← Ch.22 | Ch.24 → |
<images> "Buông ra, Cố Tân Ngữ." Khóe mắt cô rưng rưng, giọng nói cũng có chút 𝐫·𝖚·ⓝ rẩ·🍸.
Mặc dù trong bóng tối nhưng cô vẫn có thể phân biệt được cơ thể của anh và mùi cơ thể riêng biệt được ẩn dấu dưới mùi thuốc lá của anh.
Hô hấp Cố Tân Ngữ cứng lại, gậy thịt cũng không còn tiếp tục ra vào nữa mà chỉ lặng lẽ chôn sâu trong cơ thể cô, môi lưỡi anh dừng sau tai cô một chút, nói giọng khàn khàn: "Xin lỗi, Tinh Hòa."
Anh thật sự vô cùng nhớ cô, sau khi mất đi cô thì từng giây từng phút anh đều cảm thấy tim mình như bị dao cắt qua.
"Chúng ta kết thúc rồi, Cố Tân Ngữ." Thẩm Tinh Hòa dùng hết toàn bộ sức lực để đẩy người đàn ông đang ôm lấy mình ra. Người đàn ông hoàn toàn không có phòng bị nên lảo đảo hai bước, gậy thịt vẫn đang hào hứng bị 𝖗.ú.✝️ ⓡ.𝒶 khỏi huyệt nhỏ của cô, phát ra tiếng "bạch" một tiếng.
Không khí lặng đi trong vài giây, Thẩm Tinh Hòa cố nén cảm giác hạ thân không khỏe mà lần mò bước đến cửa nhưng lại bị người đàn ông kia phản ứng kịp tiếp tục túm lấy một lần nữa.
Cố Tân Ngữ bế ngang eo cô lên sau đó đè cô xuống sofa, hai tay anh nắm lấy eo của cô sau đó lại dùng một tay nâng Ⓜ️-ôn-🌀 của cô lên rồi từ phía sau mạnh mẽ đi vào. Trong tiểu huyệt vẫn còn sót lại không ít 𝖉â_𝖒 dịch nên lúc này anh tiến vào thật sự vô cùng thuận lợi.
Cố Tân Ngữ nặng nề mà kịch liệt rong ruổi trên người cô, anh cảm nhận được sự trơn trượt khít chặt của cô dường như chỉ có như vậy mới có thể chứng minh rằng dù là cô hay là anh thì hai người họ vẫn như trước đây, đều hưởng thụ ⓚ·𝐡·ⓞ·á·𝒾 ↪️·ả·m mà chuyện này mang lại.
"A ~ anh buông ra." Thẩm Tinh Hòa nức nở, 𝐭*♓â*ռ t*h*ể sung ⓢ*ướ*ⓝ*ℊ nhưng lại không bù lấp lại được cảm giác đau đớn trong lòng, hai người đều vô cùng quen thuộc 🌴𝐡â·n ⓣ·𝖍·ể đối phương, đều biết nên làm thế nào để khiến đối phương vui şư*ớп*𝐠 vì thế dưới sự trêu trọc của anh thì phản kháng của cô lại càng có vẻ vô lực yếu đuối.
Cố Tân Ngữ thẳng lưng 𝖗ú.✞ 𝖗.@ rồi lại đ●ư●𝐚 ✌️●à●𝐨, bàn tay anh không an phận mà đè ép xoa nắn hạt châu non mềm của cô, nhìn thấy Thẩm Tinh Hòa dần dần mất đi sức lực để dãy dụa, anh cố gắng nén lại nội tâm khổ sở chua xót mà đè lên lưng cô rồi bắt đầu hô●ռ từng chút từng chút một ngay vành tai nhạy cảm của cô, đồng thời đầu lưỡi anh cũng luồn vào trong lỗ tai cô mà trêu chọc.
Không chịu được khiêu khích như vậy, miệng Thẩm Tinh Hòa tràn ra đầy tiếng 𝖗ê●п 𝖗●ỉ, c●ả●𝖒 ℊ𝖎●á●ⓒ t●ê ⓓ●ạ●ⓘ ngứa ngáy tràn ra tứ chi và toàn thân. Huyệt nhỏ non mềm liên tiếp bị ma sát, mỗi lần đều mang theo κ♓⭕á·❗ cả·m cực hạn khiến ý thức của cô càng lúc càng trở nên mơ hồ.
Cô hơi giãy dụa eo của mình, dù trong tiềm thức muốn phản kháng cự lại sự ⓧâ-ⓜ 𝓃-hậ-🅿️ của anh nhưng тⓗâ-𝓃 ✞-ⓗ-ể lại theo bản năng mà phối hợp với anh.
"So với cái miệng của em thì 𝐭♓●â●𝓃 ✞●♓●ể em lại càng thành thật hơn." Cố Tân Ngữ nói nhỏ bên tai cô, "Bên dưới ngậm chặt anh như vậy, em thật sự buông tay được sao, hả?"
Tính khí 𝓃-ó-п-🌀 bỏп-🌀 của anh cố gắng chịu đựng cảm giác bị hoa huyệt hút chặt, trong đêm tối mắt anh dường như phát sáng, khóe miệng cong lên thành một độ cong vô cùng mãn nguyên, mật dịch róc rách không ngừng chảy ra từ tiểu huyệt khiến nơi kết hợp chặt chẽ của hai người trở thành một mảnh lầy lội, gậy thịt tráng kiện vẫn luôn bị hoa huyệt ngậm chặt.
Bàn tay to của Cố Tân Ngữ nắm chặt lấy ⓔ-🔴 𝐭-h-𝖔-𝐧 của cô dùng sức mà đ*â*ⓜ 𝐯à*o sâu hơn, tần suất đ●ư●𝐚 ✅à●𝐨 гú_🌴 𝐫_@ cũng càng lúc càng nhanh, mỗi lần đi vào quy đầu to lớn đều đi sâu đến tận đỉnh tử cung của cô.
Thẩm Tinh Hòa bị đâ.ⓜ đến mức cả người đều 𝖗*u*ⓝ ⓡẩ*𝓎 không ngừng, miệng tử cung co rút kịch liệt một trận, một cỗ 𝒹â*ɱ thủy trào ra ấm áp bao phủ lấy quy đầu to lớn đang ở trong cơ thể Thẩm Tinh Hòa. Cả người anh nóng lên, nóng đến mức tê dại rồi đạt cao trào cùng lúc với cô. Tiểu huyệt co rút vô cùng kịch liệt, tầng tầng lớp lớp thịt mềm tạo thành một lực lớn chèn ép lấy tính khí п.ó.n.𝖌 🅱️.ỏ.ⓝ.ⓖ của anh. Ⓚ*𝖍*oá*❗ 𝖈*ả*〽️ tràn trề khiến anh tiếp tục đ-â-Ⓜ️ ✔️-à-𝖔 lần thứ hai đồng thời tăng cao tốc độ ra vào nhằm muốn đưa cô đạt cao trào giống như cảm giác lên tận mây xanh.
"A a..." Thẩm Tinh Hòa không tự chủ được mà lớn giọng 𝓇ê·п ⓡ·ỉ, vì đạt được cảm giác kⓗ𝐨.á.ℹ️ 𝒸.ả.m cực hạn mà toàn thân căng như dây đàn.
Cố Tân Ngữ lại không ngừng ép 🌴.𝐡â.𝖓 t𝐡.ể mình xuống, dường như muốn khảm cả người mình vào trong cơ thể của cô, anh muốn càng nhiều thì mỗi lần lại càng đ-â-𝖒 ⓥà-𝖔 càng sâu.
"Ừ a... Quá căng rồi." Thẩm Tinh Hòa lắc đầu, trên khuôn mặt hồng hào nhuốm đầy tình dục là mồ hôi nhễ nhại.
Mà anh thì mỗi lần ra ra vào vào đều cố hết sức đâ·Ⓜ️ ⓥà·𝑜, dường như muốn tham lam hấp thụ hết toàn bộ ngọt ngào cùng sự thít chặt đó. Sau khi điên cuồng ra vào x*â*ɱ 𝖓*♓*ậ*𝖕 khoảng trăm lần nữa, theo một tiếng gầm nhẹ anh trực tiếp bắn toàn bộ т𝖎.n.𝖍 𝒹.ị.🌜.𝖍 nồng đậm vào sâu trong tử cung của cô.
← Ch. 22 | Ch. 24 → |