Truyện:Bưu Hãn Dân Quê - Chương 069

Bưu Hãn Dân Quê
Trọn bộ 110 chương
Chương 069
Nam nữ lăn lộn, song song bưu hãn
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Súc sinh cũng có tâm lý biến thái, thật sự làm ra chuyện xấu xa này, càng phản kháng càng hưng phấn.

Nếu nói Diệp Đại Văn lúc đầu còn có vẻ chiếu cố, dù sao cũng là rõ như ban ngày, dưới ánh mắt trời a, nhưng hiện tại bởi vì Cát Tường khóc nháo ngược lại càng khiến hắn hưng phấn quên hết tất cả, không quan tâm muốn lột quần áo Cát Tường.

Diệp Đại Văn tuy vóc dáng không cao nhưng khổ người lớn, lại bốn mươi tuổi, đang lúc tráng niên, đối phó Cát Tường không phải chuyện đơn giản sao, đáng thương Cát Tường yếu đuối lúc này không còn sức phản kháng, chỉ có thể liều mạng kêu to ——

Kỳ thực xa một chút cũng có người, nhưng khắp nơi trống trải, âm thanh nghe được không phải rõ ràng, nói sau cho dù nghe được chút gì đứng lên cũng không thấy ai, trên đường lớn đã chất đầy cải dầu cao hơn nửa người, hoàn toàn chặn tầm mắt, có người nghe được chút gì còn tưởng nữ nhân nhà ai đánh nhau khóc lóc om sòm, cũng có mấy thôn dân bởi vì tính về thôn nghe thấy tiếng vang liền hướng bên này tới gần.

Nhưng có một người lại nghe được rõ ràng, người này chính là Lâm thúc đang từ trấn chạy về thôn.

Hắn bởi vì là từ bên ngoài về, đang xem gần đống cải dầu có chuyện gì xảy ra, vốn hắn còn tưởng là dân quê đánh nhau khóc lóc om sòm, nhưng giọng đó thế nào quen thuộc như vậy.

Vội vàng đến gần xem, trong lòng nhất thời nổi trận lôi đình, bị đè phía dưới khóc kêu không phải Cát Tường sao.

Quần áo phía trên đều bị xé ra một khối, tên khốn Diệp Đại Văn này hiện tại muốn làm việc cầm thú a.

Hắn vài bước tiến lên hét lớn một tiếng, "Diệp Đại Văn, ta đánh chết tên vương bát đản nhà ngươi!"

Nói xong liền túm lấy Diệp Đại Văn vật ngã chổng vó, tiến lên liền trực tiếp đè lại, nắm chặt quyền đánh vào mặt hắn ——

Đánh đến hai mắt Diệp Đại Văn nổi đom đóm trực tiếp nằm trên đất, nhìn hắn tê liệt nằm một chỗ Lâm thúc phun một ngụm nước miếng lên mặt hắn, "Súc sinh!"

Nói xong quay đầu đến bên cạnh Cát Tường, Cát Tường lui thành một đoàn lạnh run, quần áo hỗn độn, Lâm thúc nhìn thấy trong lòng lo lắng, giống như đối với một đứa nhỏ khe khẽ vỗ người nàng, "Cát Tường, đừng sợ! có Lâm thúc ở đây!"

Cát Tường giương mắt nhìn hắn, trên mặt nước mắt như mưa khiến người ta tâm sinh trìu mến, tựa hồ nửa ngày mới lấy lại tinh thần, "Lâm thúc, "Một đầu bổ nhào vào trong lòng hắn yên lặng rơi lệ.

Lâm thúc ôn nhu khuyên giải an ủi, trong lòng nhu tình đầy cõi lòng.

Ngay lúc này đã có thôn dân thấy được cảnh tượng bên này, kinh ngạc có người đã xoay người bay về thôn báo tin.

Trải qua này Lâm thúc an ủi Cát Tường dần dần bình phục lại, mặc dù trong lòng vẫn kinh hồn như trước nhưng trong lòng đã có tính toán, ngẩng đầu lên nhìn Diệp Đại Văn ở phía sau Lâm thúc đã từ từ đứng dậy, trong mắt giận dữ vô cùng, nói, "Lâm thúc, đánh chết tên súc sinh này đi!"

"Được, ta đánh chết hắn!"Lâm thúc nghe xong không nói hai lời lập tức đáp ứng, chậm rãi buông Cát Tường ra xoay người liền một phen túm Diệp Đại Văn tiếp tục đấm.

Rất nhanh Cát Tường đã chỉnh sửa lại quần áo ngồi xổm một bên lẳng lặng nhìn Lâm thúc đánh Diệp Đại Văn.

Diệp Đại Văn tuy rằng cũng vai rộng lưng to, nhưng dù sao công lực vẫn kém hơn Lâm thúc hàng năm trong núi săn bắn, hơn nữa Lâm thúc đang tức giận đè hắn ở phía dưới liều mạng đấm hắn, Diệp Đại Văn hai lần muốn xoay người, vừa dùng toàn lực vung lên, Lâm thúc quát mắng lại đè ngã xuống đất, "Ta cho ngươi bắt nạt người, đồ vô lại, súc sinh —— "

Lúc này đã muốn lục tục, một ít thôn dân chạy tới, trong đó có Diệp Bình, hắn nhìn bên này tựa hồ có tiếng gào thét, vẫn không để trong lòng, nghĩ Cát Tường cùng Tịch Mai đang đùa giỡn, nhưng thấy có thôn dân vây quanh vội vàng chạy tới, đẩy người vừa thấy, Cát Tường lui ở góc quần áo hỗn độn, tóc tai bù xù, lâm thúc một bên mắng súc sinh, một bên đánh Diệp Đại Văn, hắn còn có cái gì không rõ.

Thôn dân thấy Diệp Bình đến, có người kêu hắn nhanh đi lên cùng Lâm thúc đánh tên Diệp Đại Văn bắt nạt vợ hắn, cũng có người vui sướng khi người gặp họa chọc nói, "Diệp Bình, vợ ngươi thật đẹp, phải xem chừng kỹ nha!"

Sắc mặt Diệp Bình rõ ràng âm trầm xuống, đến bên cạnh Cát Tường nói, "Đi, trở về!"

Việc này phát sinh trong nháy mắt, Cát Tường kỳ thực vừa mới lấy lại tinh thần, lúc này đã từ từ bình tĩnh, hai mắt vẫn không nhúc nhích nhìn Diệp Bình nói, "Diệp Đại Văn muốn khi nhục ta, chiếm tiện nghi của ta, Lâm thúc đã cứu ta giúp ta đánh hắn, ngươi không ra tay?"

Diệp Bình sửng sốt trong chốc lát mắt âm âm nhìn Cát Tường nói, "Còn mặt mũi nói! Chạy nhanh về nhà đi, đừng ở đây mất mặt xấu hổ nữa!"

Mắt thấy con trai Diệp Đại Văn tới gia nhập cùng Lâm thúc hỗn chiến, Lâm thúc trái phải đối phó hai cha con Diệp Đại Văn, Cát Tường nổi giận, đối với Diệp Bình quát, "Ta thế nào mất mặt xấu hổ? Diệp Đại văn cái tên súc sinh này bắt nạt vợ ngươi, ngươi không đánh hắn? Ngươi có phải nam nhân không?"

Cát Tường luôn là người tính tình ôn hoà, vĩnh viễn luôn dịu dàng cười yếu ớt, Diệp Bình cho tới bây giờ chưa thấy qua Cát Tường nổi giận như vậy, lập tức có chút thất thố.

Cát Tường không nói hai lời, trực tiếp xông lên đối với Diệp Đại Văn cào xé.

Cát Tường chưa từng đánh nhau, nhưng nữ nhân một khi điên lên cũng rất đáng sợ, vài cái liền đem mặt Diệp Đại Văn cào rách, muốn tránh, nhưng một tay Lâm thúc vẫn đang túm hắn.

Lúc này thành Lâm thúc một bên ấn Diệp Đại Vưan, một bên đối phó con trai hắn hỗ trợ, Cát Tường hung hăng túm Diệp Đại Văn không buông, hoàn toàn là bốn người hỗn chiến.

Chung quanh tiếng người xem náo nhiệt ồn ào không ngừng, cũng có khuyên bảo, đáng tiếc việc không liên quan mình ai cũng không động thủ can ngăn.

Diệp Bình nhìn Cát Tường điên điên khùng khùng, người chung quanh chỉ trỏ, trên mặt càng không nhịn được, muốn đi lên kéo Cát Tường, Cát Tường cũng nổi giận, đối với trượng phu tất cả bất mãn cùng ủy khuất lần này toàn bộ bùng nổ, một cước đá vào mắt cá chân Diệp Bình, "Ngươi có phải nam nhân hay không?"

Diệp Bình cũng phát cáu, chưa từng mất mặt qua như vậy, một phen lôi Cát Tường đi, Cát Tường bị lôi giận muốn cùng Diệp Bình đánh nhau, Diệp Bình càng phát cáu, trực tiếp tát Cát Tường một bạt tay ——

Tiếng tát tay thanh thuý làm cho Hắc Muội cùng Lâm Tam Mộc đang gấp trở về nhìn thấy rõ ràng.

Hắc Muội còn chưa biết chuyện gì xảy ra, nhưng một cái tát này nghe rõ ràng, không nói hai lời, đã đánh mất dây cương, ba bước thành hai xông lên phía trước, dễ như trở bàn tay liền tát mạnh vào Diệp Bình một cái.

Diệp Bình bị Hắc Muội đánh sửng sốt, Cát Tường vừa thấy Hắc Muội hốc mắt lại đỏ, đối với Hắc Muội hô, "Hắc Muội, nhanh đi giúp Lâm thúc, Diệp Đại Văn muốn khi nhục ta!"

Hắc Muội vừa nghe, nghiến răng nói, "Diệp Đại Văn, ngươi dám khi dễ tỷ của ta!"

Nói xong, trực tiếp gia nhập cùng Lâm thúc liều mạng đánh Diệp Đại Văn.

Cha con Diệp Đại Văn vốn đang cùng lâm thúc giằng co, ai cũng không chiếm được tiện nghi, Hắc Muội khí thế lại hung hãn, đối với Diệp Đại Văn tấn công mãnh liệt, Diệp Đại Văn lập tức bị ngã xuống đất.

Hắc Muội càng thêm nhanh thế công, đè cổ Diệp Đại Văn dùng hai đầu gối ấn bụng hắn, đấm mạnh vào đầu mặt hắn.

Diệp Đại Văn vốn bị hai đầu gối của nàng quỳ lên sắp hít thở không thông, lại nghênh đón Hắc Muội một phen đánh đấm.

Lâm thúc vừa được hỗ trợ liền đem con trai Diệp Đại Vân cũng đè xuống đất đánh.

Diệp Đại Văn thấy con trai bị đánh, càng nóng nảy, so về vóc dáng Hắc Muội không phải đối thủ của hắn, chính là tạm bị vây trong hoàn cảnh xấu bị Hắc Muội chiếm tiện nghi, cái này muốn xoay người, Cát Tường liền định đi lên giúp Hắc Muội đánh Diệp Đại Văn, nhưng Diệp Bình giữ chặt nàng không buông.

Vốn Diệp Bình bị Hắc Muội đánh một cái thẹn quá thành giận, thấy Cát Tường không nghe lời, chuẩn bị giơ tay lên, lại lập tức bị người nắm chặt cổ tay, là Lâm Tam Mộc xuống ngựa tới.

Cát Tường sợ Hắc Muội chịu thiệt, không kịp xem người này là ai liền buông lỏng tay quay đầu giúp đỡ Hắc Muội đối phó Diệp Đại Văn.

"Ngươi là ai, dám quản chuyện của ta?"Diệp Bình nhìn nam tử trước mắt bộ dạng thư sinh ánh mắt khí thế uy hiếp, bất đắc dĩ cổ tay động cũng không thể động, kinh ngạc vô cùng nhìn nam tử trước mắt.

Thôn dân vây xem vốn chỉ trỏ vui cười ồn ào, bỗng nhiên thấy một nam tử nhất thời vô cùng kinh ngạc nhìn hắn.

Giờ phút này dáng người thon dài cao ngất của Lâm Tam Mộc chế trụ cổ tay Diệp Bình, hắn đứng ở nơi đó như một thiên thần lù lù bất động, y bào đơn giản lại để lộ ra khí thế kiêu căng vô cùng, ánh mặt trời chiếu xuống dung mạo tuyệt mĩ của hắn, khiến mọi người loé mắt.

Không nhìn ánh mắt mọi người sợ hãi cảm thán, hắn biểu cảm bình tĩnh tản mát ra một loại phong thái tự tin, nhưng không thể bỏ qua ngạo khí vô hình, khí thế chỉ có thể đứng xa xem không thể tiết ngoạn, lãnh ngạo kiên quyết ra tiếng, "Nam nhân đánh nữ nhân ta thực xem không vừa mắt, hơn nữa nữ nhân này còn là vợ mình!"

Lâm Tam Mộc nhìn lửa giận của Diệp Bình thập phần bình tĩnh nói, trong mắt nhìn Diệp Bình tất cả đều là khinh miệt cùng khinh bỉ.

Diệp Bình bị ánh mắt như vậy nhìn kích thích lập tức không quan tâm căm tức, "Chuyện nhà ta ai cần ngươi lo, cút ngay!"

Nói xong chen chân vào muốn đá Lâm Tam Mộc.

Lúc này người bên cạnh thấy có người trẻ tuổi chống lại Diệp Bình,  đều đoán thân phận của hắn, lại thấy là cùng Hắc Muội về thôn, đánh giá có phải bà con nhà Hắc Muội không, nhưng thế nào lại chống Diệp Bình,  vì thế đều không hiểu.

Nhưng mọi người chưa thấy rõ thế nào, Diệp Bình đã bị vật ngã xuống đất, bị đè không thể động đậy, Lâm Tam Mộc cũng không đánh hắn, liền như vậy gắt gao đè hắn, trên cao nhìn xuống như nhìn một kẻ đáng thương một tên hèn mọn.

Diệp Bình cảm giác chính mình thật sự là mất hết mặt mũi, thấy Diệp An và Trần Anh tới vội vàng hô to, "Đại ca đại tẩu, mau tới đây hỗ trợ!"

Ba người Diệp An, Trân Anh và Diệp Tính vừa mới chạy tới, đầu tiên là nhìn thấy bên kia cha con Diệp Đại Văn cùng Cát Tường Hắc Muội Lâm thúc đối chiến, mới nhìn đến bên này thấy Diệp Bình bị đè dưới đất.

Hai vợ chồng Diệp An lập tức chạy tới đẩy đám người xem náo nhiệt ra xem Diệp Bình.

Hắc Muội vừa thấy nhiều người Diệp gia như vậy đi qua giúp Diệp Bình đối phó Tam Mộc, mà Tam Mộc lại đáp ứng nàng không thể dùng võ công, vậy không phải chịu thiệt sao, nàng trực tiếp đối với Cát Tường nói, "Tỷ, muội qua đó hỗ trợ, tỷ đánh chết tên súc sinh này đi!"Nói xong đứng dậy, trước khi đi còn như chưa đánh đủ, nhìn thấy Diệp Đại Văn mở hai chân ra, nàng thừa dịp cơ hội khó được quỳ lên mệnh căn của hắn, đem của quý hung hăng quỳ đến độ tê liệt, chó chết một dạng kêu to.

Cát Tường lần này bị Diệp Đại Văn doạ, ghê tởm, nghĩ mà sợ, còn không liều mạng đánh hắn.

Hắc Muội chạy vội tới bên này Diệp An cùng Diệp Bình đều té trên mặt đất, Lâm Tam Mộc như trước vững vàng chế trụ hai người, Trần Anh là là phụ nhân khoẻ mạnh, khổ người lại lớn, xông lên muốn cào xé Lâm Tam Mộc, Hắc Muội lập tức từ phía sau đẩy nàng về phía trước lập tức ngã trên người Diệp Bình.

Nhớ tới chuyện Cát Tường lưu sản lần trước Hắc Muội càng tức giận, hiện tại có cơ hội còn không hung hăng giáo huấn cả nhà này hay sao.

Đối với Lâm Tam Mộc nói, "Đánh bọn họ, Diệp gia không có một ai tốt!"

Lâm Tam Mộc cũng không đáp lời, hứng thú nhìn Hắc Muội cưỡi lên người Trần Anh đánh cả đầu đầy mồ hôi.

Rõ ràng Lâm Tam Mộc cái gì cũng không làm, ba người này lại không thể đánh trả, trơ mắt để Hắc Muội đánh.

Diệp Tĩnh đứng một bên thật sự là lòng nóng như lửa đốt, giúp ai cũng không được, không muốn đắc tội Hắc Muội lại không muốn người nhà bị đánh, chỉ có thể chạy nhanh về nhà kêu Diệp bà bà đến.

"Ngươi nếu lại đánh, ta sẽ hưu Cát Tường!"Diệp Bình đối với Hắc Muội không lưu tình tát đã rất tức giận.

Hắc Muội sửng sốt, không nghĩ tới Cát Tường từ bên kia nhảy qua hung hăng tát Diệp Bình một cái, "Hưu thì hưu, ta cũng không nghĩ ở với ngươi nữa!"

Hắc Muội nhìn Cát Tường cũng rất kinh ngạc, nàng chưa từng thấy tỷ nàng như vậy, trong lòng đang do dự chợt nghe Cát Tường hô, "Hắc Muội, hắn căn bản không phải nam nhân, người khác khi dễ ta hắn còn nói ta mất mặt xấu hổ!"

Hắc Muội nhớ tới chuyện lần trước Cát Tường nói không thể tiếp tục sống ở Diệp gia, đầu óc nóng lên, nghĩ, dù sao hôm nay đã cùng Diệp gia xé rách mặt, hưu thì hưu, dù sao nàng làm chủ gia đình, nuôi tỷ nàng cũng không thành vấn đề.

Vì thế nàng không hề do dự, nắm chặt quyền thay phiên đánh lên mặt Diệp Bình và Trần Anh, một bên mắng, "Lão nương còn thay tỷ ta hưu ngươi, ngươi một tên nam nhân vô dụng —— "

Ngay tại thời điểm Hắc Muội bất chấp tất cả trực tiếp giáo huấn bọn họ nàng nghe được dưới người tiếng gãy xương răng rắc, lập tức nàng cũng không quản được nhiều như vậy, đem tức giận mấy năm nay toàn bộ trút xuống, cũng không thấy Lâm Tam Mộc bên cạnh một bộ dạng buồn cười.

Sau khi vang lên tiếng răng rắc hắn liền đứng lên.

Đợi cho nàng đánh mệt mỏi, thế này mới đứng lên đến bên cạnh Lâm Tam Mộc, lặng lẽ hỏi, "Khai thực đi, vừa rồi có phải ngươi động thủ không, thế nào bọn họ không hề có lực chống đỡ?"

"Ta cái gì cũng không có làm a, bất quá chỉ quỳ lên các đốt ngón tay của bọn họ."

Hắc Muội nhất thời minh bạch, trách không được vang lên tiếng răng rắc, người này so với nàng bưu hãn hơn, trực tiếp quỳ nát xương người ta ——

"Quên chuyện ngươi đáp ứng ta?"Hắc Muội ám chỉ là Lâm Tam Mộc đáp ứng nàng không dùng võ công.

Hắn tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói, "Ta không quên, ta không dùng võ công, dựa vào là thuần thể lực!"

Nói xong còn thật đắc ý hướng về phía Hắc Muội chớp chớp mắt đào hoa, xem Hắc Muội không nói gì.

Crypto.com Exchange

Chương (1-110)