← Ch.104 | Ch.106 → |
Chuyện Hoa Tư được lặng lẽ giải quyết, không gây ra bất kỳ sóng gió nào trên mạng và từ đó trở đi cô ta biến mất trong làng giải trí.
Bởi vì cuối tuần phỏng vấn trên truyền hình, nên Minh Yên cố ý dời chuyện thăm Minh Hòa Bình về phía sau, cô xin thăm phạm nhân vào thứ ba tuần sau, cô muốn ba cô nhìn thấy cô được phỏng vấn trên TV.
"Minh Yên, phía đài truyền hình nói, quần áo không thể quá giản dị, không thể mặc áo thun, cũng không thể mặc váy quá trang trọng." Sáng sớm chủ nhật, Minh Yên vừa dậy, đã thấy Thải Nguyệt dạo một vòng tại chỗ, vừa bận rộn tìm quần áo, vừa bận rộn tìm phụ kiện, còn trang điểm sẽ do người bên phía đài truyền hình phụ trách.
"Đúng rồi, hôm nay cô sẽ lên hình, khi lên hình thường có vẻ mập hơn hiện tại, hôm qua cô còn ăn hai miếng bánh ngọt!"
Minh Yên thấy cô ấy khiếu nại, cười phốc ra tiếng: "Xin lỗi, tôi sai rồi, cho dù là mập, tôi cũng là tiên nữ mập đẹp nhất."
"Cô quá tự luyến rồi, Minh Yên. Sao cô lại thích đồ ngọt như vậy?"
"Bởi vì ăn đồ ngọt tâm tình sẽ tốt nha." Minh Yên ngồi dậy, cô mở phòng thay đồ ra, từ trong tủ quần áo rực rỡ lấy ra mấy chiếc váy mặc hàng ngày, màu đen gầy, trắng lộ ra vẻ mập mạp, màu trắng bị cô trực tiếp phớt lờ.
Minh Yên cầm lấy hai chiếc váy màu đen, một cái màu xanh lam, một chiếc váy màu vàng nhạt, đưa cho cô ấy, nói: "Chọn một cái."
"Màu vàng nhạt quá non quá đáng yêu, không hợp với khí chất của cô, màu lam thành thục, cái này ổn." Thải Nguyệt chọn một chiếc váy phối màu đen trắng, áo màu đen hiển gầy, tương đối trang trọng, phía dưới là váy trắng đuôi cá xẻ tà, lộ ra đôi chân dài bắt mắt.
Phụ kiện Minh Yên tùy tiện chọn một đôi khuyên tai dài giọt nước, năm phút giải quyết xong, sau đó cô kéo cô ấy xuống lầu chạy bộ, ăn điểm tâm.
Cuộc phỏng vấn của đài truyền hình Nam Thành là một chương trình phỏng vấn bản địa "Chuyện xưa Nam Thành", chủ yếu mời một số tinh anh và người nổi tiếng trong ngành công nghiệp của Nam Thành, trùng hợp nội dung phỏng vấn lần này là hào môn, mời ba vị danh viện địa phương vạch trần cuộc sống của thế gia hào môn, vốn không có Minh Yên, kết quả sau khi chuyện video ăn vạ nổ ra, đài truyền hình chưa từ bỏ ý định, gọi điện thoại hỏi lại một lần nữa, thuyết phục rất lâu, hơn nữa còn cam đoan sẽ không đề cập đến đề tài nhạy cảm.
Minh Yên suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đồng ý."Chuyện xưa Nam Thành" là một chương trình phỏng vấn rất nổi tiếng ở địa phương, rating cũng rất ổn định, cô muốn ba cô nhìn thấy mình trên chương trình phỏng vấn địa phương, và công khai một số điều trong chương trình.
Bởi vì Minh Yên muốn tham gia chương trình phỏng vấn lần này, nên từ khi tin tức được công bố cách đây một tuần, số lượng tin nhắn trên blog chính thức của đài truyền hình đã phá vỡ hai mươi vạn, cư dân mạng nhiệt tình yêu cầu trực tuyến, dùng hình thức phát sóng trực tiếp, bọn họ không muốn chờ nửa tháng sau mới phát sóng.
Ngoại trừ yêu cầu phát sóng trực tiếp, còn lại chính là fan của Minh Yên bày mưu tính kế cho đài truyền hình, nên nêu vấn đề gì, ví dụ như những câu hỏi về vấn đề đời sống tình cảm, scandal bê bối xin mời một gậy đánh chết!
Chỉ riêng vấn đề mà cư dân mạng đưa ra đã có mấy ngàn, tất cả đều không giống nhau.
Vì thế chương trình phỏng vấn chỉ ở Nam Thành ngay lập tức đã nổi tiếng khắp cả nước, lên hot search vài lần.
Giám đốc đài truyền hình nằm mơ vào ban đêm đều cười tỉnh.
Có điều quá nổi tiếng đồng thời cũng mang đến áp lực cực lớn cho đài truyền hình, bắt đầu từ sáng chủ nhật, điểm ghi hình "Chuyện xưa Nam Thành" - bên ngoài phòng triển lãm phía Nam đã lần lượt tập trung một số người hâm mộ, cầm thẻ và đồ vật tiếp ứng, ôm cây đợi thỏ, vé trong sân còn khó kiếm hơn, bình thường đều là một kéo ba, kéo bạn bè thân thiết đến làm khán giả, hiện tại một tấm vé cướp đến đầu vỡ máu chảy.
Đài truyền hình khẩn trương tăng cường nhân viên an ninh, mỗi khán giả vào trong đều phải qua kiểm tra an ninh, không được mang theo túi xách, ngay cả bên ngoài phòng triển lãm cũng có nhân viên an ninh tới duy trì trị an.
Khi Minh Yên đến phòng triển lãm vào lúc 5 giờ chiều, cô đã bị sốc khi thấy phòng triển lãm phía Nam thường vắng vẻ nay lại đông đúc người qua lại.
"Nhiều người như vậy sao?" Thải Nguyệt cũng bị kinh hãi một chút, sau đó cô ấy nhanh chóng tiến vào trạng thái, hộ tống Minh Yên xuống xe đi vào phòng triển lãm.
Khoảnh khắc Minh Yên bước xuống xe, fan bị chặn ở hai bên đường đã phát ra tiếng kêu chói tai.
Cô vẫy tay với người hâm mộ, nở một nụ cười sáng lạn, nhất thời tiếng thét chói tai càng lúc càng vang dội, tất cả mọi người đều rất có trật tự, chỉ thét chói tai, cũng không chen chúc lẫn nhau.
Sau khi Minh Yên vào phòng triển lãm, còn có thể nghe được tiếng thét chói tai bên ngoài, đột nhiên nội tâm sinh ra một sức mạnh vô hạn, cô chưa từng nghĩ tới, có một ngày cô sẽ được nhiều người thích, được nhiều người ủng hộ như vậy!
"Cô Minh Yên, mời theo chúng tôi đến phòng nghỉ, chuyên gia trang điểm đã chờ ở đấy." Người trong tổ tiết mục tới, kích động nói.
"Được, cám ơn." Minh Yên theo người trong tổ tiết mục đi trang điểm, sau đó cô phát hiện trong phòng nghỉ, hai người khách mời khác đã đến, hai người nhìn thấy Minh Yên trong nháy mắt đều có chút hết hy vọng, bọn họ biết hôm nay tới chính là làm cây cảnh, có điều bởi vì trước kia Minh Yên chính là thiên kim hào môn cao cấp nhất Nam Thành, cho dù thân phận bị lộ ra, vẫn hoạt động trong giới thế gia, hai người cũng không có giãy dụa, đứng dậy mỉm cười chào hỏi.
Ba người chào hỏi, xem như quen biết lẫn nhau.
Hai cô gái được mời này cũng không phải hào môn hàng đầu Nam Thành, họ lệ thuộc về Lam gia cùng Úc gia, gia thế không kém, Minh Yên mơ hồ có chút ấn tượng, nhưng không có giao tình gì.
"Minh Yên, bây giờ cô nổi tiếng như vậy, thật không ngờ cô lại nhận chương trình phỏng vấn này." Triệu Mạn Mạn vóc người nhỏ nhắn hoạt bát, nhịn không được bắt chuyện. Minh Yên chính là người có thể chơi cùng Úc thiếu và Lam thiếu, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng cô quả thực có tư cách làm tiểu thư hơn cả cô ấy và Bành Tuệ.
"Gặp may đúng dịp." Minh Yên mỉm cười, cô nhắm mắt lại để chuyên gia trang điểm trang điểm cho mình.
Chuyên gia trang điểm nhìn làn da mịn màng và ngũ quan tinh xảo của cô, cảm thán, cô ấy chỉ đánh cho cô một lớp phấn nền mỏng và trang điểm mắt.
"Tôi nghe nói vé vào hội trường được bán với giá một vạn tệ một vé." Triệu Mạn Mạn cười nói: "Cuộc phỏng vấn này vẫn là dùng hình thức livestream, Minh Yên, Bành Tuệ, các người căng thẳng không?"
"Minh Yên đã quen với camera, chắc canh không căng thẳng, lúc trước tôi từng làm blogger khi ở nước ngoài, tôi cũng không căng thẳng." Bành Tuệ thản nhiên nói.
Triệu Mạn Mạn căng thẳng: "..."
Sau khi trao đổi vài câu, ba người đều không nói gì, nhìn quy trình và vấn đề mà tổ tiết mục liệt kê cho các cô, sau đó yên lặng diễn tập trong lòng, tuy rằng là chương trình phỏng vấn, chỉ là toàn bộ quá trình đều nói chuyện phiếm và nói thêm một ít Vlog đã được quay trước đó, nhưng nếu phát sóng trực tiếp mà căng thẳng nói sai, vậy cũng rất mất mặt.
Trang điểm xong, nhân viên đoàn làm phim nói, khán giả đều ngồi vào chỗ, người dẫn chương trình và hiện trường cũng đã sẵn sàng, khách mời có thể vào.
Triệu Mạn Mạn cùng Bành Tuệ đều nhìn về phía Minh Yên, theo bản năng để Minh Yên đi trước.
"Nghe nói không ít con cháu thế gia đều tới, cũng không biết Lam Hi có thể đến hay không."
"Dưới khán đài quá tối, chắc canh nhìn không thấy, có điều nếu bọn họ đến, nhất định sẽ ngồi ở hàng ghế đầu tiên, đợi lát nữa lưu ý một chút là được rồi."
Minh Yên đi ở phía trước, khẽ mỉm cười và không nói gì.
Người dẫn chương trình của "Truyện xưa Nam Thành" là một người phụ nữ mạnh mẽ ở độ tuổi ngoài bốn mươi, cô ấy có đủ kinh nghiệm sống, EQ cao, dựa vào chương trình phỏng vấn này được làm vị trí nhất tỷ.
Ba người Minh Yên bước vào, Uyển Tĩnh đứng dậy cười nói: "Cô Minh Yên, cô Mạn Mạn, cô Bành Tuệ, hoan nghênh mọi người làm khách mời chương trình truyện xưa Nam Thành."
Ba người mỉm cười đáp lại, ngồi xuống sô pha và có những tràng pháo tay nồng nhiệt từ khán giả dưới khán đài.
Bởi vì ánh đèn sân khấu quá chói mắt, Minh Yên không đứng dưới khán đài, mà là giao lưu với người dẫn chương trình một cách nghiêm túc.
Ở hàng ghế đầu tiên dưới khán đài, Úc Hàn Chi ưu nhã ngồi ở góc chết của máy quay, Lam Hi ngồi cách vách, bên cạnh lại là đám công tử bột ngồi run lẩy bẩy.
Mọi người gào khóc thảm thiết trong nhóm.
← Ch. 104 | Ch. 106 → |