Tung tích lô hàng
← Ch.009 | Ch.011 → |
Trầm ngâm một lúc, nhìn cô gái nhỏ đang ở phía xa anh cất giọng:
-"anh sẽ đến chỗ tụi em"..
anh quay người thì gặp lão quản gia đang bưng ly nước cam trên tay cung kính nói:
-Thiếu chủ!!nước cam đây ạ"!
Anh lạnh lùng nói:
-Tôi có việc phải làm gấp, ông mang nước cam cho cô ấy uống đi"..
Nói xong, anh đi ra đằng trước nhà lên xe rời khỏi biệt thự..
Nhìn thấy lão quản gia đang đứng đó, cô vội tới hỏi:
-Có chuyện gì không vậy bác"??
Ông đáp:
Thiếu chủ bảo tôi mang đồ uống cho cô"!!
Cô cau mày suy nghĩ tại sao càng ngày anh ta càng tốt với mình nhỉ?. mà thôi anh ta đối tốt với mình thì mình tốt lại...
Cô mỉm cười với lão quản gia nói:
-"hi.. cháu cảm ơn mà anh ta đi đâu rồi bác???
Ông lắc đầu nói:
-Tôi cũng không biết!!Thiếu chủ trở về là đi tìm tiểu thư nhưng rồi có việc quan trọng gì đó lên ngài ấy bỏ đi luôn.
Một cảm giác thất vọng tràn vào trong tim, gương mặt nhỏ nhắn trở nên buồn thiu lắc đầu suy nghĩ:
[Bảo ngọc mày buồn không phải vì nhớ anh ta.. không phải đâu.. ]
(Tác giả:ừ.. chị đã động lòng còn chối.. )
Trong lúc đó, tại phòng làm việc riêng của tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thị có 3 người đàn ông đang nói chuyện:
Hàn Kiệt cầm tài liệu tìm được đọc cho Hàn Phong nghe:
-Anh trai!! địa điểm giao hàng là ở nhà kho cũ đã bỏ hoang lâu đường số 9, khu Minh Khê.
"Thời gian giao hàng là 10h tối nay"
Hàn Huy lên tiếng:
-Anh có cần tụi em đi cùng không??
Hàn Phong nhếch lên nụ cười chết chóc, đôi mắt sắc bén lộ vẻ khát máu lạnh nhạt trả lời:
-Chuyện này để anh lo, hai đứa cứ làm việc của mình đi.
Anh bước ra ngoài lấy điện thoại bấm 1 dãy số gọi..
Đầu giây bên kia vội bắt máy trả lời:
-Thiếu chủ ngài có gì phân phó ạ"
Giọng nói lạnh lẽo vang lên:
-Lệnh cho 20 vệ sĩ chuyên nghiệp đến đây cho tôi"
Bên kia vội gât đầu nói:
-Dạ!!tôi hiểu rồi..
Cúp điện thoại người anh toát lên vẻ tàn khốc tuyệt tình miệng mỉm cười tựa ác ma:
-Cuộc săn mồi tối nay sẽ thú vị đây.. !!(Tác giả:Anh thật đáng sợ đó. Hàn Phong hừ lạnh:cô nói gì?? Tác giả:hihi chuồn lẹ)
← Ch. 009 | Ch. 011 → |