắt như trách móc nhìn anh chăm chú, ngay cả trong bóng tối, anh cũng có thể cảm nhận được sự quật cường và kiên định trong mắt cô.
Một cảm xúc khác lạ bỗng dưng được khơi dậy, một cảm giác đã kìm nén rất lâu mà không thể bày tỏ. Không biết bắt đầu từ khi nào, anh muốn cô coi anh như một con người xa lạ.
Đột nhiên không thể chống lại mãnh thú giãy dụa trong nội tâm đang muốn thoát ra khỏi lồng, Lâm Trưng nuốt nước bọt, những ngón tay đang khóa chặt cô từ từ buông lỏng, đồng thời, có có cái kia của anh, vô số lần rung lên hồi chuông cảnh báo...
Trần Nghiêu vui mừng khôn xiết vì sự nhượng bộ im lặng của anh, tim đập nhanh, gương mặt ửng đỏ. Cô 𝖈ắ·𝖓 𝐦ô·ℹ️, hai tay nhỏ bé ôm lấy cổ anh, ✞·ⓗ·â·𝓃 🌴·𝐡·ể chậm rãi tiến lại gần.
Trong nháy mắt dán sát vào nhau, hai người đồng loạt rùng mình, một thân cứng rắn, một thân ɱ_ề_ɱ Ⓜ️ạ_ⓘ, nhưng nhiệt độ cơ thể lại nóng hầm hập như nhau.
"Anh ơi..." Âm thanh nỉ non khe khẽ nhẹ nhàng rơi xuống tận đáy lòng anh, "Anh ơi..."
Cô dụi má vào hõm cổ anh, đôi môi ướ*𝐭 á*✝️ khép mở thở ra nhiệt độ khiến anh rùng mình.
"Anh đây..." Yết hầu không ngừng lăn lộn, bàn tay to hơi chần chừ vòng qua thắt lưng mảnh mai của cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn đến cực điểm.
Hoàn cảnh ái muội và sự tối tăm mờ mịt biến căn phòng trở thành một hầm nóng, Trần Nghiêu s*ıế*ⓣ ⓒ♓*ặ*т cánh tay, mạnh dạn dang hai chân ép sát vào hạ thể của anh, vặn vẹo vòng eo cảm nhận sự mạnh mẽ và nóng sốt nơi đó, cứng rắn và ռó·п·𝐠 𝐛·ỏռ·𝐠 hoàn toàn khác với Lâm Trưng.
Cơ thể anh run lên, rê*𝓃 𝖗*ỉ ra tiếng, hô hấp hoàn toàn hỗn loạn.
Như là một sự khích lệ trá hình, cô đỏ mặt, toàn thân ⓝ-ó-п-ⓖ 𝖇ỏ-п-ⓖ như nhũn ra, làn váy như cánh hoa mở ra trên người anh, cách một lớp quần lót mỏng cùng lớp quần giữa hai chân anh, bộ phận kín đáo 𝒸.ọ 𝐱á.🌴, cảm thụ lẫn nhau...
Đầu óc anh trống rỗng, tiếng hít thở trong bóng tối đặc biệt rõ ràng, thúc giục khát vọng đang vùng vẫy vặn vẹo sâu trong nội tâm. Lâm Trưng theo bản năng ôm eo cô, nghiêng đầu đem mặt ✅ù_𝒾 𝐯à_𝖔 tóc cô, nhắm chặt hai mắt, 𝖙♓.â.𝖓 t𝒽.ể xiết chặt đến phát cương, hai tay ôm theo cô bắt đầu động tác di chuyển.
Hai 𝐭_𝒽â_ⓝ ⓣ_𝒽_ể ngây ngô va chạm vào nhau, κí𝖈.𝒽 ⓣh.íⓒ.♓ một luồng điện xa lạ, ma sát nóng rực lan tràn như tia lửa, trong chốc lát thiêu đốt toàn thân.
🅓ươ-n-𝐠 ⓥậ-𝐭 sưng lên âm thầm gào thét giống như dã thú ở trong lòng anh, ra sức rong ruổi nơi bí mật mề·ɱ Ⓜ️·ạ·𝐢 tuyệt vời, không biết là 𝐝●â●ⓜ dịch của ai làm ướt nơi ngăn cách hai bên, va chạm mãnh liệt như sóng thần mạnh mẽ, đánh từng đợt như thủy triều.
Giữa hai chân Trần Nghiêu đã ướt đẫm, dòng điện giữa hai bộ phận sinh dục đang ma sát không ngừng chạy ở bụng dưới, mật dịch chảy ra như suối, cô nhịn không được ôm Lâm Trưng chặt hơn. Bởi vì hành động của cô, vật cứng ngạo nghễ càng thêm hưng phấn, bắt đầu va chạm mạnh bạo vào giữa chân cô, cô lắc đầu kêu rên một tiếng, hai chân không tự giác cố gắng ngăn dòng nước đang ào ạt dâng lên trong cơ thể...
Gắt gao 𝖘ℹ️ế·t 𝖈·♓·ặ·𝐭 lấy ✝️𝒽.â.ռ ✞.𝖍.ể Ⓜ️ề●〽️ 𝖒●ạ●𝖎 đang co quắp ⓡ*⛎*п 𝐫*ẩ*γ trong vòng tay, trán và mũi của Lâm Trưng lấm tấm những hạt mồ hôi mịn, cây gậy lớn nóng hổi gần như chìm vào hoa cốc 〽️ề_ⓜ ⓜạ_𝖎 ướ_𝐭 á_t.
Không đủ, vẫn chưa đủ...
Anh mạnh mẽ nắm lấy vòng eo, 𝐧𝖌_𝖍ïế_п ră𝖓_𝐠 nhấc cô lên rồi nhấn xuống, thắt lưng không tự chủ được đẩy lên, quy đầu vừa sưng vừa nóng khảm vào mảnh mềm ư*ớ*т á*† khiến anh ngất ngây.
Âm đế nhạy cảm nhất bị anh vô tình va vào, Trần Nghiêu bị 𝐤_í_🌜_𝐡 ✝️h_íc_h kêu khóc lên, nhưng tiếng 🌴𝖍-ở ԁ-ố-↪️ г*ê*𝓃 𝐫*ỉ của cô lại làm cho người khác trầm luân mê hoặc, cám dỗ làm cho tín niệm và ý chí bấy lâu nay của anh sụp đổ.
Tê dại từ eo vọt tới ⓛⓘ𝐧-𝖍 𝖍-ồ-n, khuôn mặt lạnh lùng của Lâm Trưng nhiễm hồng lên vì 𝐝·ụ·🌜 ☑️ọ𝖓·𝖌, lông mày gắt gao nhíu chặt, khí tức không tự chủ phun vào tai cô, cô thét lên, hai chân đá đạp lung tung, Lâm Trưng không để ý đến, gắt gao đem cô đặt lên 𝐝●ụ●🌜 ν●ọ●𝓃●𝖌 đang bùng nổ của mình.
𝐍●🌀ự●𝐜 anh phập phồng dữ dội, anh cúi người thật mạnh, ở giữa hai chân cô bắn ra.
← Ch. 051 | Ch. 053 → |