Vay nóng Tima

Truyện:Bảy Ngày Ân Ái - Chương 055

Bảy Ngày Ân Ái
Trọn bộ 173 chương
Chương 055
Truyền hình trực tiếp
0.00
(0 votes)


Chương (1-173)

Siêu sale Lazada


Chương trình đã bắt đầu, đây là chương trình được quan tâm nhất từ trước đến nay, bởi vì không chỉ có siêu sao Ngu Ngọc tới tham gia, mà còn có khách quý thần bí cực kỳ ít khi lộ diện trước truyền thông – Hoắc Thiên Kình tham dự. Trong quá trình làm chương trình trực tiếp, cũng đã có trên dưới một trăm phóng viên nhà báo tới, làm đài truyền hình bị bao vây đến nỗi chật như nêm cối, ai cũng đều muốn thu thập được tư liệu trực tiếp.

Khán phòng hơn một nghìn mét vuông ngày hôm nay cũng có vẻ vô cùng náo nhiệt, ghế ngồi trong khán phòng đầy kín người, có những fan điện ảnh hâm mộ Ngu Ngọc, dĩ nhiên cũng có những khán giả hâm mộ muốn đến xem hình dạng Hoắc Thiên Kình, hiển nhiên bọn họ đều rất chờ mong vị khách quý ngày hôm nay, ngay cả trang phục của người dẫn chương trình cũng đẹp khác thường.

Trong lúc Hoắc Thiên Kình được người dẫn chương trình mời lên sân khấu, toàn hội trường đều xôn xao...

Ngu Ngọc cố ý ngồi rất gần Hoắc Thiên Kình, Úc Noãn Tâm ngồi cách khá xa, bóng dáng đàn ông cao lớn lừng lững lọt vào trong tầm mắt nàng xong, lòng nàng nổi lên một cảm giác giật mình không biết tên, ánh mắt không kìm được đuổi theo hắn.

Quần áo cắt may cao cấp, không thể nghi ngờ đã tôn lên hết dáng người anh tuấn của hắn. Hắn vẫn cứ khiến người khác không thể nào rời mắt như vậy. Diện mạo vô cùng anh tuấn dường như là được điêu khắc từ đá cẩm thạch, đường nét góc cạnh rõ ràng, cặp mắt sắc sảo thâm sâu nhưng là như ngâm trong đầm nước lạnh, biểu hiện nghiêm nghị, lạnh lùng, vầng trán toát ra vẻ kiên nghị rắn rỏi làm cho người khác chỉ cần liếc mắt xem liền cả đời khó quên!

Úc Noãn Tâm nhìn nhìn, đột nhiên cảm thấy mặt nóng ran, lại nhìn tiếp, thế nhưng phát hiện ra Hoắc Thiên Kình cũng đang nhìn mình, cặp mắt đen như chim ưng kia lộ ra một tia sắc bén khiến người ta không thể suy xét được, sau khi đối diện với đôi mắt của nàng, lại lướt qua một tia cười cợt.

Nàng vội vã cụp mắt xuống, nhưng vẫn cảm thấy hai luồng ánh mắt nóng cháy đang dò xét mình như trước. Nàng xấu hổ cầm lấy cái cốc trên bàn, uống một ngụm, mượn cơ hội xua tan đi cảm giác quái lạ trong lòng.

Chương trình đã bắt đầu đâu vào đấy, cả chương trình đều tiến hành xoay quanh đề tài "Người phụ nữ đẹp", ngầm tuyên truyền chuyện Ngu Ngọc quyên góp tiền. Còn Hoắc Thiên Kình ngược lại cũng phối hợp, người dẫn chương trình hỏi gì thì hắn trả lời đấy, cho dù là vấn đề khó khăn, hắn cũng khéo léo làm chệch hướng các câu hỏi.

"Hoắc tiên sinh, vừa rồi chúng ta nói rất nhiều về phụ nữ phải như thế nào mới là đẹp, ngài cũng đã nói ra quan niệm của mình về người phụ nữ hoàn mỹ. Như vậy xin hỏi, theo như ngài thấy, Ngu tiểu thư có tính là một người phụ nữ hoàn mỹ không?"

Sự sắc sảo và sâu sắc của người dẫn chương luôn luôn được mọi người biết đến, chương trình này đúng là để tuyên truyền cho Ngu Ngọc, nhưng đồng thời bọn họ cũng muốn nhận được lòng tin của khán giả.

Nghe đồn Ngu Ngọc cùng ông trùm tài chính toàn cầu trước mặt này luôn luôn qua lại mật thiết, tuy rằng không có căn cứ chính xác, nhưng từ ánh mắt Ngu Ngọc nhìn về phía Hoắc Thiên Kình cũng không khó nhận ra, điểm ấy chính là tin tức mà chương trình muốn đào bới.

Ngu Ngọc nghe người chủ trì hỏi vậy, khóe môi hơi nhếch lên, trước đây cô rất sợ quan hệ của mình cùng Hoắc Thiên Kình bị truyền thông biết được. Nhưng hiện giờ ngược lại cô ta mong muốn càng nhiều người biết càng tốt. Nếu Hoắc Thiên Kình cũng đã không để ý đến cảm nhận của vị hôn thê, nói không chừng cô còn có cơ hội trở thành phu nhân tổng tài.

Cô ta chính là muốn truyền thông đều biết chuyện này, tạo thành sức ép dư luận mạnh mẽ, đến lúc đó với áp lực, Hoắc Thiên Kình đối với cô cũng không thể bội tình bạc nghĩa được, dù sao thì cô cũng đi theo hắn hơn 3 năm rồi.

Toàn bộ máy móc trong hội trường phát sóng đều hoạt động, mọi ánh mắt đều tập trung lên người Hoắc Thiên Kình, chỉ thấy hắn vẫn cứ cong miệng cười lạnh nhạt, nói:

"Định nghĩa về người phụ nữ hoàn hảo rất rộng, sự nghiệp điện ảnh và truyền hình của Ngu tiểu thư đã phát triển thành công như hôm nay, trong con mắt của nhiều người rốt cục đã là người phụ nữ hoàn mỹ rồi."

Câu trả lời của hắn, làm cho người chủ trì không tìm được chút kẽ hở nào.

Người dẫn chương trình cười cười, sau khi nhận được nhắc nhở của đạo diễn chương trình, trực tiếp mạnh dạn hỏi: "Hoắc tiên sinh, hình như đối với cách xưng hô Ngu Ngọc tiểu thư còn rất xa lạ. Nghe nói quan hệ của ngài cùng Ngu tiểu thư rất không bình thường, cũng nghe nói hai người kỳ thực đã bí mật hẹn hò rất lâu rồi. Xin hỏi, đối với chuyện này Hoắc tiên sinh phải trả lời thế nào đây?"

Toàn bộ trường quay đều ngừng thở, Ngu Ngọc nhìn Hoắc Thiên Kình, ánh mắt dường như lộ ra một tia khẩn trương, mà Úc Noãn Tâm cũng nhìn Hoắc Thiên Kình, ánh mắt tuy thản nhiên, nhưng lại hàm chứa một tia nghi hoặc.

Nàng không nghĩ tới người dẫn chương trình này sẽ hỏi thẳng như vậy.

Bầu không khí căng thẳng ngập tràn hội trường...

Hoắc Thiên Kình thản nhiên lướt mắt nhìn người dẫn chương trình một cái, không nhanh không chậm nói một câu: "Vừa rồi cô cũng nói đó, chỉ là "nghe nói" mà thôi, tôi nghĩ từ nghe nói cho đến sự việc chưa hẳn đã là thật!"

Toàn hội trường hoàn toàn rộ lên...

Ngu Ngọc nhíu chặt đầu mày.

Dường như người dẫn chương trình đã sớm ngờ tới hắn sẽ trả lời như thế, cười cười, che giấu sự xấu hổ trong phút chốc, tiếp tục hỏi: "Tốt lắm, giả dụ Hoắc tiên sinh cần phải lựa chọn một người phụ nữ làm vợ, ngài có thể lựa chọn kiểu phụ nữ như Ngu Ngọc tiểu thư hay không đây?"

Bầu không khí lại lần nữa trở nên hồi hộp căng thẳng... Trong ánh mắt Ngu Ngọc cũng tràn ngập mong chờ.

"Sẽ không!" Lần này Hoắc Thiên Kình hầu như không để cho bất kì ai có cơ hội thở phào, thẳng thắn từ miệng nói ra hai chữ.

Toàn hội trường tràn ngập những tiếng thở há hốc.

Sắc mặt của Ngu Ngọc đột nhiên trở nên rất khó coi, cô ta không ngờ Hoắc Thiên Kình sẽ trả lời thẳng thắn, không lưu tình nể mặt như vậy.

"A? Vì sao?" Lần này người dẫn chương trình cũng có chút mơ hồ, cô không ngờ người đàn ông này lại không hợp tác như thế, vội vã ổn định lại câu hỏi có chút hoảng loạn.

Đáy mắt Hoắc Thiên Kình mang theo hờ hững."Vừa nãy cô đã nói đó, Ngu tiểu thư là điển hình của mẫu phụ nữ thích công việc, tôi nghĩ người phụ nữ giống như Ngu tiểu thư tuyệt đối sẽ không cam tâm chỉ làm bà chủ gia đình mà thôi, như vậy, chẳng phải làm lỡ cơ hội phát triển của Ngu tiểu thư?"

Hắn nói, ít nhiều cũng bù lại cho Ngu Ngọc chút mặt mũi.

Người dẫn chương trình xấu hổ cười cười, nhìn thấy chủ đề câu chuyện này cũng không bới móc ra được cái gì nữa, không thể làm gì khác hơn là nói sang chuyện khác, nhìn về phía Úc Noãn Tâm

"Úc tiểu thư, vừa rồi cô nói chuyện cũng đề cập đến cái nhìn của bản thân, chúng tôi biết từ nhỏ cô đã biết đánh đàn dương cầm rất hay, hơn nữa giọng hát cũng rất đẹp, ngày hôm nay hãy để cho mọi người được mở rộng tầm mắt, được không?"

Gần như là gắng gượng đi tới bên cạnh đàn dương cầm, trong mắt Úc Noãn Tâm thấy phím đàn đen trắng bắt đầu hiện ra lả lướt mơ hồ. "Ting" nàng đưa ngón tay đặt nặng xuống phím đàn, toàn trường nhất thời yên tĩnh lại.

Trên vầng trán bóng mượt bắt đầu nổi mồ hôi như ẩn như hiện, loại cảm giác này khiến nàng cực kỳ khó chịu, nàng dứt khoát nhắm hai mắt lại.

Trên ghế của khách quý, con ngươi đen của Hoắc Thiên Kình chậm rãi nheo lại, dường như hắn cũng phát giác có chút không thích hợp, còn Ngu Ngọc ở bên cạnh thì lại khẽ cong khóe môi, lộ ra bộ dạng xem kịch vui.

Tiếng đàn rốt cục vang lên.

Khóe miệng Hoắc Thiên Kình hơi nhếch lên, dĩ nhiên lại hơi lộ ra một dáng vẻ tươi cười khác thường...

Sắc mặt lặng yên của Ngu Ngọc nổi lên biến hóa, mày hơi nhíu lại...

Úc Noãn Tâm nhắm mắt lại, bắt đầu đánh đàn, đây chính là bản lĩnh đã lưu lại từ khi nàng tập đàn lúc còn nhỏ, cứ như vậy, ngược lại đã giảm bớt cảm giác choáng váng, chỉ là...

Ngay sau đó, lại xuất hiện một vấn đề!

Hai nốt C trên phím đàn bị khóa âm lại...

Đàn dương cầm này đã bị người chỉnh! Đây là phản ứng trực tiếp nhất của Úc Noãn Tâm, bởi vì ở đây là trường hợp quan trọng, nhà điều âm không có khả năng phạm phải sai lầm đơn giản này.

Đầu ngón tay của Úc Noãn Tâm không dừng lại, bởi vì là truyền hình trực tiếp, coi như là bất chấp khó khăn nàng cũng phải đàn, đột nhiên trong đầu chợt lóe ra ánh sáng, ngón tay của nàng hoàn toàn điều chỉnh lại phương hướng, toàn bộ âm vực đều lên cao...

Đành phải tát nước theo mưa, âm vực của đàn đã bị chỉnh lại là sự thực, nàng chỉ có thể đâm lao thì phải theo lao, ngược lại còn làm tăng thêm cảm giác khác thường của bài hát.

Từng giọt từng giọt...

Hồ nước trong đáy lòng gợn sóng lăn tăn

Nhớ anh dào dạt như muốn vỡ tan

Em đâu dám soi mình trong gương

Nhớ anh da diết như đông tằm nhả tơ

Đêm khuya đau như ngừng thở

Lúc nhớ anh

Em cũng chỉ biết như thế

Từng phím trắng, từng phím đen

Nỗi đau thầm lặng trong quá khứ gõ vào lòng

I MissYou

Nỗi đau muôn đời của em...

Micro truyền ra âm thanh tự nhiên đẹp đẽ của Úc Noãn Tâm, chính là bài hát nàng đã sáng tác "I Miss You". Có lẽ do đầu có chút váng vất, ngược lại làm cho giọng của nàng càng thêm dịu dàng hơn...

Đối với ca khúc này, Hoắc Thiên Kình đã cực kỳ quen thuộc, nhưng mà lần này nàng đàn hát xem ra có điều không khớp, nhưng lại vẫn hút hồn người như trước, cặp mắt vốn đang tỏa ra băng lạnh, khóa chặt bóng hình mềm mại kia, không hề chớp mắt...

Ngu Ngọc hoàn toàn nhìn thấy hết vẻ mặt của Hoắc Thiên Kình, bàn tay đặt dưới bàn đột nhiên nhanh chóng nắm lại. Cô ta đi theo người đàn ông này nhiều năm như vậy, chưa bao giờ thấy hắn dùng ánh mắt say đắm như thế này nhìn mình!

Không sai, đó chính là một loại say đắm! Không chút nào che đậy, hoàn toàn mang theo dục vọng chiếm giữ của hắn.

Cô ta lại đưa ánh mắt chuyển tới người Úc Noãn Tâm, trong mắt nhất thời tràn ngập hận ý. Cô ta đoán chắc nàng sẽ uống nước, cho nên mới sai Tiểu Ưu ngầm bí mật bỏ thuốc an thần vào, không ngờ nàng chỉ uống có một chút. Cô biết ban tổ chức đã chuẩn bị đàn dương cầm, vì vậy bảo Tiểu Ưu nhân lúc không có người chú ý điều chỉnh mấy phím đàn.

Cô nghìn tính vạn tính, chính là không có tính đến Úc Noãn Tâm có thể chỉnh đàn, Úc Noãn Tâm có thể tạm thời thay đổi làn điệu!

Ngu Ngọc không biết đàn dương cầm, cho nên cô ta thế nào cũng không thể nghĩ ra Úc Noãn Tâm sẽ dùng phương thức này để phá hỏng âm mưu của cô ta!

Úc Noãn Tâm hoàn toàn dùng tiếng ca làm rung động khán giả toàn hội trường, ngay khi nàng trở về chỗ ngồi một lần nữa, tiếng vỗ tay như sấm vang lên. Nàng lại đáp lễ với khán giả, sắc mặt có vẻ có chút tái nhợt...

Ánh mắt Hoắc Thiên Kình phút chốc lướt qua vẻ trầm tư, ánh mắt càng chăm chú dõi theo bóng dáng nàng.

Người dẫn chương trình đã phát hiện ra một manh mối, lúc tiếng vỗ tay hạ xuống, tất cả đều khôi phục lại bình thường xong, trong mắt cô lóe ra một tia sáng mờ nhạt.

"Hoắc tiên sinh, vừa nãy thấy dáng vẻ cảm thấy hứng thú của ngài, ngài rất thích ca khúc này sao?"

Hoắc Thiên Kình không khó nhìn ra ý đồ của người chủ trì, ngược lại nở nụ cười."Quả thực tôi rất thích!" Khó khăn lắm, lần đầu tiên hắn trên sân khấu mới phối hợp trả lời câu hỏi như thế.

Người chủ trì nghe vậy xong, trên mặt vô cùng kinh ngạc và vui mừng, lập tức chuyển sang chuyện khác, hỏi một câu: "Úc tiểu thư vừa rồi cũng phát biểu quan niệm của mình. Theo chúng tôi biết, trước đây có một đợt tin đồn xấu rất ác độc về Úc tiểu thư, là có liên quan đến nhà đầu tư, theo ý tôi mà nói, Úc tiểu thư thực sự rất được đàn ông hoan nghênh, bởi vì cô ấy rất đẹp không phải sao?"

"Cô muốn hỏi gì?" Hoắc Thiên Kình thẳng thắn hỏi một câu.

Người dẫn chương trình nói với giọng rành rọt, cười cười. "Người con gái đẹp như Úc tiểu thư hẳn là người được đông đảo đàn ông tha thiết mơ ước. Không biết Hoắc tiên sinh đối với người con gái như Úc tiểu thư cũng sẽ cảm thấy hứng thú không đây? Hoặc là nói nếu ngài cần một người yêu, ngài sẽ lựa chọn Úc tiểu thư chứ?"

Câu hỏi này vừa được đưa ra, so với câu hỏi trước càng có lực sát thương, không chỉ khán giả toàn hội trường, ngay cả nhân viên công tác đều ngừng thở.

Cặp mắt Ngu Ngọc mang theo tia bất mãn nhìn thoáng qua người dẫn chương trình, rốt cuộc cô ta đứng ở bên nào? Làm sao lại mang trọng tâm câu chuyện đặt lên người Úc Noãn Tâm?

Úc Noãn Tâm giật mình, trong lúc nhất thời không phản ứng gì.

Dưới con mắt chăm chú của tất cả mọi người, đôi môi vốn lạnh lùng của người đàn ông nhếch lên

"Đương nhiên!"

Hai chữ vừa ngắn gọn vừa lưu loát thoát ra, cặp mắt đen như đầm nước sâu không thể dò tới trong nháy mắt hiện lên một tia cười hài hước, sắc bén nhìn về phía Úc Noãn Tâm.

Toàn bộ trường quay trực tiếp như một quả bom nguyên tử bị đốt!

Ngu Ngọc cả kinh thiếu chút nữa đứng lên khỏi chỗ ngồi, còn trong đầu Úc Noãn Tâm như là một tầng sương mù.

Dường như người dẫn chương trình nhận ra được hiệu quả nổi lên, thừa thắng xông lên hỏi: "Nói như vậy Hoắc tiên sinh đối với cô gái như Úc tiểu thư cảm thấy rất hứng thú ư? Vì sao?"

Hoắc Thiên Kình tựa người vào lưng ghế, đáy mắt mang theo ý cười mà như không cười, "Vừa nãy cô cũng nói, Úc tiểu thư là người yêu tiêu chuẩn mà đông đảo đàn ông tha thiết mơ ước. Dù sao tôi cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, suy nghĩ như thế này cũng không phải là quá phận!"

Trong lúc nhất thời, toàn hội trường đều nổi lên tiếng suy đoán, gần như sắp chặn lại hoạt động bình thường của chương trình. Trong thời gian kết thúc cuối cùng, Úc Noãn Tâm dường như là ở trong ánh mắt tràn ngập phẫn hận của Ngu Ngọc, trước khi mất đi cảm giác, nàng chỉ thấy mình bị một hơi thở nam tính quen thuộc bao vây lấy...

Rất chặt...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-173)