← Ch.60 | Ch.62 → |
Hà Lạc cố gắng giãy dụa, nhưng cũng vô dụng, cô hoàn toàn bị kẹt ở vị trí này, lộ da thịt trắng đến chói mắt, tiểu huyệt tràn đầy nước 𝖉.â.𝐦.
Hô hấp của Giản Việt dần dần trở nên nặng nề, anh cầm côn th*t to lớn ở giữa háng, đặt lên tiểu huyệt của cô, ⓒ.ọ ❌.á.✞ qua lại, hai mép hoa tách ra.
"Ưm a..."
𝒦𝖍🔴●á●i 𝐜ả●Ⓜ️ tê dại đã bao trùm toàn thân thật lâu, chỉ là tiểu huyệt bị đùa bỡn như vậy làm cho Hà Lạc ş·ư·ớn·ɢ tê cả người, cô không dám lộn xộn chút nào, một tay chống lên vai Giản Việt, nhìn anh dùng quy đầu không ngừng ⓚí𝐜_𝖍 𝐭ⓗ_í↪️_♓ tiểu huyệt sưng đỏ của cô.
Đỉnh quy đầu bị nước ⓓâ*m làm ướt, nhìn qua rất sáng bóng.
Không hiểu sao có chút mê người.
"Đừng, đừng cọ ở đó..." Chân Hà Lạc mềm nhũn yếu ớt, không thể chịu nổi tiểu huyệt bị cọ vào như vậy, nơi đó nhìn qua đỏ lên một mảng, ngay cả hột le nhô lên đặc biệt rõ ràng
"Hửm? Em có bị sưng không? Vừa rồi còn không phải như thế này sao, bởi vì rất sung 𝖘ướⓝ-ℊ hử?" côn th*t Giản Việt làm thật sâu ở giữa hai chân của cô, cho dù ướt như vậy, dường như anh vẫn không thỏa mãn.
Ban đầu tiểu huyệt tách ra, giống như là có ý nghĩ tự chủ, bắt đầu ngậm lấy côn th*t thọc vào trong tiểu huyệt.
Giản Việt vốn dĩ muốn ma xát thêm một lát nữa, bởi vì phía sau bị kẹp đến 💲.ướ.n.ɢ, anh không chút lưu tình, hơi cong hông lên, theo vách thịt 〽️.ề.Ⓜ️ Ⓜ️ạ.ℹ️ trơn nhẵn kia, đ_â_ⓜ thẳng côn th*t to lớn vào.
Trải qua nhiều lần 𝖑à-𝐦 ✝️-ì-𝐧-𝖍 dục, tiểu huyệt của Hà Lạc dường như cũng bị lỏng ra, dưới tình huống ướt nhanh, tiểu huyệt có thể ngoan ngoãn không trở ngại mà ăn được côn th*t lớn của anh.
Không nghĩ tới lần này lại ×.â.𝖒 n𝐡.ậ.🅿️ sâu như vậy, hai người đều dừng lại t-𝐡-ở 𝖍-ổ-ⓝ 𝒽ể-п, không có động tác nào khác.
"Chậm một chút. Aaaaaa....... aaaa..."
Tiểu huyệt phía dưới bị côn th*t đâ_𝖒 chặt, lại đáng thương phun ra đầy nước 𝒹_â_𝖒
Phản ứng nhạy cảm của cô luôn tạo cho người đối diện sự kí.𝒸.𝒽 𝖙𝖍íc.♓ trực quan nhất.
Có nhiều nước chảy ra trên cùng, sao lại ngon như vậy chứ?
Giản Việt vốn không muốn làm quá nhanh, nhưng một khi côn th*t bắt đầu đ●â●ⓜ 𝖛à●0, anh hoàn toàn không khống chế được, mỗi một cái đều đ●â●ⓜ 𝖛●à●🔴 rất sâu, côn th*t màu đỏ tím cả thân cây đ_â_ⓜ ✌️_à_o, sức lực vừa nặng vừa sâu, gần như mỗi một lần đều thọc vào miệng tử cung của Hà Lạc.
✝️h●â●𝓃 𝖙●𝐡●ể Hà Lạc bởi vì chân mềm nhũn không có sức lực, không tự chủ được mà trượt 𝖒-ô𝖓-🌀 trầm xuống, tiểu huyệt đem cả côn th*t ăn vào, κ𝐡·0á·𝖎 🌜ả·𝐦 giống như sóng triều cuốn tới, cô không chịu nổi, ý đồ tự mình vặn vẹo ɱ·ô·𝖓·ⓖ, kéo tiết tấu trở về.
Vô dụng.
Lúc cô đong đưa ⓜô·ռ·𝐠 ăn côn th*t, Giản Việt càng ngày càng dùng côn th*t như muốn đ*â*ɱ thủng tiểu huyệt của Hà Lạc, chạm vào huyệt nhỏ mẫn cảm nhất.
"Không được... Thật 𝐬-ư-ớ-ռ-ℊ... A... Đừng quá nhanh rồi... Quá 𝐬·ư·ớ·𝓃·ⓖ.." Ngay cả giọng nói của Hà Lạc cũng г·υ·ⓝ 𝐫·ẩ·🍸
Bộ dáng 𝖗.⛎.𝖓 𝐫.ẩ.🍸 của cô càng 🎋í●𝖈●h ⓣ●ⓗí𝐜●𝒽 𝒹●ụ●ⓒ ⓥọ●ⓝ●🌀 thuần túy của đàn ông.
Giản Việt đưa hai chân cô gác lên cánh tay anh, gần như ôm lấy cô, để cô lấy tư thế ɱ-ô𝓃-𝖌 treo lơ lửng, ở ghế lái lấp đầy tiểu huyệt 𝒹_â_m đ_ã_ⓝ_🌀 đầy 𝐝â.〽️ dịch của cô.
Hà Lạc ngoại trừ ôm chặt cổ anh, không còn làm gì khác.
"Xem tiểu huyệt ◗.â.ⓜ đ.ã.𝐧.🌀 phía dưới của em còn dám 𝐪*υ*🍸*ế*п г*ũ anh nữa hay không."
"Dám chứ, sao lại không dám." Hà Lạc bị làm đến sắp khóc, nhưng giọng nói lại khó có được sự kiên định.
"Cái miệng phía trên rất cứng, nhưng phía dưới này..." Giản Việt một lần nữa tiến vào thật sâu, phát ra một tiếng thở dài hưởng thụ, "Rất mềm."
Theo tiết tấu tăng nhanh, loại cảm giác κí-𝖈-ⓗ т-♓-íⓒ-𝐡 này càng thêm rõ ràng
← Ch. 60 | Ch. 62 → |