Máu
← Ch.083 | Ch.085 → |
Bảo Ngọc vừa nghe tiếng động từ cánh cửa phòng mở ra liền ám hiệu nhìn Elen, hai người đồng thời chia ra mỗi người một phía nhanh như chớp loé lộn vòng xoay người nép vào góc tường hẹp của ban công lầu hai để nghe lén..
Tiếng bước châm của từng người đi vào phòng rồi một giọng người đàn ông trầm có chút gắt nhẹ không kiên nhẫn vang lên:
-" Bá Tước Joe!! ngài thừa biết vụ làm ăn dầu khí lớn này tôi đã bỏ ra rất nhiều nếu ngài đòi chia lợi nhuận 7/3 thì tôi sẽ lỗ nặng không lời còn không đủ bù vào số vốn tôi đã bỏ ra nữa"!
-" Vậy chứ anh tưởng việc lấy được giấy phép khai thác dầu khí từ hoàng gia Anh dễ như uống một ly nước hay ăn một chén cơm sao?? mà còn muốn chia lợi nhuận công bằng"!!
Giọng nói trầm thấp mà có chút ngạo mạng đầy âm hiểm của bá tước joe khiến Bảo Ngọc nghe có cảm giác quen quen rồi cô chợt nhớ ông ta chính là người lần trước đã ngồi nói chuyện với Hàn Phong lúc cô và Elen đột nhập vào Dinh Thự.
Ánh mắt Bảo Ngọc loé lên một tia khác lạ mà không ai hiểu được cô tập trung vểnh tai lắng nghe động tĩnh bên trong...
Người đàn ông sau khi nghe thấy thế thì lòng bàn tay liền siết chặt lại ông ta cắn răng nghiến lợi khuỵ chân quỳ xuống cúi đầu lên tiếng:
- " Tôi thật sự đã lâm vào bước đường cùng rồi nếu lợi nhuận được chia đều thì tôi mới có cơ hội cứu vãn lại!! Tôi cầu xin ngài hãy nể tình tôi đã giúp ngài rất nhiều việc trong quá khứ mà cho tôi một con đường sống đi"!!
Bá tước Joe hừ lạnh ông ta đứng dậy buông lời nói lạnh lùng độc ác không chút lưu tình:
-" Tôi không nhớ trong quá khứ anh đã giúp tôi điều gì nhưng hiện tại nếu anh không chịu chấp nhận phần % lợi nhuận tôi đã nói thì giấy thoả thuận khai thác dầu khí kia liền huỷ bỏ anh hãy chuẩn bị nhận hậu quả đi"!!
Vilisiam cực kì phẫn hận suốt bao năm qua ông đã làm rất nhiều việc cho ngài bá tước kể cả là tội ác tày trời ông cũng nhúng tay vào thế mà giờ ngài ấy lại muốn phủi sạch quá khứ, từ chối giúp ông mà khoanh tay đứng nhìn ông lâm vào bước đường phải chịu chết"!!
Vilisiam tức giận đến bùng phát ông ta đứng phắt dậy chỉ tay thẳng vào mặt bá tước Joe quát lớn:
- " Là ngài ép tôi, ngài vô tình thì đừng trách tôi phản bội ngài...
Bá tước joe ngài nói là chuyện quá khứ ngài không nhớ vậy nếu tôi nói tôi đang giữ bằng chứng có thể phanh phui bí mật tội ác mà ngài đã che dấu suốt hơn 20 năm qua không "??
Nghe thấy lời Vilisiam nói Joe dừng lại ông ta quay đầu nhìn người đã từng rất chung thành với ông xem ra con chó đi theo cạnh ông đã không còn hữu dụng nữa rồi, bá tước Joe nâng khoé miệng nhếch lên nụ cười nhạt đôi mắt xanh pha lẫn màu tối đen của sự thâm hiểm:
- " Một con chó mà dám uy hiếp chủ của nó ư"??
Vilisiam ngẩng mặt cười lớn rồi nhìn về phía bá tước Joe nghiến răng nhả từng chữ trong nỗi thống giận:
- " Ngài đừng tưởng tôi không biết ngài đang sắp xếp âm mưu ám sát vua của nước Anh trong đại lễ kỷ niệm sự huy hoàng của Hoàng Gia Anh 20 năm một lần, ngài đã chờ thời cơ này lâu lắm rồi thì phải?? nói đúng hơn là đã lập âm mưu từ 20 năm về trước!!
Hơn nữa tôi còn biết người mà ngài ra lệnh ám sát còn có thân phận cực kỳ đặc biệt nếu tôi gửi cuộn băng cho anh ta thì ngài nghĩ âm mưu mà ngài dự tính nắm chắc trong tay liệu có thành công không??"
Bá tước Joe khẽ lắc nhẹ đầu ra hiệu cho hai tên sát thủ đứng ở cửa canh gác đi vào, một lúc sau liền vang lên tiếng đấm đá bịch bịch vang lên cùng tiếng rên rỉ đau đớn của người đàn ông bên trong phòng...
Thời gian trôi qua không lâu thì liền nghe tiếng người đàn ông vừa rên hừ hừ vừa cười to đến ho phun ra ngụm máu tươi nói:
-" Đánh chết tôi đi!! chỉ cần tôi chết thì cuộn băng đó cũng sẽ tới tay cậu ta thôi.. khụ.. ha"!!
Bá tước Joe cầm một khẩu súng lục đen bước tới trước mặt nắm tóc Vilisiam khiến hắn phải ngẩng đầu lên nhìn mình rồi ông ta cười lạnh đầy thâm độc:
- " Hoá ra tôi không thể ngờ một con chó lại biết nhiều chuyện tôi làm đến thế!! Nhưng tôi chưa giết chết anh đâu mà tôi còn mang tặng anh ba món quà nữa "!!
Cánh cửa phòng được mở ra Bảo Ngọc hơi ghé đầu dựa vào khe hẹp nhỏ nơi cánh cửa kiếng nhìn vào bên trong...
Nơi ngoài cửa có ba người một phụ nữ và hai trẻ nhỏ, một trai và một gái đang bị trói tay chân, miệng bị dán băng keo chỉ thấy gương mặt họ bầm tím và ngập tràn nước mắt...
Vilisiam gào lên điên cuồng muốn lao về phía bá tước Joe thì đã bị hai tên sát thủ kìm chặt giữ không cho cử động,
Ông ta từ từ tiến gần đến chỗ ba người đang quỳ quay đầu nhìn về phía vilisiam mà cất giọng đầy độc ác:
- " Mau khai ra chỗ anh giấu bằng chứng nếu không tôi sẽ để vợ con anh gánh chịu nỗi đau thể xác!!"
Vừa nói ông ta vừa dơ khẩu súng lục đen chỉa thẳng vào người phụ nữ đang không ngừng lắc đầu miệng mấp máy không ra chữ:
-" Đoàng"!!
Một phát đạn gim vào đùi của cô ta khiến máu chảy ra không ngừng, Vilisiam nhìn người vợ mình yêu thương đang quằn quại trong đau đớn thì nghiến chặt rằng trừng mắt uất hận hướng về phía bá tước Joe...
Lại một phát súng vang lên lần này người bị trúng đạn là đứa con gái lớn mới 10 tuổi của anh, bả vai cô bé không ngừng tuôn trào máu tươi, gương mặt của bé gái trắng bệt dường như không còn thấy huyết sắc nữa..
Khi viên đạn thứ ba chuẩn bị rời khỏi khẩu súng lục bay về hướng cậu bé tầm khoảng 5-6 tuổi thì tiếng của người đàn ông liền gầm thét lớn:
-"Khu ổ chuột, đường sancpô- Fiuo hẻm Vr- 68 cái nhà thứ 17 nhỏ va mục nát nhất đếm từ đầu ngoài vào chính là nơi tôi nhờ một người cất giữ"!! Tôi đã nói hết rồi hãy mau thả vợ con tôi ra"!!
Bá tước Joe liền hiện rõ bộ mặt độc ác, nham hiểm và tàn nhẫn nói:
-" Được"!! Tôi sẽ tiễn vợ con anh đi cùng anh!!!
Ba phát đạn liên tục được bắn ra cùng tiếng hét thất thanh đầy thống khổ của người đàn ông vang lên trong đêm tối, ba cái xác nằm yên trên nền đá lạnh buốt, máu tươi chảy loang ra, mùi máu tanh nồng lan toả khắp căn phòng...
Người đàn ông gục đầu xuống đất anh ta như điên dại miệng liên tục nói" Không"!!
Và cũng chỉ vài giây sau một tiếng súng vang lên lần nữa thì tiếng kêu cũng im bặt...
-" Dọn dẹp chỗ này cho gọn đi"!!
Lời nói trầm lãnh vô cảm ra lệnh bước qua ba cái xác chết mà rời khỏi phòng...
Nửa tiếng sau cánh cửa căn phòng cũng khép lại, ánh đèn vụt tắt trả lại không khí yên tĩnh như chưa hề có cảnh tượng máu me chết chóc man rợ vừa xảy ra...
Bảo Ngọc và Elen liền làm theo cách cũ thoát khỏi Dinh Thự, chiếc xe Porsche đỏ phóng nhanh rời đi tiến về đường cao tốc...
Elen ngồi ghế phụ dò tìm địa chỉ nơi bọn họ đã nghe lén được nằm ở đâu, không quá vài giây Elen đã tìm ra..
Chiếc xe Porsche đỏ cứ như một chiếc xe đua thời thượng phóng nhanh như bay, tiếng bánh xe ma sát cao với mặt đường cho thấy tốc độ người lái điều khiển không hề nhỏ.
Bảo Ngọc bây giờ chỉ muốn nhanh chóng đi tới nơi cần đến, trong đầu cô giờ đang ngập tràn nhiều nghi vấn về cuộn băng chứng cứ về quá khứ và người mà tên Vilisiam đó đã nói là có thân phận cực kì đặc biệt liệu có liên quan đến Hàn Phong hay không??
Nắm chặt vô-lăng tăng tốc độ cô nhất định phải đến trước người của ông bá tước Joe và phải lấy bằng được cuộn băng đó thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ.
← Ch. 083 | Ch. 085 → |