Bé con lẳng lơ
← Ch.36 | Ch.38 → |
Tay anh cách lớp quần jean bắt đầu chậm rãi ✅·𝐮ố·† 𝖛·𝑒 khe hở giữa đùi Hà Lạc, cô theo bản năng kẹ_🅿️ ↪️𝒽ặ_† hai chân, nhưng 𝖙*♓â*𝓃 †*♓*ể cô mềm nhũn, trái tim cũng mềm theo, giống như không có biện pháp đẩy Giản Việt ra.
Mới bị sờ vài cái, tiểu huyệt đã hưng phấn đến không chịu nổi, phảng phất như đang chờ côn th*t đâ·ɱ ⓥ·à·ο, 𝐝â_𝖒 đã𝓃_🌀 phun nước ra ngoài, khiến quần lót ướt đẫm một mảnh.
"Em vẫn chưa tắm..." Một tia lý trí cuối cùng của Hà Lạc vẫn còn.
Giản Việt hô●ռ lên môi cô, anh rất thích 𝒽·ô·n cô, hơn nữa còn 𝒽-ô-𝐧 cô rất sắc tình, đầu lưỡi giống như côn th*t vào huyệt nhỏ, chạy loạn trong miệng cô, quấy rầy khiến cô chỉ có thể ngửa đầu phát ra tiếng 𝓇ê.п r.ỉ nhỏ.
"Làm xong rồi tắm" Giản Việt ↪️·ở·❗ 𝐪·𝐮ầ·𝖓 cô ra, ngón tay trực tiếp chạm vào tiểu huyệt ấm áp của cô, ngón tay trượt xuống một mảnh, anh nhẹ giọng mỉm cười, "Thì ra đã ướt như vậy rồi?"
"Anh vừa sờ một cái nó đã ướt..." Hà Lạc cả người nó_ⓝ_🌀 🅱️_ỏп_𝖌.
Anh cách quần lót, п.𝐠𝖍𝐢.ề.n n.á.✞ âm đế nhô lên kia, cô chịu không nổi nơi này bị k●íc●𝖍 ✞●𝐡íⓒ●𝒽 nhất, mỗi lần chạm vào phản ứng đều rất lớn, nhưng Giản Việt hình như cực kỳ thích phản ứng này, luôn thích trêu chọc nhiều lần, cô 𝓇·⛎·ռ 𝐫·ẩ·🍸, hai chân 🎋ẹ●𝐩 ↪️●𝖍ặ●т hơn.
"Mở chân ra chút, chơi ra nước, chờ côn th*t mới đâ.ɱ ⓥà.o"
"Hức..." Hô hấp của Hà Lạc trở nên nặng nề, cô dần dần mở hai chân ra để cho tay Giản Việt có thể càng thêm thoải mái chơi đùa cô, cô nhắm mắt lại, cảm nhận được ngón tay hơi thô ráp kia đã chuyển đến cửa huyệt, cũng không trực tiếp đâ*Ⓜ️ ⓥ*à*0 mà là ở bên ngoài chơi đùa vài vòng trước.
Cô tê tê dại dại, hột le 𝖗·⛎·п 𝖗ẩ·🍸, bởi vì tư thế hoàn toàn mở rộng hai chân mà cảm xúc càng thêm mãnh liệt.
Anh đưa ngón giữa chậm rãi đ·â·𝖒 ✌️à·🅾️, vách thịt bên trong nhanh chóng bao lấy dị vật 𝖝â*m 𝖓*ⓗ*ậ*ρ.
"Mới một ngón tay thôi mà hút chặt như vậy?"
"Vậy hai ngón thì như thế nào..."
Hà Lạc nắm lấy bàn tay anh: "Anh đừng... A..."
Đã quá muộn, Giản Việt đã đ●â●𝖒 ngón tay vào đó, hơn nữa trong tiểu huyệt ấm áp của cô đã bắt đầu thọc vào ⓡ·ú·✝️ r·𝖆, lúc đầu vì để cho Hà Lạc có thể thích ứng, tốc độ vẫn còn chậm, nhưng theo d*m thủy của cô càng ngày càng nhiều, Giản Việt cũng biết ⓣ♓.â.ռ 𝖙𝐡.ể cô đã chuẩn bị tốt, tay anh lập tức bắt đầu tăng tốc, đôi lúc còn muốn nặng nề ấn mạnh hột le của cô.
Tất cả những nơi mẫn cảm 〽️-ề-Ⓜ️ ⓜạ-𝖎 đều nằm dưới sự khống chế của Giản Việt.
Cái này đúng là lấy mạng của Hà Lạc, †-♓â-𝐧 🌴𝖍-ể quá mẫn cảm làm cho cô chảy rất nhiều nước, làm ước hết bàn tay Giản Việt, anh ghét bỏ quần vướng víu, chỉ một lúc sau đã cởi hết.
Hà Lạc nằm trên giường mở rộng hai chân, vết bầm tím trên đùi cô cùng với tiểu huyệt hồng phấn ư_ớ_† á_𝖙 tạo thành sự tương phản rõ rệt.
Chỉ cần liếc mắt một cái, loại cảm giác song kích mãnh liệt này đã làm cho côn th*t của Giản Việt vểnh lên, dựng lên một cái lều trại nhỏ.
Ánh mắt của cô trở nên mê ly, bàn tay nhỏ bé nắm lấy ga giường dưới thân, bắt đầu không tự chủ được mà khom người, nâng tiểu huyệt đưa lên tay anh, gần như là hận không thể để ngón tay đâ-ⓜ sâu hơn.
"Giản Việt.... côn th*t anh đã cứng rồi sao anh còn không đâ.Ⓜ️ ✔️à.⭕?"
Cô vặn vẹo 𝐦*ô*ⓝ*🌀, mời anh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lều trại nhỏ giữa hai chân anh.
Đôi mắt đen của Giản Việt khẽ rũ xuống, đúng là một tiểu lẳng lơ chỉ cần anh dạy dỗ một chút, sẽ tùy thời tùy chỗ phát tình
← Ch. 36 | Ch. 38 → |