Truyện:Bơi Đêm - Chương 059

Bơi Đêm
Hiện có 140 chương (chưa hoàn)
Chương 059
Mua bao cao su
0.00
(0 votes)


Chương (1-140 )

<images> Trước khi về nhà, Điền Tư lại đến cửa hàng tiện lợi bổ sung một số đồ dùng hàng ngày.

Hồ Già không đi cùng vào, cô ngồi bên ngoài hút thuốc, cắn đầu thuốc méo mó, nhìn Điền Tư bên trong qua tấm kính rộng. Cô thích cảm giác xa cách anh như vậy, như thể Điền Tư và cô là người lạ, anh xa lạ với cô. Đôi khi, Hồ Già muốn nhìn Điền Tư tụ họp với bạn bè của anh, Hồ Già thậm chí còn muốn nhìn anh hẹn hò với người khác. Cô muốn biết một mối q-ц-𝒶-п 𝒽-ệ tình cảm lành mạnh là như thế nào.

Hồ Già lại lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa.

Điền Tư thanh toán ở quầy, tiện tay lấy một hộp đồ.

Cô nhìn màu sắc đã biết là bao cao su. Có lẽ sợ Hồ Già cười nhạo, Điền Tư còn giấu bao cao su vào trong túi.

Khi đi ra ngoài, anh nhét một cây kem vào tay Hồ Già, "Thấy cậu cứ nhìn vào trong, có phải thèm không?" Hồ Già hất cằm với anh, Điền Tư chu đáo bóc giấy gói, đú·ⓣ cô cắn một miếng vỏ sô-cô-la giòn, phần còn lại cô ném cho anh ăn.

"Cậu mới thèm ấy." Hồ Già cười, ánh mắt đưa tình, lời nói ý vị sâu xa.

Đối mặt với ánh mắt của Hồ Già, Điền Tư có hơi ngượng ngùng.

Về đến nhà, Hồ Già cởi giày vải, đi một chiếc dép thoải mái rồi lên tầng ba.

Cô không tắm bồn mà chỉ đứng tắm rửa một cách nhanh chóng, thay bộ váy ngủ vải 𝐦ề·𝖒 𝐦ạ·ℹ️ nhất rồi để Điền Tư sấy tóc cho cô. Tối rồi, cái nóng ban ngày đã tan đi, họ mở cửa sổ, ngắm trăng bạc. Lúc Điền Tư tắm, Hồ Già nằm nghiêng trên giường dùng tay quơ chăn, chiếc chăn mềm phơi nắng tỏa ra hương vị tích cực.

Điền Tư lau tóc được một nửa khô, ngồi bên mép giường kiểm tra WeChat.

Họ ra ngoài chơi, hoa Gabriell ở nhà không ai chăm sóc, Điền Tư nhờ người giúp tưới nước, bón phân. Người đó sẽ chụp tình trạng sinh trưởng của Gabrielle rồi gửi cho anh để xác nhận.

"Mọc rất tốt." Điền Tư cười rồi nói với Hồ Già, nhưng cô hoàn toàn không để tâm đến hoa.

Hồ Già đến gần Điền Tư, nhẹ nhàng 𝐦●ú●ⓣ lấy tai anh.

Bảo Điền Tư 𝖈-ở-1 զ-⛎ầ-ⓝ áo rất dễ.

Không biết từ khi nào, Hồ Già nói với Điền Tư rằng cô muốn anh, muốn chơi anh, anh sẽ ngoan ngoãn nằm xuống.

Ban đầu Điền Tư rất rụt rè và kín đáo, Hồ Già ngồi đè lên cơ thể trần trụi của Điền Tư, miệng mắng anh hèn hạ nhưng lại không nhịn được mà ♓ô.𝓃 anh, hai người 𝐡ô_ⓝ nhau, Hồ Già cố ý phát ra tiếng гê-𝐧 𝓇-ỉ mơ hồ, q●⛎🍸ế●𝐧 г●ũ Điền Tư ôm chặt lấy cô, lúc đ·ộ𝐧·🌀 𝐭·ì𝐧·h, anh sẽ dùng bàn tay ấm áp νυố_t v_3 cô, thì thầm gọi cô là Giai Giai.

Hôn thêm một lúc nữa, anh sẽ vén chiếc váy ngủ trơn mềm của Hồ Già, ngón tay luồn vào quần lót mỏng mềm của cô, dùng kỹ thuật 🅓â●〽️ đ●ã●𝖓●g học được trên người cô để 𝐜♓●ı●ề●υ ↪️●♓⛎●ộռ●🌀 cô, anh sẽ xoa nhẹ hạt nhân ngọt ngào, chơi nó đến sưng tấy sung huyết, Hồ Già không chịu nổi k.í🌜.ⓗ †.ⓗíc.𝖍, dựa vào người Điền Tư ✝️h.ở ♓.ổ.ռ ♓.ể.n, họ sợ nước yêu làm ướt chăn hè, đơn giản chỉ đem chăn chất đống sang một bên.

Hai người tìm niềm vui nguyên thủy nhất trên ga giường, ánh trăng rực rỡ, chân tay q⛎.ấ.𝓃 𝐪⛎.ý.† tạo nên những mảng bóng tối.

Cô vểnh Ⓜ️●ô●𝐧●ⓖ, nâng bầu ռ_🌀ự_🌜 trắng mềm cho Điền Tư ăn.

"Cho chó 𝒹-â-𝐦 ăn sữa... ưm, ɱú*t khiến tôi 𝖘●ướ●ⓝ●ɢ quá."

Hồ Già hưng phấn, núm vú sưng lên như quả anh đào, chỉ là màu nhạt hơn một chút.

Điền Tư rất thích nếm vị пg-ự-↪️ cô, luôn cảm thấy có mùi thơm sữa của sữa tắm trẻ em, như thể bên trong thực sự có sữa vậy, cô sẽ cho anh b● sữa sao? Nghĩ đến đây, Điền Tư vừa thấy xấu hổ vừa thấy κ_íⓒ_♓ т♓_í_↪️_h. Anh nâng eo cô để Hồ Già gần mình hơn một chút, để nuốt nhiều phần trắng ɱề-ɱ 〽️ạ-𝐢 nhiều hơn.

Hồ Già giả vờ mắng anh ăn cô đến rách da rồi nhưng lại áp sát anh vào lúc Điền Tư ngẩn người.

"Ăn tiếp đi... Sao cậu dễ bị lừa vậy? Ngốc ↪️♓ế-✝️ đi được."

Hồ Già không cho Điền Tư cởi váy ngủ của cô.

Cô biết không cởi sẽ khiến Điền Tư càng muốn cô, càng muốn lột trần cô.

Lúc này, dây áo của cô bị anh kéo xuống, bầu ռ.🌀.ự.c đầy đặn lộ ra trước mặt anh lắc lư, т⭕_á_† 𝖒_ồ ♓_ô_𝖎 thơm, váy ngắn bên dưới cũng bị anh vén lên, một chiếc váy ngủ ngắn không ra hình thù treo trên eo cô, Điền Tư còn chê lộ chưa đủ nhiều mà kéo váy thắt lưng cô lên để anh nhìn thấy rốn. Anh thậm chí thích cả cái rốn nhỏ hẹp của cô.

"Còn muốn nữa, ừm, hút vào nữa đi... Lại đến nữa rồi."

Hồ Già run chân 𝖝-⛎-ấ-𝐭 🌴-ï-𝓃-h, khe ngọt mang màu nước hoang đường, không rõ là do Điền Tư 🦵ℹ️●ế●〽️ hay do cô chảy ra.

Sau khi đã làm đủ màn dạo đầu, Hồ Già đè Điền Tư xuống dưới, dùng dòng suối bên dưới lau dương v*t và lông mu của Điền Tư đến bóng nước, anh xấu hổ đến cực điểm, không muốn nhìn cậu nhỏ ngạo nghễ, Hồ Già cười rồi vuốt hai cái, Điền Tư cứng dữ dội, kích thước cũng lớn hơn người yêu cũ của Hồ Già nhiều, trong lòng cô có hơi sợ, lâu rồi không làm kiểu đ*ú*† vào, không biết có đau không.

Hồ Già nhẹ nhàng đặt đầu khấc của anh vào lỗ huyệt rồi so sánh một chút.

Điền Tư quá lớn, lỗ nhỏ của cô như hạt anh đào, nuốt không nổi quả mận của anh.

"Đừng chơi kiểu này." Điền Tư mơ hồ nói vậy, kéo cô trở lại lòng mình rồi 𝖍●ô●𝓃 cô một cái, "Quá nguy hiểm, sẽ cọ vào trong đấy."

Hai người lại h_ô_ռ một lúc, Hồ Già cười rồi cắn Điền Tư một cái, "Cậu còn giả vờ, không phải đã mua bao rồi sao, nhanh lấy ra dùng đi."

"Bao gì cơ?" Điền Tư sửng sốt một chút.

"Bao cao su chứ gì nữa, cậu không phải đã mua ở quầy siêu thị sao." Hồ Già cau mày, có hơi tức giận.

Điền Tư chợt im bặt không nói nên lời, Hồ Già ở bên cạnh vẫn thúc giục, sốt ruột đến mức muốn cắn anh hai cái.

"Cái đó không phải bao, là kẹo cao su, cậu nhìn nhầm rồi phải không?" Điền Tư rũ mi giải thích với Hồ Già rồi vỗ về lưng cô.

Mặt Hồ Già đỏ bừng lên, cô không nói gì nữa, quay lưng đi, giấu cơ thể vào trong lớp chăn 〽️*ề*𝐦 ɱạ*1. Bên ngoài là Điền Tư dỗ dành cô, Hồ Già cũng không thèm để ý, càng không chịu ra nhìn anh, anh dịu dàng xác nhận với Hồ Già: "Giai Giai, cậu thực sự muốn làm với tôi sao?", Hồ Già tức ⓝ*ℊhi*ế*ⓝ 𝓇ă*п*🌀, lỗ nhỏ của cô đến giờ vẫn nhỏ nước, nói xem cô có muốn làm với anh không?

Điền Tư ở bên cạnh mặc quần áo vào, anh sắp ra ngoài mua bao đây.

"Cậu đúng là ngốc ↪️●ⓗế●✞ đi được!" Hồ Già lộ mặt ra mắng anh.

"Đúng, nhưng tôi sẽ quay lại rất nhanh." Điền Tư vuốt mái tóc cô, "Đừng giận nữa."

_____

Edited by Koko# Wattpad: @biggestkoko

Chương (1-140 )