Truyện:Bạo Quân Độc Sủng - Chương 065

Bạo Quân Độc Sủng
Trọn bộ 208 chương
Chương 065
Từng vết ⓗ●ô●ռ ẩm nóng
0.00
(0 votes)


Chương (1-208)

"Bệ hạ thật anh minh vô cùng, là thiên chi kiêu tử, sao phàm phu tục tử sánh bằng chứ?' Nàng nói cẩn thận, "Cả văn võ trong triều đều nói bệ hạ mang tiểu nữ tử tiến cung, vậy từ nay về sau, tiểu nữ tử đã có tiếng tranh phần nữ nhân bệ hạ rồi. Vậy sau này tiểu nữ tử biết chu toàn thế nào giữa Tấn vương và Hưũ tướng nữa chứ? Biết làm việc thế nào vì bệ hạ đây?"

Sở Minh Phong nói lảng sang chuyện khác, "Trẫm biết, tối nay ngươi hiến vũ vì trẫm và cả văn võ trong triều, là do Lục hoàng thúc bức ngươi" Diệp Vũ kinh ngạc, vậy lần trước sao hắn không nói ra chứ? Chẳng lẽ là hắn cố ý sao?

Hắn cười lạnh nhếch môi, "Lục hoàng thúc đang dưỡng bệnh, mất đi binh quyền, lại tự cao có chiến công hiển hách, có công ủng trẫm, không cam lòng nhàn rỗi trong phủ, muốn tham chính, đều bị trẫm dùng kế phá hỏng. Đã một năm rồi, ông ta và quan to trong triều đi lại, kết bè kết cánh, có ý đồ nắm giữ triều chính, trẫm án binh bất động, cố ý cổ vũ ông ta. Lần này ông ta sử dụng chiêu mỹ nhân kế, đem người tặng tới bên trẫm, tìm hiểu tin tức cho ông ta, mưu toan khống chế trẫm"

Nàng nghe mà kinh hồn táng đởm, hỏi, "Bệ hạ mang tiểu nữ tử tiến cung là giả vờ trúng kế sao?"

Hắn cười lạnh, "Ngươi đã muốn 🍳u𝖞ế-n r-ũ hồn trẫm, trẫm nào dễ tha cho ngươi chứ?" Hắn nhìn nàng chằm chằm, mắt càng ngày càng nóng, "Ngươi múa khiến trẫm dục hoả đốt người. Nói cho trẫm biết, vì sao ngươi lại nhảy màn múa kinh diễm như thế hả?"

"Bệ hạ không muốn ly gián Tấn vương và Thẩm đại nhân sao?" Nàng có dự cảm tối nay không thoát khỏi móng vuốt cọp rồi.

"Trẫm sao dám bỏ được đem ngươi tặng cho kẻ khác chứ?"

Sở Minh Phong kéo áo ngắn của nàng, đặt trên giường, con ngươi đen phụt lửa, như thợ săn rốt cục bắt được con mồi săn đuổi đêm ngày, không thể thả.

Diệp Vũ ra sức giãy dụa, nhưng mà cũng không tránh được, chẳng có tác dụng gì với hắn, mà ngược lại càng khiến hắn áp chế chặt hơn, hai tay còn bị hắn cột chặt vào trên giường. Kể từ đó nàng giống như thịt bò giữa dao và thớt, mặc hắn xâm lược.

Tay hắn xoa vuốt trên làn da 𝐭●ⓗ●â●ռ ✝️●♓●ể nõn nà, cần cổ duyên dáng, vai nhỏ gầy, xương quai xanh, bộ ռ🌀ự_ⓒ no đủ, bụng bằng phẳng, vòng eo nhỏ nhắn.... Cả 🌴_𝐡â_n 𝐭h_ể hoàn mỹ tản mát mùi thơm cơ thể thấm vào tận gan ruột, quanh quẩn mê người, có thể nói trong ngọc trắng ngà, trêu chọc cơ thể hắn bùng nổ.

Khó mà tưởng tượng nổi, thân hình 𝐦.ề.ⓜ 〽️.ạ.❗ dường này lại nhảy được mà múa kinh diễm câu hồn đến thế.

Càng khó tưởng hơn nữa là, người con gái vưu vật, mị hoặc như thế không biết nhấm nháp có mùi vị thế nào nữa?

"Trẫm luôn không thích sắc đẹp" Sở Minh Phong sẵng giọng che giấu tia dục hoả nóng cháy, "Nhưng ngươi lại không giống thế, cả đại Sở này có tìm cũng không thấy một cô gái như ngươi, thậm chí nhìn cả thiên hạ cũng khó tìm một cô gái nhìn trong veo lạnh lùng mà trong lại đầy cuồng dã n·óռ·𝐠 🅱️·ỏռ·ⓖ điên đảo lòng người như ngươi"

"Tiểu nữ tử và hoàng hậu, hoàng quý phi giống nhau thôi, đều là phụ nữ, chẳng có gì đặc biệt cả. Chỉ cần nhắm mắt lại, bệ hạ sẽ thấy chẳng có gì khác nhau cả" Diệp Vũ che giấu sự khẩn trương trong lòng, đầu óc càng không ngừng vận chuyển tìm cách đào thoát.

Hăn như không nghe thấy lời nàng nói, cúi đầu, ♓·ô·𝖓 nồng nhiệt lên gáy nàng. Nàng chấn động, kêu lên sợ hãi, "Bệ hạ .... bệ hạ..."

Hắn ngẩng đầu, mỉm cười lại khiến cho người ta cảm thấy mỉm cười Ⓜ️·á·𝖚 tanh, đáng sợ dị thường, "Trẫm sẽ rất ôn nhu"

Nàng sốt ruột khẩn cầu, "Đừng... Bệ hạ, van xin người, đừng mà.... Tiểu nữ tử không muốn cứ thế ở hậu cung.... Không muốn cùng phi tần trong hậu cung tranh sủng, đấu tranh gay gắt..."

Lời lẽ của hắn trượt trên 𝖙♓●â●n †ⓗ●ể ɱ-ề-𝖒 ɱ-ạ-𝒾, xương quai xanh, bộ 𝓃𝐠-ự-🌜, bụng, h.ô.𝓃 tinh tế, nhấm nháp chậm rãi.

Nàng nói liên miên, khẩn cầu, hắn bừng tỉnh như không nghe thấy, trên làn da tuyết trắng của nàng để lại hàng ngàn vết ⓗô-ⓝ yêu ẩm nóng....

Theo như lời nàng, thân hình cô gái xinh đẹp đều không khác nhau lắm, nhắm mắt lại cũng như là một người, nhưng không biết vì sao hắn phát giác ✝️ⓗâ_ⓝ t𝒽_ể 〽️ề_ɱ 〽️_ạ_ı dưới thân không giống với một phi tần nào cả. Ⓗô·𝖓 nàng phía trước hắn đã muốn dâng trào, 𝒽ô·𝐧 nàng phía sau, hắn sưng lên đáng sợ, muốn nhanh chóng vọt thẳng vào trong cơ thể của nàng, cùng nàng nước sữa hoà nhau.

Có lẽ, điệu múa của nàng khiến cho 𝐭𝖍â-n 𝐭-𝒽-ể nàng có một loại 〽️*@ 👢ự*c mị hoặc, cũng có lẽ ⓣ*𝒽â*ⓝ 🌴*♓*ể nàng đặc biệt 𝖒-ề-ⓜ Ⓜ️ạ-ℹ️, thơm ngát, bên trong cuồng dã đến mức hắn khó khắc chế nổi.... Sở Minh Phong ngậm chặt đỉnh hoa hồng, l.𝖎ế.〽️ ♓ô_ⓝ ɱú_🌴 chặt, phần dưới lại sưng đau từng đợt.

Chương (1-208)