← Ch.85 | Ch.87 → |
Đỉnh quy đầu cong lên, từ góc độ của Hà Lạc nhìn qua có vẻ cực kỳ hung dữ, Giản Việt đỡ côn th*t to lớn màu đỏ tím kia cọ lung tung ở cửa tiểu huyệt của cô, huyệt nhỏ vốn đã tràn đầy nước không chịu nổi bị cọ ra càng nhiều nước 🅓â·〽️, hồng phấn trơn trượt.
Tiểu huyệt cũng không biết có phải do vừa mới cao trào hay không, lộn xộn tách hai mép hoa ra, loại tư thế mở rộng này, vừa vặn có thể dung nạp quy đầu khổng lồ chậm rãi ✖️â_〽️ 𝖓𝐡ậ_🅿️, anh thậm chí cũng không cần điều chỉnh, cứ như vậy đâ*𝐦 thẳng về phía trước, côn th*t đã bị tiểu huyệt kia ăn cả cây tiến vào.
Động tác của anh cũng không nhanh, hiển nhiên là không muốn ngay từ đầu đã đưa Hà Lạc giày vò đến cao trào.
Nhưng thọc vào liên tục và chậm rãi này cũng khiến Hà Lạc khó chịu giống như cào xé ruột gan vậy, mỗi lần quy đầu chọc vào chỗ sâu nhất Hà Lạc phát ra một tiếng гê-n r-ỉ đầy ⓠ●𝐮●ⓨ●ế●𝖓 𝖗●ũ, nhưng anh lập tức lui ra ngoài, không cho Hà Lạc thời gian thưởng thức
Chậm rãi tiến vào rồi chậm rãi 𝓇-ú-t г-🅰️, sau đó lại một lần nữa đưa toàn bộ côn th*t đi sâu vào.
Loại cảm giác này thật sự là quá 𝐭r·🔼 ⓣấ·ⓝ người khác, Hà Lạc không khống chế được, lắc mô𝓃*ⓖ dưới những cú thọc vào của anh.
Cô đang nghênh đón, phối hợp với động tác xâ.m 𝐧.𝖍.ậ.🅿️ của côn th*t, chủ động nuốt côn th*t vào.
Tiểu huyệt của cô đã tràn ngập nước, chưa kể cảm giác đau nhức khó tả, cô thoải mái đến mức mu bàn chân căng thẳng.
"Ưm a... Thật 💰_ướ_𝓃_𝐠... Dùng sức một chút... Làm ↪️.♓ế.ⓣ em đi..." Hà Lạc hận không thể đem hai chân hoàn toàn mở rộng ra, để cho côn th*t kia có thể ở trong tiểu huyệt đ.â.ɱ mạnh vào, tiếng г*ê*ⓝ 𝓇*ỉ của cô càng lúc càng lớn, dường như hoàn toàn quên mất địa điểm hai người bây giờ đang ở.
Quá 𝐤íc●𝖍 𝖙●ⓗíc●♓.
Không chỉ cơ thể, mà ngay cả hơi thở cũng nóng như thiêu đốt.
Giản Việt cắn chặt hàm răng, nhưng hơi thở hỗn loạn đã làm lộ ra tình trạng hiện tại của anh.
"Ư.... Đúng vậy........ Làm 🌜*ⓗế*t em được không... Ưm a..." Hà Lạc vừa nói chuyện, vừa 𝒽ô_n yết hầu của anh, lúc môi dán lên, anh quả nhiên động dục càng thêm lợi hại, lực va chạm cũng dần dần tăng thêm
Điểm nhạy cảm này vẫn làm cô phát hiện ra.
"Xoay người nằm xuống."
Giản Việt lật người Hà Lạc lại, cố gắng không làm bẩn váy của cô khi di chuyển. Một tay anh vén váy lên, để cho bờ môⓝ*🌀 mịn màng trắng nõn kia lộ ra trong không khí, thấy động tác của cô chậm đến không chịu nổi, anh bèn đưa tay lên tát mạnh vào 𝖒ô𝐧-ⓖ cô một cái coi như trừng phạt.
Hà Lạc đau đớn, aaaa một tiếng, ɱ*ô𝖓*g truyền đến cơn đau rát, nhưng Giản Việt không cho cô thời gian phản ứng, côn th*t thẳng tắp chống lên, thọc vào chân cô, anh bẻ hai chân cô để cho tiểu huyệt mở ra, không dùng tay cầm côn th*t mà chỉ đứng chổng ⓜ●ô●𝖓●🌀 về phía trước, cứ như vậy ưỡn người thọc vào ⓡú-† 𝐫-𝐚, lúc đầu bởi vì tiểu huyệt quá trơn, côn th*t rất nhiều lần đều trượt ra ngoài.
Giản Việt cũng không sốt ruột, cứ như đang hưởng thụ trạng thái này, lại nhiều lần đ·â·𝖒 thọc vào một lúc, lúc này mới tìm được tiểu huyệt nhỏ hẹp, đưa côn th*t lần nữa tiến vào.
Nơi đó thật sự là một nơi vừa khít vừa trơn, ngay cả tiểu huyệt bị chọc thủng một lỗ nhỏ cũng không khép lại được, nhưng bên trong vẫn chặt chẽ như vậy.
côn th*t vừa mới tiến vào đã cảm nhận được cảm giác vách thịt bao bọc vào, Giản Việt nhíu mày cúi đầu, ổn định hô hấp, lúc này mới thoát khỏi cảnh vừa mới chật vật tiến vào mà đã 𝐱цấ*t t*ï*п*h.
Nhìn thấy một giây kia của Giản Việt khác thường, Hà Lạc rất đắc ý, cô vặn vẹo 〽️ôп●ℊ, trước khi anh không bắt đầu động tác, đưa côn th*t ra vào.
"Làm sao vậy? Nhịn không được muốn bắn sao?"
← Ch. 85 | Ch. 87 → |