Đáng xấu hổ
← Ch.047 | Ch.049 → |
Bạch gia an bài Hắc Muội ở sân phía Tây gần khuê phòng Bạch tiểu thư.
Sân của nàng càng ngã về phía tây, nhưng càng tới gần cửa hông, trong sương phòng trang hoàng đơn giản trang nhã, quan trọng nhất là trong sân có vài cây lê, hiện tại đang đón gió xuân đã có vài nụ trắng, đoán chừng qua vài ngày khẳng định hoa lê sẽ khắp cây.
Hắc Muội thực vừa lòng cái sân này, thứ nhất có thể chuyên tâm làm việc, thứ hai ở phía tây, thuận tiện nàng ra vào.
Mặc dù nàng còn không có gặp qua những những người Bạch phủ khác nhưng nàng cũng đã nghe được một đống phép tắc, dù sao nàng cũng không muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, bằng đầu óc của nàng kiếm tiền, cũng không tất yếu xã giao, mặc cho ai đến chính mình đều khách khách khí khí là được.
Trừ bỏ vài người được an bài đưa đồ dùng thức ăn tới thật đúng là không có người lại đây, dù sao sắc trời đã tối.
Sáng sớm hôm sau Bạch lão bản tự mình đến trao đổi tiếp chuyện đóng gói điểm tâm vào mùng ba tháng ba, cũng đưa tới một đống giấy dầu vô cùng tinh tế bóng loáng, hơn nữa vô cùng đỏ.
Hắc Muội sáng sớm đã đặt một cái bàn ở trong sân, thấy Bạch Tề đưa giấy dầu đỏ tới lập tức hiểu được.
Bạch lão bản đã nghĩ ra biện pháp nhuộm màu xác giấy rất tốt, trực tiếp đem giấy dầu màu đỏ dán vào hai mặt xác giấy, như vậy gấp ra hộp trong ngoài không phải đều là màu đỏ, căn bản không cần phí công đi nhuộm màu.
Nàng không khỏi vui sướng lật xem mấy tờ giấy.
Bạch Tề đứng ở trong sân, lẳng lặng nhìn Hắc Muội cúi đầu lật xem giấy dầu, cây lê ở phía sau nàng đã ra nụ trắng noãn, nét mặt thiếu nữ mang vui sướng lại trầm ổn chất phác cùng này bối cảnh xuân ý hòa hợp nhất thể, tạo nên một khung cảnh yên ả.
"Bạch lão bản, tiểu nhị đâu?"
Hắc Muội hỏi công nhân làm đóng gói ở nơi này, nàng phải nắm chặt thời gian truyền thụ.
Bạch lão bản còn đắm chìm cảnh đẹp ý vui trước mặt, thẳng đến đôi mắt đen lúng của Hắc Muội theo dõi hắn hỏi hai lần mới lấy lại tinh thần.
"Lập tức đến."
Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, một đám nha hoàn tới, người người thập phần cung kính hành lễ với Bạch Tề.
Bạch Tề cũng không có giới thiệu Hắc Muội, chỉ nói, "Đi theo Hắc Muội hảo hảo làm, qua hai ngày sẽ lấy hàng!"
Bạch lão bản đi rồi, nhóm nha hoàn bà bà này người người nhìn như khách khí có lễ với Hắc Muội, nhưng Hắc Muội chân thật cảm nhận được nhóm người này không giống như là đến làm việc, đem nàng bỏ qua một bên, tốp năm tốp ba châu đầu ghé tai nói chuyện.
Hắc Muội nhìn kỹ những người này, phát hiện có vài người ngày hôm qua đứng ở cửa nghênh đón cha con Bạch gia, lại nhìn cách ăn mặc của những người khác, người người trang điểm xinh đẹp, quần áo sáng rõ.
Trong lòng nàng lập tức hiểu được, đám người này chính là nha hoàn bà bà Bạch phủ a! Trách không được đối với nàng lãnh đạm.
Hắc Muội cũng không nói cái gì, trực tiếp đem xác giấy từng tấm từng tấm mở ra, ở trên mặt quét nước cơm dán giấy dầu đỏ, có hai tiểu nha đầu lại hỗ trợ, cứ như vậy vẫn một mình vội vàng cũng không nói chuyện, hoàn toàn xem mấy người kề tai nói nhỏ kia không tồn tại.
"Ta nói, người ta làm một mình là đủ rồi, không cần chúng ta hỗ trợ!"
"Đúng vậy, chúng ta đến chính là tự mình đa tình a, lão phu nhân bên kia còn đang bận rộn!"
"Nếu không, chúng ta trở về đi, miễn cho ở trong này vướng chân vướng tay!"
——–
Hắc Muội coi như không nghe thấy, mặc các nàng nói xong, nàng thật sự không tin các nàng dám cãi lời Bạch lão bản phân phó cứ như vậy rời đi.
Quả nhiên những người này chỉ nói bằng miệng, không có một ai dám đi.
Hắc Muội lạnh lùng nhìn mọi người, nói, "Bạch lão bản đã gọi mọi người tới hỗ trợ, tin tưởng cũng sẽ không thể không có tiền công, dù sao ta bán cho Bạch lão bản là phương pháp, công việc làm tốt hay không là chuyện của các ngươi."
Thấp có người vừa nghe lập tức ngồi không yên, đứng lên nói, "Này nói cái gì, cầm tiền của quý phủ chúng ta còn không quản chuyện làm tốt hay không?"
"Ngươi nói rất đúng, ta cùng Bạch lão bản giao dịch liền là như vậy, ta chỉ đưa ra phương pháp, sau đó dạy lại cho các ngươi, về sau đều là các ngươi tự mình làm, làm tốt làm xấu tự nhiên trong lòng Bạch lão bản đều biết."
Hắc Muội đây là ám chỉ mình chỉ là người dạy phương pháp, trong các nàng nếu ai làm tốt, trừ bỏ ở Bạch phủ làm hạ nhân cũng có thể xuất đầu lộ diện ra ngoài.
Những người này lập tức không nói lời nào, có người thúc giục dạy, mọi người vội vàng học!
Hắc Muội ngồi ở bên bàn, cầm một tờ giấy, hỏi tên hai tiểu nha đầu vừa rồi hỗ trợ, sau đó chia làm hai tờ viết lên, viết xong nói, "Các ngươi tự mình viết tên lên giấy, mấy ngày này ai làm ra gì đó ta sẽ phân loại cất giữ.
Hắc Muội vừa nói ra những người này thật có chút bất ngờ, vốn đang nghĩ một tiểu nha đầu mới trưởng thành ở nông thôn thật biết hù doạ, không nghĩ tới nàng có thể viết không nói, còn biết đem cá nhân các nàng phải làm gì đó phân loại dò đối chiếu, tra xét liền biết là ai không làm tốt, vì vậy ai cũng không dám qua loa.
Thực sự có mấy bà bà nha hoàn căn bản không biết chữ, lại càng không biết viết, vô luận các nàng nói ra bất kỳ tên nào, Hắc Muội đều viết chính xác không có lầm, xem ánh mắt vương đạo của các nàng, Hắc Muội trong lòng khoái chí, thầm nghĩ, lão nương ở thế kỷ hai mươi mốt tiếp nhận giáo dục khoa chính quy, nói vài câu thành ngữ, ngạn ngữ, thơ cổ đã nghĩ làm khó ta! Thật đúng là khinh người!
Viết xong tên, sau đó đọc lại một lần, Hắc Muội cứ dựa theo trình tự viết tên đem những người này chia làm hai hàng ngồi vào bàn.
"Ta hiện tại bắt đầu dạy, các ngươi cần phải xem kỹ, ai học mau, học được tốt, đến lúc đó tự nhiên gấp được càng nhiều, số lượng tên có trên hộp đương nhiên sẽ nhiều.
Giấy dầu đã sớm dán xong, dưới ánh mắt trừng lớn của những người này Hắc Muội bắt đầu gấp, rất nhanh, một tấm giấy bắng phẳng dưới tay nàng biến thành một cái hộp lập thể đầy hình trái tim.
Hắc Muội gấp lien tục ba cái, có mấy nha đầu tựa hồ cảm thấy hứng thú, nhìn xem mùi ngon, vội vàng cũng gấp theo, Hắc Muội theo giữ phụ trợ, rốt cục có nha hoàn biết gấp.
Bên cạnh một bà bà nói, "Không hổ là người bên cạnh tiểu thư, tay thật khéo, nhưng cẩn thận lão gia luyến tiếc đem ngươi đưa ra ngoài!"
Chung quanh một trận cười vang, nha hoàn đó cũng không phải dễ chọc, đối với bà bà kia nói, "A, có bản lĩnh các ngươi đừng học, dù sao đều có nam nhân!"
——–
Nói đùa thì nói đùa, bởi vì có phương thức quản lý đối chiếu chỗ ngồi của Hắc Muội, các nàng ai cũng không dám chậm trễ, người người dụng tâm gấp.
Hắc Muội không gấp, trực tiếp cầm danh sách ngồi ở chỗ kia chờ nghiệm thu, đạt yêu cầu thì ghi lại, không hợp thì trả về.
Có nha hoàn diện mạo xinh đẹp trắng nõn bị trả về vài cái, lại bị người bên cạnh cười vang, có chút bẽ mặt, đổ thừa cho Hắc Muội thoái thác, "Ta thế nào lại không được, hay là chính mình đen xem không được người khác trắng, cố ý làm khó dễ —— "
Hắc Muội mắt lạnh nhìn nàng không ngừng mà chít chít oai oai, nghe nàng càng nói càng quá đáng, bùm bùm nói xong đã muốn công kích, cuối cùng nha hoàn này lại mắng tới nương nàng, "Đàn bà nhà quê đều là đồ bỏ đi ——– "
Hắc Muội lập tức phát hỏa, bưng mực nước hắt lên mặt trắng của nha hoàn kia, cái miệng hồng hồng của nha hoàn đó còn đang nói, mực nước đều đi vào trong miệng, vẻ mặt như gà bới, trên quần áo màu bột củ sen cũng loang lổ nét mực, cả người bị hắt được lập tức ngu ngơ, người chung quanh cũng sửng sốt, không nghĩ tới bộ dạng Hắc Muội không nóng không lạnh đột nhiên tập kích.
Nhất thời nha hoàn kia liền bạo phát, định xông lên đánh Hắc Muội một trận.
Hắc Muội sớm làm tốt chuẩn bị, sợ đối phương nhiều người giúp, đối với người chung quanh nói, "Ta là từ quê đến không sai, nhưng các ngươi ai mà không cha mẹ sinh dưỡng, ả mắng nương ta hôm nay dù ta cùng Bạch lão bản trở mặt cũng phải xé nát miệng ả!"
Nói xong xoắn tay áo định nghênh chiến.
Nha đầu bị hắt mực nước khoảng mười bảy mười tám tuổi, bộ dạng lại thập phần đầy đặn, Hắc Muội nhìn qua gầy ốm đen đen, chung quanh bà bà nha hoàn đều cảm thấy Hắc Muội nhất định chịu thiệt, ôm tâm lý xem náo nhiệt không có người đi ra khuyên giải.
Hắc Muội còn ước gì các nàng không đứng ra, nàng không cần sợ phía sau.
Mắt thấy nha hoàn đánh tới, Hắc Muội tiến qua, một cái đao thủ trực tiếp bổ vào sau gáy này, thừa dịp nàng đi ngã về phía trước, dễ như trở bàn tay túm đầu nàng, đem toàn bộ trọng lượng trên người đều đặt ở trên người nàng, nha đầu đó mắt thấy sắp ngã xuống đất, Hắc Muội nhân cơ hội ngồi lên lưng nàng dùng đầu gối hung hăng quỳ xuống, tay nắm chặt tóc nàng, nha hoàn bị đè trên đất khẳng định phản kháng, duỗi tay chống đỡ định lật mình, Hắc Muội lại túm ngón tay của nàng dùng sức bẽ ——-
Ai cũng biết người dù có khí lực lớn bị bẽ đầu ngón tay cũng đau vô cùng, huống chi là một nha hoàn mười bảy mười tám tuổi, nói sau Hắc Muội còn không ngừng dùng đầu gối chỉa sau lưng nàng.
Người nhiều năm làm việc nhà nông đấu với ngườu da non thịt mềm, tuyệt đối là hoàn thắng!
Chỉ chốc lát sau nha hoàn liền kêu thảm cầu xin.
Bên cạnh vài cái nha hoàn bà bà thấy Hắc Muội hung hãn nháy mắt với nhau, ý vị thâm trường.
Cuối cùng vẫn là Bạch tiểu thư xuất hiện mới chấm dứt trận khôi hài này.
Hắc Muội cũng không nói gì, cúi đầu nghiêm mặt đứng ở đó nghe Bạch tiểu thư giáo huấn nha hoàn kia.
Thì ra nha hoàn kiêu ngạo này không chỉ vì diện mạo nàng xinh đep còn bởi vì nàng là nha hoàn thông phòng của Bạch lão bản.
Nhìn bộ dạng nàng hiện tại chật vật, tóc tai bù xù như bà điên, trên mặt dính bẩn, vừa tức vừa thẹn, Hắc Muội nhếch miệng trong lòng thoáng thăng bằng.
Bạch tiểu thư không hổ là tiểu thư nhà giàu, trách không được tuổi còn nhỏ đã bắt đầu ở Bạch phủ quản sự, những câu nói ra phong cách quý phái, uy nghi mười phần.
Trước mặc kệ nguyên do, ở trước mặt Hắc Muội vừa hung hăng giáo huấn nha hoàn đó, lại dùng những câu ám chỉ Hắc Muội không đúng.
Hắc Muội liền như vậy đứng ở nơi đó, chờ đến phiên giáo huấn chính mình.
Thời điểm nói đến nàng mặc dù Bạch tiểu thư khách khí một chút nhưng trong lời nói vẫn trách cứ nàng mất bổn phận khách nhân, dân quê thiếu quy củ!
Hắc Muội không muốn khiến cho quan hệ với Bạch gia cương cứng, chỉ nhìn Bạch Minh Tuệ nói một câu, "Nếu nàng mắt ta sẽ không có chuyện gì, nàng không nên mắng nương ta!"
Bạch Minh Tuệ đối với ánh mắt nàng thâm trầm nhìn thoáng qua không nói cái gì nữa.
Rất nhanh nha hoàn thôn phòng tên Liễu Phượng Nhi kia bị mang đi, những người còn lại tiếp tục ở trong sân đi theo Hắc Muội gấp hộp.
Trải qua trận ầm ĩ này, những người này thuận theo hơn, người người vùi đầu dụng tâm gấp, tốc độ cùng chất lượng nâng cao rõ ràng, đối với việc này Hắc Muội vừa lòng cực kỳ, một chút vết thương trên tay vừa rồi bị Liễu Phượng Nhi cào đổ máu, cũng không cảm thấy đau!
← Ch. 047 | Ch. 049 → |