Ngày khai giảng của chàng tân sinh viên nào đó
← Ch.08 | Ch.10 → |
Hôm nay tôi thật không thể đứng dậy nổi...
Bây giờ tôi đã lên năm hai, đồng thời Hàn Thư cũng đã thi đậu vào trường của tôi.
Kỳ thật đối với Hàn Thư thì thi đậu chỉ là chuyện nhỏ. Tôi đừng mong nghĩ đến chuyện chỉ còn vài ngày nữa là thi mà bắt hắn cấm dục.
"Nếu không làm tình anh sẽ không học bài được, em cam lòng nhìn anh thi cử không có kết quả tốt sao?"
Hắn đã nói như vậy thì tôi còn biết phản bác gì nữa chứ....
"Huyên Huyên! Thằng nhóc nhà chúng ta thi đại học đậu vào trường con rồi đó!" Ngày công bố danh sách trúng tuyển, mẹ của Hàn Thư đã gọi điện đến kèm theo tràng cười "ha ha ha" đầy sảng khoái, rất vui vẻ mà báo tin cho tôi biết.
"Dạ! Con biết là cậu ấy nhất định sẽ thi đậu mà." Tôi vẫn luôn khách sáo khi trò chuyện cùng mẹ Hàn Thư, tôi đang nghĩ nếu như hai nhà chúng tôi mà biết tôi và hắn có quan hệ thì không biết họ sẽ nói gì đây?! Mặc dù cười giả lả vậy, nhưng tôi đang nghĩ trước mắt phải làm sao để kết thúc cuộc nói chuyện này thật khéo léo đây.
"Đều là công lao của con đó! Thằng nhóc Hàn Thư này nếu không có người quản giáo, bác không biết nó sẽ ra sao nữa!". Mẹ Hàn Thư lại tiếp tục cười vui vẻ.
Công lao?
Có lẽ cùng hắn ở trên giường cũng xem như là một loại công lao đi.
Tối hôm qua tôi ngủ sớm, nghĩ đến hôm sau công bố danh sách trúng tuyển, tôi lại mơ thấy mộng xuân mà giật mình tỉnh dậy. Tôi nhớ trong mơ, Hàn Thư không ngừng ở sân thượng yêu cầu tôi cùng hắn ân ái, làm cả ngày mới chịu... Ôi thật không dám nghĩ đến!!
Nói thật tôi rất phục Hàn Thư khi hắn không để ý đến ánh mắt của người khác, ngay cả khi đi dạo trên đường hắn cứ thản nhiên hôn môi tôi, ở phương diện này thì tôi tập mãi cũng không thể thành thói quen. Tôi thật không dám tưởng tượng nếu như tập thành thói quen rồi, thì Hàn Thư còn có thể làm càn đến thế nào nữa.
Cuối cùng cuộc nói chuyện với mẹ Hàn Thư cũng kết thúc, nhìn đồng hồ thì còn một lúc nữa Hàn Thư mới trở về, vì vậy tôi tranh thủ xếp mấy bộ quần áo, muốn đến nhà bạn ở lại vài ngày...
"Em muốn đi đâu sao?" Âm thanh của Hàn Thư đột nhiên vang lên sau lưng tôi.
Tôi xoay người lại, chỉ thấy hắn trưng ra một bộ mặt cười như không cười, như đã biết tôi định làm gì.
"A? Không phải, em chỉ muốn sắp xếp lại quần áo một chút thôi."
"Hửm? Là như vậy sao? Để anh giúp em nhé." Hắn nhếch miệng cười, bước về phía tôi.
"Không cần đâu! Sao hôm nay anh lại về sớm như vậy?" Tôi mỉm cười hỏi hắn, ngăn cản hắn đi về phía tôi.
"Anh đang nghĩ..." Hắn vừa nói vừa đi về phía tôi khiến tôi càng có cảm giác khẩn trương."Nếu như 5 giờ anh mới về, e là trong nhà đã không còn một bóng người, sau đó thì..." Hắn cầm lấy ba lô quơ quơ trước mặt tôi.
"Người yêu của anh sẽ xách ba lô chạy đến một nơi mà anh không biết để trốn."
"Ha ha! Anh nghĩ nhiều quá rồi." Tôi cười xấu hổ, chiêu này làm sao thoát khỏi con mắt hắn chứ, vì vậy tôi định sẽ nhân lúc hắn không chú ý, lén lút bỏ trốn.
Còn chưa kịp hành động, Hàn Thư đã ôm lấy tôi.
"A! Thả em xuống!"
"Không cần thiết." Hắn ôm tôi lên sân thượng, sau đó đóng cửa sân thượng lại, hỏi: "Em đã đi xem danh sách chưa?"
"Hử? Hôm nay là ngày công bố danh sách sao?" Tôi quyết định giả ngu.
"Hả gì? Không phải hôm nay có người đã "bà tám" với mẹ anh rất lâu sao?" Hắn không để ý tới hành động giả ngu của tôi, ghé vào bên tai tôi thấp giọng nói.
"Hả?" Tôi kinh ngạc quay đầu nhìn hắn, lại vô tình mà chuẩn xác chạm phải môi hắn.
Hắn nhân cơ hội hôn một hồi lâu, mới quyết định buông tha cho môi của tôi, sau đó nói: "Điện thoại đó là anh bảo mẹ anh gọi, nếu không hẳn sẽ có người lén bỏ đi rồi nhỉ?"
"Anh thật đáng ghét." Tôi chỉ còn cách giơ cờ trắng đầu hàng, cứ nghĩ rằng mình rất thông minh, không ngờ mọi việc sớm đã bị hắn nhìn thấu.
"Em có biết hôm nay anh đi đâu không?" Hắn hôn cổ tôi, sau đó tay lại tiếp tục kéo khóa quần của tôi xuống.
"Bây giờ là ban ngày đó, sẽ bị nhìn thấy mất!" Tôi dùng sức nắm chặt quần mình, nhìn dáo dác xung quanh.
"Anh không sợ." Hắn nói một cách thản nhiên, sau đó cởi quần short của tôi xuống, tay phải lập tức đi vào nội y của tôi vuốt ve.
"Anh... Không biết..."
"Anh thật sự muốn làm loại sự tình này ở sân thượng vào buổi tối." Hắn trả lời cho câu tự hỏi vừa rồi, sau đó cười cười, tiếp tục nói: "Anh hôm nay là đi mua đồ bảo hộ đó, hơn nữa ở cửa hàng thuốc còn được nghe ông chủ khen anh rất dũng mãnh nữa."
"E hèm!" Mất mặt chết đi mất, may mà ông chủ tiệm thuốc đó không biết tôi và Hàn Thư ở cùng một chỗ.
"Anh còn cầm theo ảnh hai chúng ta chụp chung đem cho ông chủ xem, ông ấy bảo em rất đẹp, chỉ là ông ấy bảo anh phải giúp em tránh thai thật tốt, không thể để em có thai sớm vậy được." Hắn nhìn tôi nói với vẻ ngây thơ, nhưng tôi biết rõ ràng rằng tất cả đều là tính toán của hắn.
"Từ nay về sau em sẽ không tới đó mua thuốc nữa đâu!"
"Ha ha!" Hắn cười, thừa dịp tôi đang tức giận, tay đã vươn vào quần lót của tôi.
"Trịnh Hàn Thư!" Tôi hét lên một tiếng.
"Anh đây, muốn anh vào nhanh chút hả? Anh sẽ vào ngay đây." Nói xong ngón tay của hắn cắm toàn bộ vào cửa huyệt ẩm ướt của tôi.
"Ưm... Hàn Thư... Chúng ta... Buổi tối lại..."
"Không cần đâu." Hắn không để ý tới phản kháng của tôi, lại còn ra sức ở ngón tay khuấy động khiến tôi chưa gì đã muốn tới cao trào, cả vùng hoa huy*t đều ẩm ướt thành một mảnh.
"A... Em không....... ư....... a..........." Tôi muốn kéo cánh tay đang làm càn đó ra, nhưng mà tôi cũng rất hưởng thụ khoái cảm mà hắn mang lại, cuối cùng tôi chỉ có thể nắm lấy cánh tay đang liều mạng khuấy động trong cơ thể, sau đó cảm giác được cao trào ập đến, cả người tôi vô lực dựa trên người hắn.
"Anh thực sự rất thích cơ thể của em, hơn nữa em ngày càng mẫn cảm rồi đó." Hăn vươn tay ra, nhìn ngón tay ướt thành một mảnh.
Tôi thật sự cũng rất là sắc! Tôi phát hiện thân thể của mình ngày càng thích Hàn Thư đụng chạm, nhất là khi hắn bởi vì cầu ái mà đưa ngón tay thô ráp vào chơi đùa phần hạ bộ mẫn cảm của tôi, vì vậy tôi càng lúc càng nhanh đạt khoái cảm.
"Vậy được chưa!" Tôi ở trong lồng ngực của hắn không ngừng thở dốc, chỉ mới ngón tay mà khiến tôi vô lực thành như vậy rồi.
"Không được, anh còn chưa có được nhận 'thù lao' mà." Hắn cười cười, sau đó kéo quần hắn ra, chỉ vào khu vực đã trướng lên.
"E hèm!" Tôi tuy thẹn thùng hắng giọng nhưng lại rất chờ mong. Tuy vậy tôi không có ý định nói rõ cho Hàn Thư biết cảm nhận của tôi lúc này, bằng không từ này về sau hắn càng có lý do yêu cầu tôi vô tội vạ.
Hắn quay mặt tôi hướng ra phía bên ngoài sân thượng, để tôi có thể thấy phong cảnh ở bên ngoài. Sau đó hắn ôm lấy eo của tôi, từ phía sau nhanh chóng tiến nhập vào hoa huy*t đã sớm ẩm ướt. Tôi rất nhanh có cảm giác cả hoa huy*t của mình bị vật nam tính của hắn lấp đầy.
"Ưm..." Cảm thụ được hắn co rúm, tôi chịu không được khoái cảm dâng trào mà nhỏ giọng rên rỉ.
"Anh thích nghe giọng em! Lớn tiếng hơn một chút nào!" Hắn vừa nói, phía sau vừa thúc lên mãnh liệt, ngón tay của hắn không ngừng chà xát trên âm hạch của tôi.
Nhìn cảnh sắc từ trên sân thượng, tôi lo lắng sẽ bị người nhìn thấy, nhưng lại không chịu nổi khoái cảm mà Hàn Thư mang đến, rất nhanh lại đến cao triều, không biết qua bao lâu, Hàn Thư mới xuất tinh.
Tuy Hàn Thư cũng đã phóng ra dục vọng, nhưng hắn không hề có ý định dễ dàng bỏ qua cho tôi. Hắn đặt tôi dựa vào máy giặt, sau đó lại bắt đầu một làn sóng tiến công mới.
Cũng không biết qua bao lâu, khi tỉnh lại tôi đã thấy mình nằm ở trên giường, xoay người nhìn quanh thì thấy Hàn Thư đang nằm bên cạnh, ôm tôi thật chặt.
Vì sao từ lúc đó đến ngày khai giảng hôm nay đã lâu rồi mà tôi vẫn còn mệt như vậy chứ? Tôi cho rằng sau khi đáp ứng theo đúng yêu cầu làm trên sân thượng của hắn xong, hắn sẽ tiết chế bớt, nào ngờ trước ngày khai giảng, hắn nói muốn chúc mừng khai giảng, lại quấn quít lấy tôi làm cả ngày. Sáng sớm hôm nay, mặt mày tôi mệt mỏi lê lết chuẩn bị đến trường, ngược lại Hàn Thư đầy phấn chấn cũng chuẩn bị ra khỏi nhà.
Cuối cùng tôi đã hiểu dù mình đủ thông minh để nhìn thấu ý nghĩ của hắn, nhưng vẫn luôn bị vây hãm trong kế hoạch của hắn. Tuy vậy, tôi phát hiện mình lại rất vui vẻ chịu đựng cái tính và thiếu tiết chế đó.
Chuyện này... đương nhiên là tôi không muốn nói cho hắn biết chút nào.
← Ch. 08 | Ch. 10 → |