Vay nóng Tinvay

Truyện:Bạo Vương Liệt Phi - Chương 033

Bạo Vương Liệt Phi
Trọn bộ 138 chương
Chương 033
Van xin
0.00
(0 votes)


Chương (1-138)

Siêu sale Lazada


Thấy nàng nhất định không chịu uống, Hắc Ưng dường như không còn kiên nhẫn để tiếp tục nhiều lời với nàng, trực tiếp bóp miệng nàng đem viên thuốc thả vào.

Vân Yên trừng mắt nhìn hắn, vừa định đem viên thuốc nhổ đi chợt nghe hắn nói:"Nếu ngươi dám nhổ ra, ta sẽ cởi bỏ quần áo của ngươi, đêm nay trên giường này sẽ biến ngươi trở thành nữ nhân của ta."

Nàng bị dọa thiếu chút nữa bị sặc, ngay lập tức nuốt viên thuốc xuống, sắc mặt đỏ bừng.

Bọn họ sao có thể giống nhau, uy hiếp nàng một cách đê tiện như vậy chứ.

"Haha..."

nhìn thấy vẻ mặt này của nàng, hắn bật cười, mờ ám mà trêu chọc nàng: "Ngươi là đang kích động sao? Không cần phải gấp như vậy, chúng ta có nhiều thời gian mà."

Vân Yên nhìn bộ dáng trêu đùa của hắn, ngực trào dâng một cỗ lửa giận bừng bừng, nàng hận chết tên nam nhân trước mặt này vậy mà hắn còn thản nhiên đùa giỡn nàng.

Không nghĩ nhiều rút trâm cài trên đầu mình lập tức hung hăng đâm tới.

Từ trên ngực hắn, nơi trâm cài đâm vào máu tươi rỉ từ miệng vết thương rỉ ra, chảy xuống dưới, còn bắn lên cả mặt nàng.

Vân Yên sợ hãi lập tức ném cây trâm trên tay xuống, nàng hoàn toàn không nghĩ đến hắn lại không né tránh.

Hắn hoàn toàn có thể tránh được.

Nàng càng không nghĩ tới chính mình sẽ làm người ta bị thương.

"Muốn giết ta ư? Vậy cứ đâm đi."

Hắc Ưng không thèm nhìn đến vết thương đang đổ máu của mình, chỉ chăm chăm nhìn nàng nói, còn mang trâm cài dính máu đặt lại vào tay nàng.

Tay Vân Yên run run, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên nàng đả thương người khác.

Trong lòng có chút sợ hãi, nhưng lại nghĩ đến bản thân vì hắn mà phải chịu nhục nhã, hận ý lập tức bùng lên, không chút do dự, tiếp tục đâm tới.

Lại đâm trúng ngực hắn, hắn vẫn không hề tránh đi, nàng rùng mình, dừng tay lại: "Tại sao ngươi không tránh?"

Nói xong liền cảm thấy trong miệng có chút cảm giác, vết thương không còn đau, lời nói cũng rõ ràng, thật sự rất thần kỳ.

"Ta tránh đi ngươi làm sao đâm được?"

Hắc Ưng lập tức rút trâm cài còn đang cắm trước ngực mình, "Còn muốn đâm nữa không?"

"Ngươi cố ý để ta đâm?"

Vân Yên ngẩn người.

"Bằng không ngươi cho là ngươi có thể đâm được ta sao?"

Hắc Ưng hỏi lại nàng.

"Vì sao?"

Vân Yên quan sát hắn, đột nhiên nàng cảm thấy không thể hiểu nổi nam nhân này.

"Bởi vì ta thiếu nợ ngươi, cho nên phải trả."

Hắc Ưng đáp.

"Ngươi cũng biết ngươi nợ ta ư, chúng ta không thù không oán, vì sao lại hãm hại ta như vậy?"

Vân Yên hừ lạnh một tiếng, không hề có chút cảm kích.

"Ta có hãm hại ngươi sao? Ta chính là muốn ngươi trở thành nữ nhân của ta."

Vẻ mặt của Hắc Ưng đột nhiên mơ hồ, khiến người ta không nhận rõ được thật giả.

Vân Yên biết hắn sẽ không nói, nhìn thấy ngực hắn bị mình đả thương, trong lòng tức giận chợt lắng xuống.

Lúc này mới nói với hắn: "Ta không biết rốt cuộc ngươi và hắn có hận thù như thế nào, nhưng ta hy vọng các ngươi có thể tự mình giải quyết.

Các ngươi đều biết ta rõ ràng vô tội, nhưng lại muốn ta cùng các ngươi gánh vác ân oán này, như vậy thực tàn nhẫn.

Ta chỉ là một thiếu nữ bình thường, chỉ hy vọng một cuộc sống yên ổn, vậy nên các ngươi hãy buông tha cho ta đi."

Giọng nói của nàng đã mang theo cầu xin, nàng thật sự không chịu nổi mình vô tội mà bị tra tấn nhục nhã như vậy, lại càng không muốn bị cuốn vào mối ân oán khó hiểu này


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-138)