Yêu nghiệt là đại thần trong truyền thuyết
← Ch.06 | Ch.08 → |
Đường Tâm sau khi chạm trán với tên yêu nghiệt nào đó vừa đi vừa nhăn trán nhíu mày suy nghĩ chẳng mấy chốc đã về đến phòng bệnh của mình.
" Cậu trốn ở cái xó nào mà bây giờ mới lết về phòng vậy? "
" Mình đi lên sân thượng của bệnh viện hóng gió."
" Cậu thật là! Hết chỗ đi rồi hay sao lại mò lên đó ngáp gió?! Mà mặt của cậu bị làm sao vậy? Sao lại xanh như vậy? Cậu bị trúng gió hả? " - Trác Đình vừa hỏi vừa đưa tay lên trán Đường Tâm kiểm tra nhiệt độ.
" Mình không sao đâu! Chắc là do lúc ở trên sân thượng mình gặp một siêu cấp mỹ nam nên choáng váng đó! "
" Siêu cấp mỹ nam?! Trong thế giới này cậu gặp được mỹ nam thì phải nhớ lên dây cót tinh thần. Đừng quên sáu vị nam thần trong truyền thuyết đang rình rập đe dọa cuộc sống bình yên sau này của chúng ta đó! "
" Đình Đình, cậu nói xem, trong truyện tên tác giả kia có nhắc qua trong bệnh viện K này, vị bác sĩ nào đẹp trai nhất không? "
" Bệnh viện K này là bệnh viện dành cho giới thượng lưu, nó là bệnh viện danh tiếng nhất của thành phố S, là một trong những bệnh viện của Tập Đoàn Dược Phẩm và Y Tế Tô Thị. Tô Thị không những nắm trong tay thế lực của giới hắc đạo mà còn có những mối quan hệ làm ăn hợp tác với quan chức chính phủ nữa. Có thể nói Tô Thị có thế lực ở ngoài sáng lẫn trong tối. Nhắc đến Tô Thị thì không thể không nói đến vị thiếu chủ Tô Cẩn Hiên, là thiên tài bác sĩ, người được mệnh danh là Bàn Tay Vàng trong giới y học kiêm doanh nhân trẻ thành đạt cũng là người nắm trong tay một phần tư thế lực của giới hắc đạo. Luận về nhan sắc anh ta đứng thứ hai không ai dám vỗ ngực nhào ra giành ngôi thứ nhất, là đảo chủ Đào Hoa Đảo vì xung quanh anh ta có vô số hoa đào. Tên tác giả kia đã miêu tả anh ta như thế nào ấy nhỉ? "
" Mắt phượng tôn quý, sống mũi cao và thẳng, vầng trán rộng, môi mỏng gợi cảm, khuôn mặt đẹp đến mức giết người không cần đền mạng, nước da trắng hồng không tỳ vết, cao khoảng 1m8 hội đủ 3 tiêu chuẩn cao - phú - soái." - Đường Tâm nhắm mắt tả lại khuôn mặt của tên yêu nghiệt mình vừa gặp.
" Uhm! Đúng rồi! Cậu thuộc bài quá! "
" Chết tui rồi! "
" Gì vậy? Cậu đã gặp Tô Cẩn Hiên, vị đại thần trong truyền thuyết kia rồi sao? "
" Uhm! "
" Trời a! Cậu có bị hắn ta làm gì không? Có bị thương ở đâu không? " - Trác Đình hốt hoảng chạy đến nắm tay Đường Tâm rồi nhìn Đường Tâm từ trên xuống dưới cẩn thận kiểm tra.
" Anh ta không có làm gì mình hết, mình và anh ta chỉ nói vài câu thôi! "
" Vị hôn phu của cậu nói gì với cậu? "
Đường Tâm thành thật kể lại chi tiết cuộc chạm trán của mình với đại boss Tô Cẩn Hiên cho Trác Đình nghe.
" Theo như những gì cậu kể thì 99% cậu đã đụng nhầm đại boss rồi! Xin được phép phỏng vấn Đường tiểu thư: cô cảm thấy vị hôn phu này của mình như thế nào?"
" Mình không biết a! Chỉ cảm thấy anh ta không đến mức đe dọa như những gì tên tác giả kia viết! "
" Anh ta có đẹp trai ngút trời không? "
" Uhm! Rất rất rất đẹp! "
" Cậu có thích không? "
" A! Ơ! Stop! Cậu chán sống rồi đúng không? "
" Xì, mình đang kiểm tra mức độ bấn loạn sau khi gặp mỹ nam của cậu mà, xem thử cậu có mê trai bỏ bạn không thôi! "
" Cậu thật biết cách cách kiểm tra hen! Có tin mình sẽ bỏ mặc cậu không? "
" Không! Bỏ mình cậu sống với ai? Không lẽ cậu tính dọn đồ qua Tô gia sống, làm phu nhân đảo chủ? "
" Dẹp cậu đi! "
" Mình không đùa nữa, nghiêm túc bàn vấn đề chính nè. Bây giờ chúng ta sống dựa trên danh nghĩa của hai nhân vật nữ phụ kia nên việc chạm mặt các nhân vật chính và phụ trong cuốn tiểu thuyết này là điều không tránh khỏi, chúng ta không thể ngu ngơ mù mờ không nhận ra ai là ai như bây giờ được."
" Uhm! Cậu nói đúng. Mình và cậu sẽ lên mạng kiếm thông tin và hình ảnh của họ về xem và ghi nhớ để tránh bị nghi ngờ và gặp những rắc rối không cần thiết.
" Uhm! Từ lúc bị đá vào đây ai cũng nói thần kinh mình có vấn đề hết! Đúng là oan hơn thị Kính mà! "
" Đáng đời, ai bảo cậu phát tác cơn điên làm gì?! "
" Đường Tâm, cậu vừa gặp vị hôn phu mà đã có biểu hiện thấy trăng quên đèn, thấy phở quên cơm như vậy rồi sao? "
" Cậu có thấy tên nào đã ăn phở còn về nhà ăn cơm chưa? "
" Tên Tô hồ ly đó dám dùng sắc đẹp quyến rũ Đường Tâm của chị, chị sẽ liệt hắn vào Black List mà tìm cơ hội tính sổ! "
" Đừng quên người ta là đại thần nha Trác tiểu thư! "
" Chị không sợ, cướp Đường Tâm của chị chỉ có một con đường chết!!! "
" Cậu ăn nhầm cái gì rồi sao? "
" Mình ăn cháo hải sản mẹ mình nấu! "
" A! Cậu nhận dì Tuệ làm mẹ rồi sao? Chúc mừng cậu! " - Đường Tâm vui mừng ôm Trác Đình chúc mừng.
" Cậu ăn cháo đi, mình có để dành phần cho cậu đó! "
" Cậu kể cho mình nghe xem hai mẹ con cậu đã nói những gì nha? "
" Uhm! "
Sau khi nghe Trác Đình kể lại câu chuyện giữa cô và Triệu Gia Tuệ, Đường Tâm cảm thấy Trác Đình đã có một quyết định sáng suốt nhất trong lịch sử. Cô thật tâm chúc phúc cho người bạn chí cốt cũng là người thân duy nhất của mình đã tìm được một người mẹ tốt. Cuộc sống đôi khi rất kỳ diệu, mặc dù không biết sau này hai cô sẽ gặp phải những cơn sóng gió hay những gì trắc trở, nhưng không phải ở thế giới này Trác Đình của cô đã tìm được một người mẹ mà Đình Đình hằng ao ước hay sao?! Cuộc sống ở thế giới này có lẽ không đáng sợ như hai cô đã nghĩ.
" Đường Tâm, nếu mẹ của mình nhận cậu làm con nuôi, cậu có đồng ý không? " - Trác Đình nằm bên cạnh xoay người nhìn Đường Tâm chân thành hỏi.
" Dì Tuệ muốn nhận mình làm con nuôi sao? Dì không sợ đại danh của ly miêu nữ phụ sao? "
" Mẹ nói có hai cô công chúa như mình và cậu mẹ cầu còn không được! Đường Tâm, cậu nhìn thẳng vào mặt mình nghe mình nói cho rõ đây. Mình là Trác Đình, cậu là Đường Tâm, mẹ của mình cũng sẽ là mẹ của cậu. Cậu và mình giống như hai chị em sinh đôi vậy, chính vì điều đó mình hy vọng cậu sẽ chấp nhận mẹ giống như mình chấp nhận mẹ, gia đình của Trác Đình mình cũng chính là gia đình của Đường Tâm cậu. Vậy nên, cậu không được phép dùng bất cứ lý do gì để từ chối một gia đình đang chào đón cậu. Chúc mừng cậu trở thành một thành viên của Trác Thị! "
" Đình Đình! Cám ơn cậu! "
" Đồ ngốc, mới có như vậy đã khóc rồi sao? "
" Kệ mình! "
" Sau này cậu có gì tốt nhớ phải chia sẻ với mình nha! "
" Mình không có đồ gì tốt đâu a! À quên! Mình có vị hôn phu đại thần đó, cậu lấy không? Mình dâng hai tay tặng cậu! "
" Chị không lấy! Chị còn yêu đời lắm! Tốt nhất cưng lấy thân của cưng báo đáp chị đi! "
" Đình Đình, cậu làm mình nổi da gà đây nè! Còn nói giống vậy nữa thì cậu lết về giường của cậu nằm cho mình nghe không? "
" Hông! Mình thích nằm ôm cậu ngủ thôi! "
" Đồ sắc nữ! "
" Kệ mình! "
← Ch. 06 | Ch. 08 → |