Lời tâm tình ăn đứt lòng dạ sắt đá
← Ch.61 | Ch.63 → |
Editor: Vivi
Lại nói tiếp, sau khí Hứa Ngự Tiên quay về nhân gian, quả thật một lòng đặt lên người đứa nhỏ, ngay cả chuyện phòng the cũng rất ít khi làm, lần hút sữa đó cũng là do Bạch Tố Ly nhõng nhẽo đòi hỏi, miễn cường cũng không thể làm cho hắn tận hứng.
Tướng công rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng, nàng phải làm một chút gì đó mới được.
Đôi mắt Hứa Ngự Tiên xoay vòng vòng, lao vào trong khuỷu tay của Bạch Tố Ly, cọ sát lồng ngực hắn, ngây thơ mở miệng: "Tướng công, thiếp sai rồi..."
Đôi mắt Bạch Tố Ly cũng không thèm nháy một cái, chẳng mảy may nhúc nhích như một bức tượng ngọc tinh sảo.
Hứa Ngự Tiên ngẩng đầu lên, mổi mổ vào bạc môi mỏng ở dưới của hắn: "Ta thích tướng công nhất, tướng công đừng không quan tâm tới ta."
Đôi mắt đen như mực của Bạch Tố Ly hơi sáng lên, giống như mặt hồ tĩnh lặng gơn lên chút rung động, nhưng rất nhanh nó đã yêu ắng trở lại.
Hứa Ngự Tiên thấy tướng công vẫn không có phản ứng gì, hoảng hốt dùng cái miệng nhỏ nhắn cọ cọ môi hắn, dọc theo cằm trượt dài đến cổ, liếm một cái lại hôn một cái, như một con mèo nhỏ bám người.
Bên môi nàng, hầu kết của Bạch Tố Ly nhấp nhô, Hứa Ngự Tiên cảm thấy cuối cùng tướng công cũng đã động tình rồi, to gan cởi áo bào xanh nhạt của hắn, lộ ra lồng ngực bóng loáng được lớp áo che đậy.
Tuy nói hai người đã là vợ chồng già, nhưng khi nhìn thấy tư thái mê người như này, Hứa Ngự Tiên vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ, khuôn mặt ửng hồng, ngón tay khẽ run rẩy chạm lên da thịt của hắn..
Bạch Tố Ly cúi thấp đầu, mặt không có cảm xúc gì, nhìn từng động tác của nàng, coi như nhìn một việc không có quan hệ gì với hắn.
Hứa Ngự Tiên cũng không tin hắn không có phản ứng, ngậm viên đậu đỏ trên ngực hắn, duỗi đầu lưỡi liếp láp, lại dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn, đậu đỏ vốn màu hồng nhạt, bị nàng cắn khiến nó vừa sưng lại vừa hồng, dính nước thêm kiều diễm, ướt át.
bàn tay Hứa Ngự Tiên lầ xuống thân dưới của hắn, phát hiện cự vật ở giữa đùi vẫn đang ngủ say, nàng thất vọng cởi quần áo của mình, bộc lộ cơ thể trắn ngần trước mắt hắn.
Đúng là không biết liêm sỉ, nhưng để có thể khiến tướng công dao lqd động, Hứa Ngự Tiên cũng không thèm quan tâm, lôi tất cả vốn liếng ra để dụ dỗ hắn. Bộ ngực đầy đặn như quả mật đào, cọ sát bên miệng Bạch Tố Ly: "Tướng công, uống sữa không?"
Cả người trần trụi, khuôn mặt lại phiếm hồng, dường như phải dùng rất nhiều dũng khí mới dám làm hành động sắc tình như thế, có vẻ lại ngây thơ trong sáng lại mị hoặc. Một lúc lâu sau, Bạch Tố Ly mới cúi người xuống, ngậm lấy đỉnh nhọn, hút dòng sữa ngọt ngào.
"Tướng công... A... Rất thích..." Đôi ngực sữa được bàn tay nâng lên, vuốt ve dịu dàng, đầu Hứa Ngự Tiên tựa vào cổ hắn, bàn tay nhỏ bé vụng trộm vuốt ve cự vật, vì sao nó vẫn mềm nhũn, có phải là do nàng làm không tốt hay không.
Hứa Ngự Tiên dứt khoát cởi luôn quần áo, tách hai chân ngồi trên người hắn, bắn chân thẳng tắp uốn lượn, lúc ngón tay chạm tới bắp đùi, tách nhẹ đài hoa hồng hào, thăm dò vào bên trong khe hở, rút ra đưa lqd vào: "Tướng công, phía dưới rất ngứa, vào đi được không."
Đôi mắt Bạch Tố Ly dần dần sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt đỏ thẫm, khó khăn lắm, trên mặt hắn mới xuất hiện sự thay đổi.
Hứa Ngự Tiên rút cự vật của hắn ra từ trong quần, tức giận dùng tay di chuyển qua lại, trong miệng lẩm bẩm: "Không tin ngươi không cứng rắn được."
Trong lòng bàn tay mềm mại, cự vật dần dần to lên, trở nên cứng rắn, to dài.
Hứa Ngự Tiên mừng rỡ nâng cự vật, chống đỡ trước cửa động bé nhỏ, dụ dỗ đầu độc: "Tướng công, thiếp cường bạo chàng nhé."
Dứt lời, Hứa Ngự Tiên nâng mông, nghiêng người về phía trước, cự vật đâm sâu vào trong huyệt đạo, hai ngườicùng phát ra tiếng than thở thỏa mãn.
"Tướng công... Chàng đi vào trong cơ thể của thiếp rồi... Thật lớn, thật cứng rắn..." Thân thể Hứa Ngự Tiên nhấp nhô lên xuống, khoe ra vòng eo nhỏ nhắn không đầy một nắm tay, rên rỉ vừa xinh đẹp lại dịu dàng.
Nàng dùng nhục huyệt kẹp chặt cự vật, hoặc ngậm cự phách theo hình vòng cung, dùng những hành động mà trước đây Bạch Tố Ly đã làm với nàng, dùng nso để quyến rũ hắn.
"Tướng công... Thiếp rất yêu mến chàng..." Mặc dù Hứa Ngự Tiên nói những lời ngọt ngào nhưng cũng là những lời thật lòng nhất, đôi mắt ngấn nước nhìn chằm chằm vào Bạch Tố Ly, người đang tỏ vẻ chẳng mảy may rung động.
Bạch Tố Ly đối điện với đôi mắt trong suốt thấy đáy của nàng, bên trong đầy ắp tình yêu, trái tim nhỏ bé ấm áp, nhưng vẫn không có bất kì hành động nào, hắn muốn nhìn xem, tiếp theo nàng sẽ làm gì.
"Tướng công, rõ ràng chàng rất thích ép buộc ta, vì sao ta còn thích lqd chàng như vậy..." Hứa Ngự Tiên cầm hai tay của hắn, đặt lên hai bầu ngực sữa đẫy đà, khống chế tay hắn tự an ủi bản thân, nhục huyệt ra sức phun ra nuốt vào cự phách, tần suất ngậm nuốt dần tăng nhanh.
Cự vật sẫm màu ra vào giữa hai chân nàng, lông tơ nơi giáo hợp đâm theo khiến nàng ngứa ngáy, thủy dịch ngọt ngào chảy ra từ miệng huyệt, chảy ra dấp dính ở nơi hai người gắn kết.
"Thật thoải mái... Tướng công, xin chàng... Nhúc nhích... Dùng sức yêu thiếp đi..." Thể lực Hứa Ngự Tiên yếu dần, ngày xưa, khi nói những lời này, nàng cảm thấy bản thân đúng là không biết liêm sỉ.
Khuôn mặt tuấn tú của Bạch Tố Ly lạnh lẽo, nâng cặp mông tròn trịa của nàng, buông tay bất ngờ, nhục huyệt quyến rũ bị ma sát kịch liệt, cự vật đâm sâu vào miệng hoa tâm .
Hai chân Hứa Ngự Tiên co quắp run lên, hoa huy*t phun ra chất mật, cao trào kéo tới khiến đầu óc nàng trống rỗng, vô thức ôm nam nhân cao lớn trước mặt.
Bạch Tố Ly đặt nàng ngồi lên giàn hoa, nâng hai chân nàng, đặt lên vai hắn, khiến hoa huy*t càng mở rộng thêm, để hắn tiến vào càng sâu, cự vật đâm chọc hoa phòng, dùng tốc độ khó có thể nhận rõ.
"A... Tướng công... Quá nhanh... Không được..."
Giàn hoa nối tiếp với cành cây hòe, đong đưa qua lại giống như bàn đu dây, Hứa Ngự Tiên ngơ ngác nhìn từng bông hao rơi xuống, từng bông từng bông rơi xuống trước ngực nàng.
Miệng Bạch Tố Ly tinh ranh nhếch lên, ngậm một đóa hoa, đút vào cái miệng nhỏ nhắn đang mấp máy của nàng.
Hoa biến mất giữa răng môi hai người, vào trong bụng nàng. Phía dưới lại bị đâm thọc một cách hung hăng, phía trên bị đầu lưỡi quấy phá, Hứa Ngự Tiên hoa mắt chóng mặt, người mềm nhũn tựa vào giàn hoa, chịu đựng chà đạp.
Tiểu huyệt dường như có ý thức riêng của mình, chăm chú mút chặt dị vật trong cơ thể, tiết ra thủy dịch hầu hạ cự vật, tiếng va chạm giữa lqd xương mu càng ngày càng tăng lên, ngay cả tiêu điểu bay qua cũng bị âm thanh này hấp dẫn, bay quay, đầu nhỏ gật gù nhìn hai người yêu nhau.
Tư thế dần dần không thỏa mãn được Bạch Tố Ly, hắn ôm Hứa Ngự tiên, để nàng quỳ trên ghế đá, mông tròn nhếch lên, hướng về phía hắn, đẩy khe thịt, hé mở hoa huy*t lầy lội, chế nhạo nàng: "Nương tử, phía dưới thật nhiều nước, hoa huy*t cũng bị đâm sưng rồi."
"Người xấu... A..." Hứa Ngự Tiên mắng bóng mắng gió, đột nhiên hạ thể căng phồng, cự vật thô to lao vào trong.
"Không xấu sao nàng có thể thích ta, hả?" Bạch Tố Ly siết chặt eo thon, đâm đâu đánh đó, mỗi cái đều mạnh mẽ hữu lực, làm cho Hứa Ngự Tiên mềm nhũn, kêu gào ầm ĩ.
Sau khi phun tinh hoa vào trong tử cung của nàng, hắn lại lật người nàng lên, đắt Hứa Ngự Tiên nửa nằm nửa ngồi trên ghế đá, hắn đè lên lqd thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của nàng, mút dòng sữa ngọt ngào qua đỉnh nhọn, cự vật cứng rắn một lần nữa vọt vào bên trong, đâm từng nhát tới nơi sâu nhất, đâm cho nguyên thần của nàng bay mất từng phần.
Có lẽ vì muốn trừng phạt Hứa Ngự Tiên, mỗi lần đâm vào, Bạch Tố Ly đều đâm sâu tới mức tận cùng, liều mạng hung hăng đùa bỡn nàng, nhưng không mảy may tổn thương nàng chút nào.
Hai chân Hứa Ngự Tiên mở rộng, hoa huy*t bị cự phách đâm sâu, sữa bị hút cạn, cả một ngày chịu mưa móc hắn ban cho, nàng cảm thấy hối hận cho sự chủ động ngày hôm nay, khiến cơ thể nàng rã rời, hoa huy*t đã chết lặng từ lâu, suy cho cùng, thể lực của nàng cũng tốt, cả người mệt mỏi nằm dưới người hắn.
← Ch. 61 | Ch. 63 → |