Vay nóng Tima

Truyện:Bạn Gái Anh Tinh Nghịch Thật - Chương 01

Bạn Gái Anh Tinh Nghịch Thật
Hiện có 42 chương (chưa hoàn)
Chương 01
Rất hân hạnh được biết chị!
0.00
(0 votes)


Chương (1-42 )

Siêu sale Shopee


- Uyên Nhi, đợi tao zs, Nhiiiiii ơiiiiii!

- Mới sáng sớm mà nhoi vậy rui? Nó nói zs giọng điệu chị cả

- Mày bị điếc à? Tao kêu mún khang cổ lun mày mới nghe! Yến bực bội quát nó.

- Hôm nay là ngày đầu tiên tao zs mày chuyển đến trường mới nên tao ko mún kiếm chuyện zs mày. Nó nói mà ngón tay lắc qua lắc lại trước mặt Yến 

- Chả liên quan?

- Mà mày ăn sáng chưa, tao đói qz?

- Chưa! Tao định rủ mày đi ăn nè.

- Mày đi mua 2 ổ bánh mì đi chắc bây h mà đi ăn sáng là chễ hc đó. Nó vẫn nói zs giọng điệu đó

- Sao lại là tao? Yến bức xúc hỏi.

- Tao hỏi mày đi ko? Nó dùng giọng điệu dữ dằn để hăm doạ Yến

- Ok, ok tao đi. Yến thở dài đáp lại nó

- uk dị mới đúng chứ." ai biểu mày ko bít võ chi, hôhô " nó nghĩ

Nó đứng đó đợi Yến mang bánh mì tới 

- Sao khác nước quá hay qua lộ mua nước uống cái đã, sao con nhỏ này mua bánh mì lâu qz. Nó cằn nhằn 

- Ui, chịiii ơi cẩn thận. Nó hét lên

Bỗng có 1 cô gái đi có vẻ vội lắm mà ko để ý đến phía trước có chiếc xe máy chạy gần tới.

- Ui da! Chị có sao ko. Nó đứng dậy chửi người lái chiếc xe máy 1 trận - Nè cái tên đáng ghét kia ko có mắt hả j mà đụng người mà ko bít xinh lỗi à. Mặc kệ cho nó  chửi, chiếc xe máy đó vẫn cứ phóng vù vù về phía trước. Chiếc xe máy đi khuất, nó quây qua hỏi chị gái ấy.

- Chị ơi! Chị có sao ko. Vừa nói nó vừa lắc lắc tay chị gái, ko thấy động tĩnh nó hét lên 

- Có ai ko cứu người, help me với. Đây là đường tắt đến trường nên rất ít người đi lại. Thấy ko ổn nó  cổng chị ấy đến bệnh viện 

- Bác sĩ, chị ấy có sao ko? Bác sĩ vừa khám xong ko để cho ông nói câu nào, nó nhảy cẫn lên hỏi

- Cháu cứ yên tâm, cô gái này làm việc qz sức zs lại mất ngủ nhiều đêm nên ngất thôi à! Cháu cứ yên tâm để bệnh nhân nghĩ ngơi chút sẽ khỏe!

- Cảm ơn bác. Nó thở phào 1 cái 

- Ủa, con nhỏ này đi đâu đã dặn là đứng yên đây mà. Yến nói giọng bức bội xen lẫn lo lắng, rui lấy dt thọai ra điện cho nó 

- Alo, mày đang ở đâu vậy? 

- Tao đang ở bệnh viện nè!

-Sao lại ở đó? 

- Chút tao kể cho mày nghe! Bây h mày đến trường xin phép giùm tao, ra về mày đến bệnh viện gần trường lên phòng 12, nhớ mua cả trái cây nha! Nó ra lệnh cho Yến.

- uk. Dù ko hiểu j Yến cũng uk và làm râm rấp theo lời nó

11:30 

- Nhi, tao tới rui nè! Mày kể cho tao nghe chuyện dì đã sẩy ra.

- uk. Sao khi nghe Nhi kể hết mọi chuyện Yến cũng đã hiểu ra 

- Đây là đâu, sao tui lại ở đây? Cô gái tỉnh lại, hỏi Yến và Nhi 

- Chị! Đây là bệnh viện chị nằm ở đây từ sáng tới h rui đó. Nó mừng rỡ reo lên.

- Em có thể kể cho chị nghe chi tiết hơn dc ko? Cô gái khó hiểu noí zs nó.

Nó zs Yến kể lại cho chị gái ấy nghe toàn bộ câu chuyện 

- À! Vậy chị phải cảm ơn em rui, chị tên Ngọc Hân, em là ân nhân của chị rui

- Ko có j đâu chị, em tên  Uyên Nhi còn nhỏ này tên Kim Yến. Nó zui ze trả lời Hân.

- Rất hân hạnh làm quen 2 cô gái như tụi em.

- Em cũng hân hạnh dc quen biết 1 người xinh đẹp và dễ thương như chị. Nói rui nó cười tít mắt 

- Chị ăn trái cây ko,  à mà chị học cùng trường zs tụi em à? Yến chen ngan hỏi

Nghe Yến nói, nó mới để ý Hân hc cùng trường zs nó.

- uk, tui em hc lớp mấy rui? Hân thắc mắc hỏi 

- tụi em hc lớp 11a2, tui em vừa chuyển trường hôm nay là ngày đầu tiên tui em đi hc. Nó nói

- Vậy là chị đã làm mất ngày nhập hc của em rui.

- Ko có gì đâu chị, cứu người quan trọng hơn.  3 người cười cười nói nói tận cả tiếng đồng hồ mới đưa Hân về nhà

Đây là tác phẩm đầu tay của em mong mọi người ủng hộ ≧﹏≦ 


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-42 )