← Ch.022 | Ch.024 → |
Trong phòng hát, Trì Phong vừa xoa xoa khóe miệng vừa luôn miệng oán giận
"Cô còn là phụ nữ sao? Thật bạo lực, xuống tay không nương tình. Đánh một mĩ nam như tôi, cô sao có thể hạ độc thủ chứ?"
Vẻ mặt An Nhiên đầy áy náy. Thì ra Trì Phong chính là cậu bạn cùng lớn lên từ nhỏ mà Mạc Ngôn nói, quả thật trăm nghe không bằng một thấy. Hiểu Lộ trừng mắt nhìn Trì Phong
"Đáng đời, ai bảo đồ lưu manh nhà anh đùa giỡn tôi?"
"Cái gì? Tôi đùa giỡn tôi lưu manh, lưu cái đầu cô. Hừ, bản thiếu gia tuy rằng thích phụ nữ, nhưng cũng không đến mức bụng đói ăn quàng."
Nguyên Tịch vội hoà giải
"Được rồi Trì Phong, đừng to tiếng nữa?"
Trì Phong liếc mắt nhìn Hiểu Lộ một cái
"Nhóc con hôi sữa"
Hiểu Lộ vừa nghe thấy, lập tức đứng lên đi đến trước mặt anh
"Nói ai vậy? Miệng chó không mọc được ngà voi "
"Ha, cô không phải miệng chó chắc, phun thử ngà voi tôi xem nào"
Vẻ mặt Trì Phong đầy khiêu khíchHai người anh một câu tôi một cậu, cãi ầm cả lên.
Hiểu Lộ tức tối dậm chân
"Chị, anh ta bắt nạt em!"
Nghe được hai chữ Bắt nạt, Trì Phong vội lấy tay ôm mặt, ra vẻ
"Ai mới là người bị bắt nạt đây? "
Mọi người bị hành động này của Trì Phong chọc cho bật cười, Trì Phong giễu cợt nói
"Xem ra cô rất có tiền đồ về mặt này."
Mạc Ngôn vẫn yên lặng nhìn Trì Phong, trong ánh mắt anh là sát khí ngùn ngụt. Vừa rồi đùa giỡn người phụ nữ của anh, bây giờ còn dám cợt nhả. Ai nói chỉ có phụ nữ là lòng dạ hẹp hòi, đàn ông cũng không khác mấy, có khi so với phụ nữ còn khủng bố hơn. Trì Phong không chút chú ý tới ánh mắt của Mạc Ngôn, vẫn tiếp tục không biết sống chết nói
"Đường thiếu gia, tôi nhiệt liệt yêu cầu anh đôỉ bạn gái."
Đoạn chỉ vào An Nhiên
"Người phụ nữ này rất hung hãn "
Mạc Ngôn buông chén rượu trong tay xuống
"Cậu không biết nãy giờ mình đã nói nhiều lắm sao? Vừa dịp bên Châu Phi thiếu người phụ trách, không bằng cử cậu đi... "
"Đừng mà, tôi câm tôi câm" tiếp đó nhỏ giọng nói thầm một câu
"Hôn quân!"
Hiểu Lộ đột nhiên chỉ vào Trì Phong nói với Mạc Ngôn
"Anh rể, anh ta nói anh là hôn quân, em có nghe thấy "
Hiểu Lộ gọi một tiếng
"Anh rể", khiến mọi người ngây ngẩn cả người. Hiểu Lộ biết Mạc Ngôn thích chị mình, trong lòng cô đã sớm coi Mạc Ngôn là anh rể.
Trên mặt Mạc Ngôn nở nụ chói lọi. An Nhiên thì im lặng từ đầu đến cuối, không phản đối, cũng không thừa nhận.
"Ai nha, con nhóc hôi sữa nhà cô, chỉ giỏi đâm chọc "
"Hừ"
Hiểu Lộ đắc ý cười nhìn Trì Phong. Bỗng nhiên Trì Phong chợt cảm thấy con nhóc hôi sữa này rất thú vị, khác hẳn những người phụ nữ anh từng gặp trước đây. Trên người cô ta toát ra đầy khí chất trẻ con. Nhìn nụ cười tà ác dương dương tự đắc phía đối diện của cô, trong lòng anh âm thầm mà lặng lẽ, đã sớm khắc sâu hình ảnh này.
← Ch. 022 | Ch. 024 → |