Kỳ nghỉ xa xỉ
← Ch.062 | Ch.064 → |
<images>
Trong thùng rác vứt ba, bốn cái bao như sữa chua bị đổ.
Trong phòng toàn mùi tình dục, gối ướt, ga giường ướt, Điền Tư vén ga giường lên sờ nệm lò xo bên dưới cũng ướt. Hai người đành phải xuống tầng dưới ngủ tạm một đêm trên ghế sofa. Trên chiếc sofa chật hẹp, Điền Tư ngủ bên ngoài, nằm nghiêng ôm Hồ Già, hai người đều đã tắm rửa sạch sẽ xong.
Cô chơi điện thoại của anh, mở danh sách yêu thích, bật bài "A Perfect Indian" của Sinéad OConnor, nghe vài câu liền hỏi anh: "Sao nghe buồn vậy?" Điền Tư khẽ đáp: "Vậy muốn đổi bài khác không?" Hồ Già co người vào trong lòng anh, "Thôi, cứ nghe bài này đi, ngủ cũng tốt."
Điền Tư xoa nhẹ lưng cô, cô lại khó chịu nói một câu: "Xong rồi, cảm thấy sau này mỗi khi nghe bài này đều sẽ nghĩ đến anh mất."
"Thật à?" Khóe miệng, đuôi mày anh đều mang vẻ dịu dàng, "Vậy em phải thường xuyên nghe bài này."
Hồ Già không nói gì nữa, cô thoải mái nằm trong lòng Điền Tư ngủ thiếp đi.
Cô ngủ đến trưa mới dậy, anh không ở bên cạnh nữa.
Rèm cửa chắn sáng trong phòng khách được đóng kín, có lẽ Điền Tư muốn để cô ngủ thêm chút nữa.
Hồ Già ngậm bàn chải, lê đôi dép, đi lên đi xuống khắp ngôi nhà tìm Điền Tư, cuối cùng cô phát hiện anh đang phơi ga giường và vỏ chăn trên ban công, tấm nệm lò xo kia cũng bị Điền Tư kéo ra, anh dùng bột nở chà rửa, đặt sang một bên phơi khô."Dậy rồi à?" Anh hỏi cô, ánh mắt vẫn còn chút tia lấy lòng sau chuyện đêm qua, không khí tràn ngập một mùi bột giặt mới mẻ, thoáng mát.
Điền Tư khiêng cho cô một cái ghế, hôn nhẹ lên khóe miệng cô rồi quay đầu tiếp tục bận rộn công việc của anh còn cô ngồi chậm rãi đánh răng.
Bữa trưa họ ăn ở tiệm Giò heo phía Nam lâu đời.
Tiệm mở đã lâu, cửa gỗ hồng điêu khắc chữ thịnh vượng, bên cạnh viết tiệm lâu đời trăm năm.
Hồ Già gọi một bát giò heo, hai bát bún khô. Những thứ canh nước này đều đựng trong một cái bát inox nhỏ bưng lên. Canh giò heo hầm với đậu đen mang hương vị thanh đạm, thơm ngon, Hồ Già uống một ngụm canh, vị không hề thay đổi. Bún khô còn thanh đạm hơn, rắc hành lá dưa mặn lên trên, thấy nhạt có thể thêm chút tóp mỡ heo hoặc bò. Bữa đầu tiên Điền Tư không thích ăn quá mặn, đơn giản chỉ cần bún khô là đủ.
"Ăn chút đi, bổ khí huyết." Hồ Già gắp cho anh một miếng giò heo.
Điền Tư ngẩng đầu, đối mặt ánh mắt nghiêm túc của Hồ Già. Hai người đều nghĩ đến chuyện tối qua.
Điền Tư trước mặt Hồ Già từ từ đỏ mặt, "Bổ bổ." Hồ Già lại gắp cho anh một miếng giò heo, dùng đũa chỉ chỉ lớp da thịt đó, ý bảo anh mau ăn. Điền Tư không từ chối được, chỉ có thể cúi đầu từ từ nhai, giò heo có chút mỡ nhưng không ngấy, được hầm lửa vừa phải, nếu hơi quá một chút sẽ quá nhũn, hơi sớm một chút sẽ quá cứng.
Điền Tư ngoan ngoãn ngồi ăn.
Vùng cận nhiệt đới tăng áp cao, nhiệt độ bên ngoài vẫn đang leo thang.
Trong tiệm bật điều hòa, Hồ Già vừa bước ra ngoài đã kêu nóng rồi hai người trực tiếp về nhà.
Trong nhà mát mẻ, Hồ Già ngồi bịch trên ghế sofa, thảnh thơi bật tivi lên, trong đó đang chiếu bộ phim truyền hình cô thích xem hồi nhỏ, Điền Tư giúp cô bật quạt đứng, cô thoải mái đến mức không buồn nhúc nhích. Hai người cứ thế ngồi trên ghế sofa tiêu tốn cả buổi chiều, lãng phí thời gian một cách xa xỉ.
Điền Tư thiếu ngủ, anh nắm tay Hồ Già, yên lặng dựa sang một bên rồi ngủ thiếp đi.
Hồ Già điều chỉnh nhỏ âm lượng tivi xuống.
Trời tối Hồ Già mới gọi Điền Tư dậy.
"Đói không?" Điền Tư nằm nửa người, việc đầu tiên khi anh thức dậy là nắm tay Hồ Già.
"Đói chứ." Hồ Già ngồi lên người anh, thành thạo hôn lấy Điền Tư. Cô sắp đến kỳ kinh, muốn làm tình với anh thật nhiều lần trước khi đến kỳ. Điền Tư thích Hồ Già chủ động trêu đùa anh, anh cứng rất nhanh. Cô sờ quy đầu ẩm ướt của anh, không nhịn được mà bật cười, "Hôn vài cái đã ra nước rồi? Sao mà dâm đến vậy?"
Điền Tư xấu hổ, dùng nụ hôn nhẹ nhàng ngăn chặn lời cô.
Hai người dùng tư thế mới, từ phía sau, Điền Tư đè lên người Hồ Già, nắm lấy bầu vú tuyết lắc lư của cô.
Đi vào quá sâu, Hồ Già ngửa đầu hôn anh, miệng lẩm bẩm những lời dâm đãng, "A ưm thích anh quá... dương v*t nóng quá... Đúng chỗ đó, đâm vào chỗ đó... A! Sắp đến rồi, lỗ nhỏ dâm sắp đi tiểu..." Liên tục lên đỉnh mấy lần, ngón chân cô từ co cứng đến co giật, lỗ mật nuốt ngấu nghiến, cắn chặt lấy gậy th*t của Điền Tư, không chịu để anh ra ngoài.
Điền Tư bóp eo Hồ Già, rút dương v*t dính đầy nước mật ra.
Hồ Già vẫn ôm anh: "Còn muốn, nhanh lên tiếp tục chơi em đi." Anh đỡ cô rồi lại tiến sâu vào, Hồ Già thét lên một tiếng, bầu vú cũng run rẩy một trận đau đớn.
"Ưm a a a.. thực sự sắp đi tiểu rồi... Chơi chết em đi, chơi nát em đi... A!" Thân người Hồ Già co rút lại trong ánh sáng trắng vụt qua.
Điền Tư không chịu nổi sự nuốt mút đó, anh khẽ rên rồi bắn vào trong cô, khi rút dương v*t ra, lỗ mật của cô vẫn còn đang co giật.
Anh để Hồ Già lật người, hai người nhẹ nhàng ôm hôn nhau thêm một lúc.
Đây là kỳ nghỉ tuyệt vời biết bao, ánh mắt Điền Tư nhìn qua cây hoa quế bên ngoài.
"Lại cứng rồi kìa." Ánh mắt Hồ Già có hơi mê loạn, trên người toàn dấu hôn. Cô mở rộng chân ra về phía anh.
"Ừ, lại cứng rồi." Anh hơi ngượng ngùng lặp lại lời cô, đeo bao vào dương v*t rồi lại tiếp tục một trận ra vào.
_____
Edited by Koko# Wattpad: @biggestkoko
← Ch. 062 | Ch. 064 → |